古诗词

夜坐放歌书兴

张镃

列星光芒远近同,天河横来压孤篷。liè xīng guāng máng yuǎn jìn tóng,tiān hé héng lái yā gū péng。
溪容一碧看未尽,转入客子诗筒中。xī róng yī bì kàn wèi jǐn,zhuǎn rù kè zi shī tǒng zhōng。
筒中满贮千张纸,一路山川供役使。tǒng zhōng mǎn zhù qiān zhāng zhǐ,yī lù shān chuān gōng yì shǐ。
古来霅水足高人,吾宗首说元真子。gǔ lái zhà shuǐ zú gāo rén,wú zōng shǒu shuō yuán zhēn zi。
都缘抱负经济才,有口挂壁常懒开。dōu yuán bào fù jīng jì cái,yǒu kǒu guà bì cháng lǎn kāi。
樵青渔童与共载,大胜俗侣成群来。qiáo qīng yú tóng yǔ gòng zài,dà shèng sú lǚ chéng qún lái。
可怜当时只名重,野鹤乘轩失威凤。kě lián dāng shí zhǐ míng zhòng,yě hè chéng xuān shī wēi fèng。
虽闻肖像登九重,收奖空言亦何用。suī wén xiào xiàng dēng jiǔ zhòng,shōu jiǎng kōng yán yì hé yòng。
过五百年孙更痴,布裘棕屩骨格宜。guò wǔ bǎi nián sūn gèng chī,bù qiú zōng juē gǔ gé yí。
特来乃祖旧游处,三叫庶几亲见之。tè lái nǎi zǔ jiù yóu chù,sān jiào shù jǐ qīn jiàn zhī。
见之不见俱莫问,人生只合将闲论。jiàn zhī bù jiàn jù mò wèn,rén shēng zhǐ hé jiāng xián lùn。
倘来簪绂付儿嬉,圣贤用晦初未闷。tǎng lái zān fú fù ér xī,shèng xián yòng huì chū wèi mèn。
拍舷还望星与河,此身或是张志和。pāi xián hái wàng xīng yǔ hé,cǐ shēn huò shì zhāng zhì hé。
一杯更醉投床睡,明日歌声犹震地。yī bēi gèng zuì tóu chuáng shuì,míng rì gē shēng yóu zhèn dì。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

过竹村

张镃

再宿离城邑,全无世俗氛。zài sù lí chéng yì,quán wú shì sú fēn。
僧包轻溅水,渔灶冷炊云。sēng bāo qīng jiàn shuǐ,yú zào lěng chuī yún。
酒好休教尽,诗悭却自欣。jiǔ hǎo xiū jiào jǐn,shī qiān què zì xīn。
昼闲贪睡稳,独被不须熏。zhòu xián tān shuì wěn,dú bèi bù xū xūn。

送京仲远次对制帅四川

张镃

林下忘官品,闻公近最荣。lín xià wàng guān pǐn,wén gōng jìn zuì róng。
军民制全蜀,名住列西清。jūn mín zhì quán shǔ,míng zhù liè xī qīng。
器自海岳重,文兼全玉声。qì zì hǎi yuè zhòng,wén jiān quán yù shēng。
早来登政府,活法了寰瀛。zǎo lái dēng zhèng fǔ,huó fǎ le huán yíng。

送京仲远次对制帅四川

张镃

使北人争说,今回国势尊。shǐ běi rén zhēng shuō,jīn huí guó shì zūn。
属声坚执礼,黠虏殆忘魂。shǔ shēng jiān zhí lǐ,xiá lǔ dài wàng hún。
钜业此犹细,故强行复存。jù yè cǐ yóu xì,gù qiáng xíng fù cún。
乡闾正关外,因梦逐西辕。xiāng lǘ zhèng guān wài,yīn mèng zhú xī yuán。

送京仲远次对制帅四川

张镃

贱子夫谁问,鸣驺屡水湄。jiàn zi fū shuí wèn,míng zōu lǚ shuǐ méi。
自因闲肯顾,不是佞求知。zì yīn xián kěn gù,bù shì nìng qiú zhī。
山槛清持茗,花蹊笑说诗。shān kǎn qīng chí míng,huā qī xiào shuō shī。
雨风今送别,悽断湿旌旗。yǔ fēng jīn sòng bié,qī duàn shī jīng qí。

春前一日赋呈诚斋觅荆溪诗编且邀看玉照堂花

张镃

颇讶蓬莱主,相忘不寄诗。pǒ yà péng lái zhǔ,xiāng wàng bù jì shī。
荆溪虽有集,桂隐未容窥。jīng xī suī yǒu jí,guì yǐn wèi róng kuī。
地胜人难老,春回律自移。dì shèng rén nán lǎo,chūn huí lǜ zì yí。
梅花如有语,莫似去年时。méi huā rú yǒu yǔ,mò shì qù nián shí。

次韵答潘茂洪桂花见怀

张镃

藉使音书少,何妨好尚通。jí shǐ yīn shū shǎo,hé fáng hǎo shàng tōng。
看花虽各自,觅句却相同。kàn huā suī gè zì,mì jù què xiāng tóng。
嚼蕊晨烟里,搴枝夜月中。jué ruǐ chén yān lǐ,qiān zhī yè yuè zhōng。
亦曾湖上坐,香底水精宫。yì céng hú shàng zuò,xiāng dǐ shuǐ jīng gōng。

次韵酬喻工部雪中见怀

张镃

坐厌增冰地,遥思胜热城。zuò yàn zēng bīng dì,yáo sī shèng rè chéng。
忘名全道用,远俗养诗情。wàng míng quán dào yòng,yuǎn sú yǎng shī qíng。
枕病怜幽独,心交阻合并。zhěn bìng lián yōu dú,xīn jiāo zǔ hé bìng。
晴春开径在,自断学渊明。qíng chūn kāi jìng zài,zì duàn xué yuān míng。

雪霁

张镃

山负红铜日,云披绿玉天。shān fù hóng tóng rì,yún pī lǜ yù tiān。
一晴聊饯腊,三白已迎年。yī qíng liáo jiàn là,sān bái yǐ yíng nián。
贵气楼台满,春声松竹先。guì qì lóu tái mǎn,chūn shēng sōng zhú xiān。
诗成缘底事,鸟迹印篷船。shī chéng yuán dǐ shì,niǎo jì yìn péng chuán。

诗本

张镃

诗本无心作,君看蚀本虫。shī běn wú xīn zuò,jūn kàn shí běn chóng。
旁人无鼻孔,我辈岂神通。páng rén wú bí kǒng,wǒ bèi qǐ shén tōng。
风雅难齐驾,心胸未发蒙。fēng yǎ nán qí jià,xīn xiōng wèi fā méng。
吾虽知此理,恐堕见闻中。wú suī zhī cǐ lǐ,kǒng duò jiàn wén zhōng。

读乐天诗

张镃

诗到香山老,方无斧凿痕。shī dào xiāng shān lǎo,fāng wú fǔ záo hén。
目前能转物,笔下尽逢源。mù qián néng zhuǎn wù,bǐ xià jǐn féng yuán。
学博才兼裕,心平气自温。xué bó cái jiān yù,xīn píng qì zì wēn。
随人称白俗,真是小儿言。suí rén chēng bái sú,zhēn shì xiǎo ér yán。

觅放翁剑南诗集

张镃

见说诗并赋,严陵已尽刊。jiàn shuō shī bìng fù,yán líng yǐ jǐn kān。
未能亲去觅,犹喜借来看。wèi néng qīn qù mì,yóu xǐ jiè lái kàn。
纸上春云涌,灯前夜雨阑。zhǐ shàng chūn yún yǒng,dēng qián yè yǔ lán。
莫先朝路送,政好遗闲官。mò xiān cháo lù sòng,zhèng hǎo yí xián guān。

次武子韵

张镃

宇内张夫子,诗如孟浩然。yǔ nèi zhāng fū zi,shī rú mèng hào rán。
安心从太末,借屋近平泉。ān xīn cóng tài mò,jiè wū jìn píng quán。
眼里弹冠手,生来种芋田。yǎn lǐ dàn guān shǒu,shēng lái zhǒng yù tián。
相投忽离席,佳月恋?船。xiāng tóu hū lí xí,jiā yuè liàn chuán。

杨伯子见访惠示两诗因次韵并呈诚斋

张镃

自作诗中祖,翁难子更难。zì zuò shī zhōng zǔ,wēng nán zi gèng nán。
波澜千偈阔,光焰九霄寒。bō lán qiān jì kuò,guāng yàn jiǔ xiāo hán。
觅著由来远,成时自好看。mì zhù yóu lái yuǎn,chéng shí zì hǎo kàn。
头头见成字,谁道要吟安。tóu tóu jiàn chéng zì,shuí dào yào yín ān。

杨伯子见访惠示两诗因次韵并呈诚斋

张镃

别去常关梦,书来意已强。bié qù cháng guān mèng,shū lái yì yǐ qiáng。
那看多竹地,相对两绳床。nà kàn duō zhú dì,xiāng duì liǎng shéng chuáng。
壮志霜空鹘,禅心古庙香。zhuàng zhì shuāng kōng gǔ,chán xīn gǔ miào xiāng。
糠炉熟黄独,待子数分尝。kāng lú shú huáng dú,dài zi shù fēn cháng。

暑中杨伯虎见访翌日有诗来因走笔次韵

张镃

领取无多话,频年顿不疏。lǐng qǔ wú duō huà,pín nián dùn bù shū。
幽寻尘土外,高韵笑谈馀。yōu xún chén tǔ wài,gāo yùn xiào tán yú。
既悟蕉中鹿,宁求木上鱼。jì wù jiāo zhōng lù,níng qiú mù shàng yú。
论诗能避暑,此意复谁如。lùn shī néng bì shǔ,cǐ yì fù shuí rú。
1012«3456789»