古诗词

出山追述所见

张镃

我家正对风烟住,饱看阴晴变朝暮。wǒ jiā zhèng duì fēng yān zhù,bǎo kàn yīn qíng biàn cháo mù。
清秋非但入诗脾,挽向溪山深处去。qīng qiū fēi dàn rù shī pí,wǎn xiàng xī shān shēn chù qù。
溪山深处是湖州,水合云凝不断头。xī shān shēn chù shì hú zhōu,shuǐ hé yún níng bù duàn tóu。
晒稻坡前移拄杖,罩鱼滩际泊扁舟。shài dào pō qián yí zhǔ zhàng,zhào yú tān jì pō biǎn zhōu。
入城要尽登临目,驼桥系缆因留宿。rù chéng yào jǐn dēng lín mù,tuó qiáo xì lǎn yīn liú sù。
旧游十载梦惊回,堤边老柳依然绿。jiù yóu shí zài mèng jīng huí,dī biān lǎo liǔ yī rán lǜ。
凌晨取道岘山前,洼樽就拊穹崖巅。líng chén qǔ dào xiàn shān qián,wā zūn jiù fǔ qióng yá diān。
萦纡遥指道场路,挂席径造寻幽禅。yíng yū yáo zhǐ dào chǎng lù,guà xí jìng zào xún yōu chán。
弯环港转茭田上,莺簧激烈千松嶂。wān huán gǎng zhuǎn jiāo tián shàng,yīng huáng jī liè qiān sōng zhàng。
竹舆飞入翠光中,宝阁朱扉恣舒望。zhú yú fēi rù cuì guāng zhōng,bǎo gé zhū fēi zì shū wàng。
当年祖讷伏於菟,蹑屐旋薙荆榛居。dāng nián zǔ nè fú yú tú,niè jī xuán tì jīng zhēn jū。
至今夜半吼寒月,守护净境严驱除。zhì jīn yè bàn hǒu hán yuè,shǒu hù jìng jìng yán qū chú。
呼灯谈话倏度夕,粥盂共赴云堂集。hū dēng tán huà shū dù xī,zhōu yú gòng fù yún táng jí。
日高振袂过邻峰,老衲相看但长揖。rì gāo zhèn mèi guò lín fēng,lǎo nà xiāng kàn dàn zhǎng yī。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

桥廊上作

张镃

千载清风笠泽仙,提携曾置笔床边。qiān zài qīng fēng lì zé xiān,tí xié céng zhì bǐ chuáng biān。
吾行不汲长桥水,要煮青山陆羽泉。wú xíng bù jí zhǎng qiáo shuǐ,yào zhǔ qīng shān lù yǔ quán。

得巨鱼送叔祖

张镃

桃花流水正关渠,雨后俄收紫鲙鱼。táo huā liú shuǐ zhèng guān qú,yǔ hòu é shōu zǐ kuài yú。
岂是斋厨真欠此,小诗聊当腹中书。qǐ shì zhāi chú zhēn qiàn cǐ,xiǎo shī liáo dāng fù zhōng shū。

煎白云茶二首

张镃

水西幽寺风光足,山上行云雪色明。shuǐ xī yōu sì fēng guāng zú,shān shàng xíng yún xuě sè míng。
不放精英入闲草,夜铛嘉话得松声。bù fàng jīng yīng rù xián cǎo,yè dāng jiā huà dé sōng shēng。

煎白云茶二首

张镃

嫩芽初见绿蒙茸,已破人间睡思浓。nèn yá chū jiàn lǜ méng rōng,yǐ pò rén jiān shuì sī nóng。
玉食会当陪上苑,贵名高冠密云笼。yù shí huì dāng péi shàng yuàn,guì míng gāo guān mì yún lóng。

舟行观新月

张镃

一痕如掐夕天涯,望转青林出没时。yī hén rú qiā xī tiān yá,wàng zhuǎn qīng lín chū méi shí。
不是山高爱藏月,月光犹嫩怯人窥。bù shì shān gāo ài cáng yuè,yuè guāng yóu nèn qiè rén kuī。

题羔羊斋外木芙蓉

张镃

慵妆酣酒夕阳浓,洗尽霜根看绮丛。yōng zhuāng hān jiǔ xī yáng nóng,xǐ jǐn shuāng gēn kàn qǐ cóng。
绿地团花红锦障,不知庭院有西风。lǜ dì tuán huā hóng jǐn zhàng,bù zhī tíng yuàn yǒu xī fēng。

苏堤观木芙蓉因见净慈明上人翌日惠诗酬赠二绝

张镃

来访秋花本为诗,酒杯徵逐负幽期。lái fǎng qiū huā běn wèi shī,jiǔ bēi zhēng zhú fù yōu qī。
山中句出明书记,还了清邀一段奇。shān zhōng jù chū míng shū jì,hái le qīng yāo yī duàn qí。

苏堤观木芙蓉因见净慈明上人翌日惠诗酬赠二绝

张镃

口边白醭公家事,坐上清狂我辈真。kǒu biān bái bú gōng jiā shì,zuò shàng qīng kuáng wǒ bèi zhēn。
会乞一闲归故隐,定因能赋结高人。huì qǐ yī xián guī gù yǐn,dìng yīn néng fù jié gāo rén。

池上木芙蓉欲开述兴二首

张镃

芙蓉环望压波明,燕尾舟从绿处撑。fú róng huán wàng yā bō míng,yàn wěi zhōu cóng lǜ chù chēng。
待得花成红沓堕,老夫天地锦纵横。dài dé huā chéng hóng dá duò,lǎo fū tiān dì jǐn zòng héng。

池上木芙蓉欲开述兴二首

张镃

岸巾三酌便酣眠,堕地鸾笺写未全。àn jīn sān zhuó biàn hān mián,duò dì luán jiān xiě wèi quán。
明日满城人定说,若无诗累是神仙。míng rì mǎn chéng rén dìng shuō,ruò wú shī lèi shì shén xiān。

山堂

张镃

芒鞋疏到笋篱东,惯得苍苔把径封。máng xié shū dào sǔn lí dōng,guàn dé cāng tái bǎ jìng fēng。
已愧君诗足真味,尚将鸡肋较驼峰。yǐ kuì jūn shī zú zhēn wèi,shàng jiāng jī lē jiào tuó fēng。

九日

张镃

重阳冷菊青黄蕊,半醉幽人黑白头。zhòng yáng lěng jú qīng huáng ruǐ,bàn zuì yōu rén hēi bái tóu。
今岁有番堪恨处,病无诗句过中秋。jīn suì yǒu fān kān hèn chù,bìng wú shī jù guò zhōng qiū。

丽秋花

张镃

疏翠巧装丹凤尾,素绡轻纽玉虫须。shū cuì qiǎo zhuāng dān fèng wěi,sù xiāo qīng niǔ yù chóng xū。
春花莫把秋丛薄,若比娇妍总合输。chūn huā mò bǎ qiū cóng báo,ruò bǐ jiāo yán zǒng hé shū。

王倅德远有诗谢送菊因酬二绝

张镃

晚香烟冷万金篱,林下何曾必课诗。wǎn xiāng yān lěng wàn jīn lí,lín xià hé céng bì kè shī。
如许簿书花一到,便成琼报碧云词。rú xǔ bù shū huā yī dào,biàn chéng qióng bào bì yún cí。

王倅德远有诗谢送菊因酬二绝

张镃

爱竹君家有子猷,黄花君复向人求。ài zhú jūn jiā yǒu zi yóu,huáng huā jūn fù xiàng rén qiú。
不妨官事兼幽事,应笑侬归两过秋。bù fáng guān shì jiān yōu shì,yīng xiào nóng guī liǎng guò qiū。