古诗词

谢岂庵饷澄粉圆子

张镃

老蚌尝闻生合浦,射彩飞芒互吞吐。lǎo bàng cháng wén shēng hé pǔ,shè cǎi fēi máng hù tūn tǔ。
都缘昼夜两跳丸,萦绕须弥照寰宇。dōu yuán zhòu yè liǎng tiào wán,yíng rào xū mí zhào huán yǔ。
金鸦远逐银蟾蜍,传孕亿万皆成珠。jīn yā yuǎn zhú yín chán chú,chuán yùn yì wàn jiē chéng zhū。
荒寒海际人罕见,第取服用充珍娱。huāng hán hǎi jì rén hǎn jiàn,dì qǔ fú yòng chōng zhēn yú。
吾宗皎皎青云器,神餐玉方曾屡试。wú zōng jiǎo jiǎo qīng yún qì,shén cān yù fāng céng lǚ shì。
细淘琼粉滴成泥,幻出匀圆乃无异。xì táo qióng fěn dī chéng ní,huàn chū yún yuán nǎi wú yì。
开奁惊睨未敢倾,蔗霜作伴眼为明。kāi lián jīng nì wèi gǎn qīng,zhè shuāng zuò bàn yǎn wèi míng。
始知可助非时供,餦餭糜糗难争衡。shǐ zhī kě zhù fēi shí gōng,zhāng huáng mí qiǔ nán zhēng héng。
当年魏珠径寸照乘日,不闻堪鬻资人食。dāng nián wèi zhū jìng cùn zhào chéng rì,bù wén kān yù zī rén shí。
汉皋所遇若鸡卵,解赠未竟佩亦失。hàn gāo suǒ yù ruò jī luǎn,jiě zèng wèi jìng pèi yì shī。
寒宵书窗黄叶鸣,焉有李白力士铛。hán xiāo shū chuāng huáng yè míng,yān yǒu lǐ bái lì shì dāng。
敲冰然竹唤沙釜,未喜蟹目先蝇声。qiāo bīng rán zhú huàn shā fǔ,wèi xǐ xiè mù xiān yíng shēng。
须臾汤沸投香颗,一颗光浮腻仍夥。xū yú tāng fèi tóu xiāng kē,yī kē guāng fú nì réng huǒ。
绝胜车载薏苡归,误与文犀遭谮祸。jué shèng chē zài yì yǐ guī,wù yǔ wén xī zāo zèn huò。
但闻颇劳纤指功,慰饕塞馋那可穷。dàn wén pǒ láo xiān zhǐ gōng,wèi tāo sāi chán nà kě qióng。
从今休遣长须送,我自煨芋听松风。cóng jīn xiū qiǎn zhǎng xū sòng,wǒ zì wēi yù tīng sōng fēng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

听莺亭

张镃

墙头正对南湖柳,湖柳迎风翠扫空。qiáng tóu zhèng duì nán hú liǔ,hú liǔ yíng fēng cuì sǎo kōng。
最喜音声为佛事,乱蝉赓唱夕阳中。zuì xǐ yīn shēng wèi fú shì,luàn chán gēng chàng xī yáng zhōng。

晚步松下

张镃

人皆束缚夘申时,我独园居不必归。rén jiē shù fù mǎo shēn shí,wǒ dú yuán jū bù bì guī。
最是苍寒堂下好,乱松稍上看云飞。zuì shì cāng hán táng xià hǎo,luàn sōng shāo shàng kàn yún fēi。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

城里今年热异常,出城萧寺未全凉。chéng lǐ jīn nián rè yì cháng,chū chéng xiāo sì wèi quán liáng。
发毛吹尽人间暑,除是芙蕖十里香。fā máo chuī jǐn rén jiān shǔ,chú shì fú qú shí lǐ xiāng。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

佳处湖山昔纵游,繁华常恨过清幽。jiā chù hú shān xī zòng yóu,fán huá cháng hèn guò qīng yōu。
今朝莫入名园去,只向风蘋荡小舟。jīn cháo mò rù míng yuán qù,zhǐ xiàng fēng píng dàng xiǎo zhōu。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

松竹孤山处士居,高风落落有谁如。sōng zhú gū shān chù shì jū,gāo fēng luò luò yǒu shuí rú。
南湖放鹤能迎客,景行先贤或未疏。nán hú fàng hè néng yíng kè,jǐng xíng xiān xián huò wèi shū。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

西陵桥下最阴多,花外山明涌黛螺。xī líng qiáo xià zuì yīn duō,huā wài shān míng yǒng dài luó。
开遍酒楼人未上,几声烟断采菱歌。kāi biàn jiǔ lóu rén wèi shàng,jǐ shēng yān duàn cǎi líng gē。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

临津台殿似蓬莱,柳色荒凉锁翠苔。lín jīn tái diàn shì péng lái,liǔ sè huāng liáng suǒ cuì tái。
萍港不知人事改,通船如望帝尧来。píng gǎng bù zhī rén shì gǎi,tōng chuán rú wàng dì yáo lái。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

白发催愁酒量悭,软尘盈袂饮尤难。bái fā cuī chóu jiǔ liàng qiān,ruǎn chén yíng mèi yǐn yóu nán。
小童正对茶铛立,堪伴先生入画看。xiǎo tóng zhèng duì chá dāng lì,kān bàn xiān shēng rù huà kàn。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

一色琉璃碧簟横,更无觞豆引飞蝇。yī sè liú lí bì diàn héng,gèng wú shāng dòu yǐn fēi yíng。
从渠日气如汤烈,不碍盆中数尺冰。cóng qú rì qì rú tāng liè,bù ài pén zhōng shù chǐ bīng。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

撑傍羹鱼宋媪家,绿荷裹饭荐匏瓜。chēng bàng gēng yú sòng ǎo jiā,lǜ hé guǒ fàn jiàn páo guā。
玄真受用非随俗,尚欠风前雨笠斜。xuán zhēn shòu yòng fēi suí sú,shàng qiàn fēng qián yǔ lì xié。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

高峰南北两浮图,桂隐相看四载馀。gāo fēng nán běi liǎng fú tú,guì yǐn xiāng kàn sì zài yú。
休怪出关犹从我,有诗处处是侬居。xiū guài chū guān yóu cóng wǒ,yǒu shī chù chù shì nóng jū。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

别浦归时卷钓缗,蕉裳兰佩净无尘。bié pǔ guī shí juǎn diào mín,jiāo shang lán pèi jìng wú chén。
水荭秋晚重来赏,只约舂锄不要人。shuǐ hóng qiū wǎn zhòng lái shǎng,zhǐ yuē chōng chú bù yào rén。

园中杂书四首

张镃

因病经旬不赋诗,无诗病思转难支。yīn bìng jīng xún bù fù shī,wú shī bìng sī zhuǎn nán zhī。
今朝诗句未成了,已觉全无病可医。jīn cháo shī jù wèi chéng le,yǐ jué quán wú bìng kě yī。

园中杂书四首

张镃

大田非但仰梅霖,百亩园中受赐深。dà tián fēi dàn yǎng méi lín,bǎi mǔ yuán zhōng shòu cì shēn。
著子榴梢珠迸火,放花栀树玉抽金。zhù zi liú shāo zhū bèng huǒ,fàng huā zhī shù yù chōu jīn。

园中杂书四首

张镃

木芙蓉绕岸傍栽,水芙蓉满池内开。mù fú róng rào àn bàng zāi,shuǐ fú róng mǎn chí nèi kāi。
池畔忽生寻丈叶,引花穿岸入丛来。chí pàn hū shēng xún zhàng yè,yǐn huā chuān àn rù cóng lái。