古诗词

呈尤侍郎陆礼部

张镃

今春少晴天,雨声常绵延。jīn chūn shǎo qíng tiān,yǔ shēng cháng mián yán。
晓来羲车展云出,射我屋瓦生苍烟。xiǎo lái xī chē zhǎn yún chū,shè wǒ wū wǎ shēng cāng yān。
忆昔既冠时,壮志平幽燕。yì xī jì guān shí,zhuàng zhì píng yōu yàn。
先王手扶太极起,馀事未竟骑星躔。xiān wáng shǒu fú tài jí qǐ,yú shì wèi jìng qí xīng chán。
誓将胆与肠,剖析帝座前。shì jiāng dǎn yǔ cháng,pōu xī dì zuò qián。
出师先定董郭荐,此老妙处心默传。chū shī xiān dìng dǒng guō jiàn,cǐ lǎo miào chù xīn mò chuán。
甲庚子亥系宿业,古来局杀英与贤。jiǎ gēng zi hài xì sù yè,gǔ lái jú shā yīng yǔ xián。
苍华萧萧药裹侧,不觉转盻霜满颠。cāng huá xiāo xiāo yào guǒ cè,bù jué zhuǎn xì shuāng mǎn diān。
因念梦境中,此亦非小缘。yīn niàn mèng jìng zhōng,cǐ yì fēi xiǎo yuán。
枉教心无片饷息,形气自贱欲火然。wǎng jiào xīn wú piàn xiǎng xī,xíng qì zì jiàn yù huǒ rán。
一根返源六根了,如何不遣情勾牵。yī gēn fǎn yuán liù gēn le,rú hé bù qiǎn qíng gōu qiān。
今朝好春风,歌鸟如管弦。jīn cháo hǎo chūn fēng,gē niǎo rú guǎn xián。
花香舒锦机,次第铺我园。huā xiāng shū jǐn jī,cì dì pù wǒ yuán。
柳柔曳金绳,高下拂我船。liǔ róu yè jīn shéng,gāo xià fú wǒ chuán。
伸臂揽六龙,莫过桑榆边。shēn bì lǎn liù lóng,mò guò sāng yú biān。
披猖车尾霞,丹碧如旗旃。pī chāng chē wěi xiá,dān bì rú qí zhān。
幻作万石酒,烂醉三千年。huàn zuò wàn shí jiǔ,làn zuì sān qiān nián。
世间生死俱扫空,况复戏弄冕与轩。shì jiān shēng sǐ jù sǎo kōng,kuàng fù xì nòng miǎn yǔ xuān。
江西扬子云,道院方昼眠。jiāng xī yáng zi yún,dào yuàn fāng zhòu mián。
来书拆半月,欲报懒欲忺。lái shū chāi bàn yuè,yù bào lǎn yù xiān。
许我诗五十,方得见六篇。xǔ wǒ shī wǔ shí,fāng dé jiàn liù piān。
清腴似陶谢,尤觉词精便。qīng yú shì táo xiè,yóu jué cí jīng biàn。
尤陆二丈人,和答尚未全。yóu lù èr zhàng rén,hé dá shàng wèi quán。
贱子焉敢继,口诵心膂镌。jiàn zi yān gǎn jì,kǒu sòng xīn lǚ juān。
此月小筑成,南湖向西偏。cǐ yuè xiǎo zhù chéng,nán hú xiàng xī piān。
规模从简俭,门墙抵人肩。guī mó cóng jiǎn jiǎn,mén qiáng dǐ rén jiān。
池亭巧相通,万竹夹涧泉。chí tíng qiǎo xiāng tōng,wàn zhú jiā jiàn quán。
风月岂易量,肯换闲忧煎。fēng yuè qǐ yì liàng,kěn huàn xián yōu jiān。
怀公不能休,语尽终难宣。huái gōng bù néng xiū,yǔ jǐn zhōng nán xuān。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

一片吹来锦,人言是杏花。yī piàn chuī lái jǐn,rén yán shì xìng huā。
倚栏堪把玩,胜似日边霞。yǐ lán kān bǎ wán,shèng shì rì biān xiá。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

莫羡海棠色,听言著子时。mò xiàn hǎi táng sè,tīng yán zhù zi shí。
骊珠千万颗,撒向嫩桑枝。lí zhū qiān wàn kē,sā xiàng nèn sāng zhī。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

柘弹黄金子,谁将满树装。zhè dàn huáng jīn zi,shuí jiāng mǎn shù zhuāng。
珍禽来往惯,风落不惊忙。zhēn qín lái wǎng guàn,fēng luò bù jīng máng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

疑驾洞庭帆,累累看绕山。yí jià dòng tíng fān,lèi lèi kàn rào shān。
花时芳气洁,伯仲素馨间。huā shí fāng qì jié,bó zhòng sù xīn jiān。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

不向他园去,能来共竹林。bù xiàng tā yuán qù,néng lái gòng zhú lín。
故乡知我念,特地奏秦音。gù xiāng zhī wǒ niàn,tè dì zòu qín yīn。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

欲向松间去,梅西竹坞穿。yù xiàng sōng jiān qù,méi xī zhú wù chuān。
莫言吟兴在,风雪灞桥边。mò yán yín xīng zài,fēng xuě bà qiáo biān。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

新篁故蒙丛,恶草刚荟翳。xīn huáng gù méng cóng,è cǎo gāng huì yì。
删薙似少恩,成渠玉无际。shān tì shì shǎo ēn,chéng qú yù wú jì。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

初因桥种柳,却用柳名桥。chū yīn qiáo zhǒng liǔ,què yòng liǔ míng qiáo。
桂隐从兹入,春风莫浪招。guì yǐn cóng zī rù,chūn fēng mò làng zhāo。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

桥向平边度,风从阔处来。qiáo xiàng píng biān dù,fēng cóng kuò chù lái。
泠然旬五日,无去亦无回。líng rán xún wǔ rì,wú qù yì wú huí。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

窈窕或崎岖,不是邯郸步。yǎo tiǎo huò qí qū,bù shì hán dān bù。
因来此凭栏,又送孤鸿去。yīn lái cǐ píng lán,yòu sòng gū hóng qù。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

半岁吏尘役,天书教放归。bàn suì lì chén yì,tiān shū jiào fàng guī。
思量难报称,安稳饭和衣。sī liàng nán bào chēng,ān wěn fàn hé yī。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

城市非无地,如何此结庐。chéng shì fēi wú dì,rú hé cǐ jié lú。
一家耽静乐,两个水边居。yī jiā dān jìng lè,liǎng gè shuǐ biān jū。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

闻道华胥国,依稀似醉乡。wén dào huá xū guó,yī xī shì zuì xiāng。
近来参得透,睡稳不因床。jìn lái cān dé tòu,shuì wěn bù yīn chuáng。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

风日清美时,月露澄爽际。fēng rì qīng měi shí,yuè lù chéng shuǎng jì。
能来此徜徉,扫除闻见翳。néng lái cǐ cháng yáng,sǎo chú wén jiàn yì。

桂隐纪咏四十八首桂隐

张镃

潜通大壑水,一杯千虑散。qián tōng dà hè shuǐ,yī bēi qiān lǜ sàn。
只因都放下,如热病得汗。zhǐ yīn dōu fàng xià,rú rè bìng dé hàn。