古诗词

呈尤侍郎陆礼部

张镃

今春少晴天,雨声常绵延。jīn chūn shǎo qíng tiān,yǔ shēng cháng mián yán。
晓来羲车展云出,射我屋瓦生苍烟。xiǎo lái xī chē zhǎn yún chū,shè wǒ wū wǎ shēng cāng yān。
忆昔既冠时,壮志平幽燕。yì xī jì guān shí,zhuàng zhì píng yōu yàn。
先王手扶太极起,馀事未竟骑星躔。xiān wáng shǒu fú tài jí qǐ,yú shì wèi jìng qí xīng chán。
誓将胆与肠,剖析帝座前。shì jiāng dǎn yǔ cháng,pōu xī dì zuò qián。
出师先定董郭荐,此老妙处心默传。chū shī xiān dìng dǒng guō jiàn,cǐ lǎo miào chù xīn mò chuán。
甲庚子亥系宿业,古来局杀英与贤。jiǎ gēng zi hài xì sù yè,gǔ lái jú shā yīng yǔ xián。
苍华萧萧药裹侧,不觉转盻霜满颠。cāng huá xiāo xiāo yào guǒ cè,bù jué zhuǎn xì shuāng mǎn diān。
因念梦境中,此亦非小缘。yīn niàn mèng jìng zhōng,cǐ yì fēi xiǎo yuán。
枉教心无片饷息,形气自贱欲火然。wǎng jiào xīn wú piàn xiǎng xī,xíng qì zì jiàn yù huǒ rán。
一根返源六根了,如何不遣情勾牵。yī gēn fǎn yuán liù gēn le,rú hé bù qiǎn qíng gōu qiān。
今朝好春风,歌鸟如管弦。jīn cháo hǎo chūn fēng,gē niǎo rú guǎn xián。
花香舒锦机,次第铺我园。huā xiāng shū jǐn jī,cì dì pù wǒ yuán。
柳柔曳金绳,高下拂我船。liǔ róu yè jīn shéng,gāo xià fú wǒ chuán。
伸臂揽六龙,莫过桑榆边。shēn bì lǎn liù lóng,mò guò sāng yú biān。
披猖车尾霞,丹碧如旗旃。pī chāng chē wěi xiá,dān bì rú qí zhān。
幻作万石酒,烂醉三千年。huàn zuò wàn shí jiǔ,làn zuì sān qiān nián。
世间生死俱扫空,况复戏弄冕与轩。shì jiān shēng sǐ jù sǎo kōng,kuàng fù xì nòng miǎn yǔ xuān。
江西扬子云,道院方昼眠。jiāng xī yáng zi yún,dào yuàn fāng zhòu mián。
来书拆半月,欲报懒欲忺。lái shū chāi bàn yuè,yù bào lǎn yù xiān。
许我诗五十,方得见六篇。xǔ wǒ shī wǔ shí,fāng dé jiàn liù piān。
清腴似陶谢,尤觉词精便。qīng yú shì táo xiè,yóu jué cí jīng biàn。
尤陆二丈人,和答尚未全。yóu lù èr zhàng rén,hé dá shàng wèi quán。
贱子焉敢继,口诵心膂镌。jiàn zi yān gǎn jì,kǒu sòng xīn lǚ juān。
此月小筑成,南湖向西偏。cǐ yuè xiǎo zhù chéng,nán hú xiàng xī piān。
规模从简俭,门墙抵人肩。guī mó cóng jiǎn jiǎn,mén qiáng dǐ rén jiān。
池亭巧相通,万竹夹涧泉。chí tíng qiǎo xiāng tōng,wàn zhú jiā jiàn quán。
风月岂易量,肯换闲忧煎。fēng yuè qǐ yì liàng,kěn huàn xián yōu jiān。
怀公不能休,语尽终难宣。huái gōng bù néng xiū,yǔ jǐn zhōng nán xuān。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

芍药花二首

张镃

自古风流芍药花,花娇袍紫叶翻鸦。zì gǔ fēng liú sháo yào huā,huā jiāo páo zǐ yè fān yā。
诗成举向东风道,不愿旁人定等差。shī chéng jǔ xiàng dōng fēng dào,bù yuàn páng rén dìng děng chà。

芍药花二首

张镃

吟笺欠向此花题,未信翻阶句绝奇。yín jiān qiàn xiàng cǐ huā tí,wèi xìn fān jiē jù jué qí。
三嗅苍髯惹黄粉,又成空对剪来枝。sān xiù cāng rán rě huáng fěn,yòu chéng kōng duì jiǎn lái zhī。

盆橘

张镃

懒向江头置木奴,瓦盆聊玩绿垂珠。lǎn xiàng jiāng tóu zhì mù nú,wǎ pén liáo wán lǜ chuí zhū。
何烦二老输赢决,始悟商山乐不殊。hé fán èr lǎo shū yíng jué,shǐ wù shāng shān lè bù shū。

霜橘

张镃

半霜黄绿尚斓斑,笑指清芬数日间。bàn shuāng huáng lǜ shàng lán bān,xiào zhǐ qīng fēn shù rì jiān。
会得此中堪乐意,洞庭端合傲商山。huì dé cǐ zhōng kān lè yì,dòng tíng duān hé ào shāng shān。

分韵赋散水花得盐字

张镃

春皇游骑玉垂鞭,珠卷扬州十里帘。chūn huáng yóu qí yù chuí biān,zhū juǎn yáng zhōu shí lǐ lián。
一笑诗成休浪举,花如西子句无盐。yī xiào shī chéng xiū làng jǔ,huā rú xī zi jù wú yán。

分韵赋散水花得盐字

张镃

盈枝点缀雪花鲜,环映清流分外妍。yíng zhī diǎn zhuì xuě huā xiān,huán yìng qīng liú fēn wài yán。
应是东君归骑速,不如坠下玉丝鞭。yīng shì dōng jūn guī qí sù,bù rú zhuì xià yù sī biān。

分韵赋散水花得盐字

张镃

苔径斜通砌竹鞭,素光交映入湘帘。tái jìng xié tōng qì zhú biān,sù guāng jiāo yìng rù xiāng lián。
若教谢女庭前种,不道空中雪似盐。ruò jiào xiè nǚ tíng qián zhǒng,bù dào kōng zhōng xuě shì yán。

九月梅花

张镃

寂历疏条叶未空,忽惊冰靥照霜风。jì lì shū tiáo yè wèi kōng,hū jīng bīng yè zhào shuāng fēng。
秋来心事谁能领,不向篱边数菊丛。qiū lái xīn shì shuí néng lǐng,bù xiàng lí biān shù jú cóng。

霜节堂

张镃

风冽前村有堕巢,何心寒苦自为高。fēng liè qián cūn yǒu duò cháo,hé xīn hán kǔ zì wèi gāo。
堪怜让杀闲桃李,只得虚堂两字褒。kān lián ràng shā xián táo lǐ,zhǐ dé xū táng liǎng zì bāo。

南湖赋冬青花四首

张镃

杂树花香少似君,雨馀风晓或斜曛。zá shù huā xiāng shǎo shì jūn,yǔ yú fēng xiǎo huò xié xūn。
行人不著清新句,亦合移时驻屐闻。xíng rén bù zhù qīng xīn jù,yì hé yí shí zhù jī wén。

南湖赋冬青花四首

张镃

上林名字万年枝,高映宫墙侧映池。shàng lín míng zì wàn nián zhī,gāo yìng gōng qiáng cè yìng chí。
不是移根闲地种,岁寒情性有谁知。bù shì yí gēn xián dì zhǒng,suì hán qíng xìng yǒu shuí zhī。

南湖赋冬青花四首

张镃

酷烈深怜格外香,树边苔气与苍凉。kù liè shēn lián gé wài xiāng,shù biān tái qì yǔ cāng liáng。
莫教糁径浑如雪,快向青阴置竹床。mò jiào sǎn jìng hún rú xuě,kuài xiàng qīng yīn zhì zhú chuáng。

南湖赋冬青花四首

张镃

桂子休夸碧满园,小蒲萄实待霜繁。guì zi xiū kuā bì mǎn yuán,xiǎo pú táo shí dài shuāng fán。
他年隐处寻西宅,先认冬青拥寺门。tā nián yǐn chù xún xī zhái,xiān rèn dōng qīng yōng sì mén。

书苍寒堂壁二首

张镃

隔竹红梅酷似桃,政宜修涧绿周遭。gé zhú hóng méi kù shì táo,zhèng yí xiū jiàn lǜ zhōu zāo。
武陵风景何时别,不绝人来意更高。wǔ líng fēng jǐng hé shí bié,bù jué rén lái yì gèng gāo。

书苍寒堂壁二首

张镃

一灯清坐欲三更,月到疏棂胧松明。yī dēng qīng zuò yù sān gèng,yuè dào shū líng lóng sōng míng。
除了当栏松上鹊,无人听得读书声。chú le dāng lán sōng shàng què,wú rén tīng dé dú shū shēng。