古诗词

夜宿龙井广福寺分韵得来字

张镃

阳乌翅焦云崔嵬,避热马转南山隈。yáng wū chì jiāo yún cuī wéi,bì rè mǎ zhuǎn nán shān wēi。
边湖兴熟厌频往,幽讨林落穿莓苔。biān hú xīng shú yàn pín wǎng,yōu tǎo lín luò chuān méi tái。
涧声引步陟层岭,亭矗路侧双扉开。jiàn shēng yǐn bù zhì céng lǐng,tíng chù lù cè shuāng fēi kāi。
泓泉湛碧透坤轴,合有龙卧专风雷。hóng quán zhàn bì tòu kūn zhóu,hé yǒu lóng wò zhuān fēng léi。
抚栏立瞰眩奇閟,漱挹未敢持深杯。fǔ lán lì kàn xuàn qí bì,shù yì wèi gǎn chí shēn bēi。
瘦筇趋寺更幽寂,苴补不到櫩楹摧。shòu qióng qū sì gèng yōu jì,jū bǔ bù dào yán yíng cuī。
老僧肃揖选凉坐,借床过夜容裴回。lǎo sēng sù yī xuǎn liáng zuò,jiè chuáng guò yè róng péi huí。
神灵变异亦喜客,跂脉现状潜鳞鳃。shén líng biàn yì yì xǐ kè,qí mài xiàn zhuàng qián lín sāi。
从容瞻敬忽无睹,应悯堕世馀氛埃。cóng róng zhān jìng hū wú dǔ,yīng mǐn duò shì yú fēn āi。
堂中遗像成三老,英爽长在游天垓。táng zhōng yí xiàng chéng sān lǎo,yīng shuǎng zhǎng zài yóu tiān gāi。
认题扫壁说前辈,今昔玩视俱悠哉。rèn tí sǎo bì shuō qián bèi,jīn xī wán shì jù yōu zāi。
出门因爱月正午,桂子秋到须重来。chū mén yīn ài yuè zhèng wǔ,guì zi qiū dào xū zhòng lái。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

安溪晚泊因到无净院

张镃

十丈亭桥稳踔溪,斜阳红滟入船低。shí zhàng tíng qiáo wěn chuō xī,xié yáng hóng yàn rù chuán dī。
枯筇径过荒街北,静院深寻破庙西。kū qióng jìng guò huāng jiē běi,jìng yuàn shēn xún pò miào xī。
游伴苦无成独笑,物情谙遍任难齐。yóu bàn kǔ wú chéng dú xiào,wù qíng ān biàn rèn nán qí。
归时早是星烦出,影漾波痕上下迷。guī shí zǎo shì xīng fán chū,yǐng yàng bō hén shàng xià mí。

游南山普宁院院中止有数僧别立堂处村仆几百人号师翁道友分执薪水负戴扫除苴补之役暇即乞米赡众溪南二里许名石口闻冬时梅花甚多

张镃

入港晴芜远际山,鹭群翻处绿回环。rù gǎng qíng wú yuǎn jì shān,lù qún fān chù lǜ huí huán。
林隈隐寺僧慵出,桥底通船客正闲。lín wēi yǐn sì sēng yōng chū,qiáo dǐ tōng chuán kè zhèng xián。
乍喜身心俱寂静,足怜名相惑愚顽。zhà xǐ shēn xīn jù jì jìng,zú lián míng xiāng huò yú wán。
兴阑犹约寒梅发,月下来观侧近湾。xīng lán yóu yuē hán méi fā,yuè xià lái guān cè jìn wān。

宿西菩山明智寺诗

张镃

路转溪山果大奇,茂林门径古苔滋。lù zhuǎn xī shān guǒ dà qí,mào lín mén jìng gǔ tái zī。
坐馀沿石闲听水,茶罢巡檐遍读碑。zuò yú yán shí xián tīng shuǐ,chá bà xún yán biàn dú bēi。
飞白洒然前辈字,养鱼浴却向来池。fēi bái sǎ rán qián bèi zì,yǎng yú yù què xiàng lái chí。
菖蒲葺葺仙人发,随我归来与静宜。chāng pú qì qì xiān rén fā,suí wǒ guī lái yǔ jìng yí。

杨伯时李子永潘茂洪同游安福寺诗

张镃

湖滨初试暮春衣,绿径钟残到寺迟。hú bīn chū shì mù chūn yī,lǜ jìng zhōng cán dào sì chí。
二月梅花还傍竹,一时游客总能诗。èr yuè méi huā hái bàng zhú,yī shí yóu kè zǒng néng shī。
横栏著砚争濡墨,断石缘蒲静看池。héng lán zhù yàn zhēng rú mò,duàn shí yuán pú jìng kàn chí。
莫问邻亭是谁筑,山园持酒本幽期。mò wèn lín tíng shì shuí zhù,shān yuán chí jiǔ běn yōu qī。

芦山长老慧举见访约游其临平庵居自号云邱草堂因赠四韵

张镃

此客南湖不易逢,几年尘外愿相从。cǐ kè nán hú bù yì féng,jǐ nián chén wài yuàn xiāng cóng。
风流前辈亲曾识,兴寄高情老未慵。fēng liú qián bèi qīn céng shí,xīng jì gāo qíng lǎo wèi yōng。
行柳映门宜著舫,青灯同坐到闻钟。xíng liǔ yìng mén yí zhù fǎng,qīng dēng tóng zuò dào wén zhōng。
稻畦莲渚临平境,何幸同师觅旧踪。dào qí lián zhǔ lín píng jìng,hé xìng tóng shī mì jiù zōng。

过红城子

张镃

阔港旁边狭港横,大桥侧畔小桥平。kuò gǎng páng biān xiá gǎng héng,dà qiáo cè pàn xiǎo qiáo píng。
吠人黄耳穿篱走,唤子青裾出户迎。fèi rén huáng ěr chuān lí zǒu,huàn zi qīng jū chū hù yíng。
寒日树枯山得势,顺风樯稳浪无声。hán rì shù kū shān dé shì,shùn fēng qiáng wěn làng wú shēng。
自知吟写红城景,不让丹青笔作城。zì zhī yín xiě hóng chéng jǐng,bù ràng dān qīng bǐ zuò chéng。

暂往吴兴出城

张镃

数声初听放船钲,小雨冲凉晚出城。shù shēng chū tīng fàng chuán zhēng,xiǎo yǔ chōng liáng wǎn chū chéng。
遥见人家层荫合,便无风袖一尘生。yáo jiàn rén jiā céng yīn hé,biàn wú fēng xiù yī chén shēng。
园林岂乏清闲乐,鸥鹭须寻浩荡盟。yuán lín qǐ fá qīng xián lè,ōu lù xū xún hào dàng méng。
秋色此行方到手,快来诗内发精明。qiū sè cǐ xíng fāng dào shǒu,kuài lái shī nèi fā jīng míng。

薝卜花盛开因赋四韵

张镃

桃杏空为涧上霞,移根争似觉王家。táo xìng kōng wèi jiàn shàng xiá,yí gēn zhēng shì jué wáng jiā。
众香不复推沉水,六出分明是雪花。zhòng xiāng bù fù tuī chén shuǐ,liù chū fēn míng shì xuě huā。
柳岸风连荷叶上,葛巾人坐竹阴斜。liǔ àn fēng lián hé yè shàng,gé jīn rén zuò zhú yīn xié。
题评更得吾诗后,醒睡从今合胜茶。tí píng gèng dé wú shī hòu,xǐng shuì cóng jīn hé shèng chá。

灵源精舍小憩旧名龙泉有古井极甘洌

张镃

姑恶声催雨不来,暑云空际只崔嵬。gū è shēng cuī yǔ bù lái,shǔ yún kōng jì zhǐ cuī wéi。
投鞭得地古佛刹,看竹满窗风叶堆。tóu biān dé dì gǔ fú shā,kàn zhú mǎn chuāng fēng yè duī。
百岁可堪轻日月,一官才得便尘埃。bǎi suì kě kān qīng rì yuè,yī guān cái dé biàn chén āi。
清泉酌罢犹贪恋,更瀹松黄当茗杯。qīng quán zhuó bà yóu tān liàn,gèng yuè sōng huáng dāng míng bēi。

山寺小憩

张镃

趋寺松杉夹径栽,解鞍流憩得莓苔。qū sì sōng shān jiā jìng zāi,jiě ān liú qì dé méi tái。
尘昏金篆牌犹挂,灯暗纱笼殿不开。chén hūn jīn zhuàn pái yóu guà,dēng àn shā lóng diàn bù kāi。
老鹤就凉临古井,幽禽寻食下生台。lǎo hè jiù liáng lín gǔ jǐng,yōu qín xún shí xià shēng tái。
诗成漫记檐间柱,去矣何时复此来。shī chéng màn jì yán jiān zhù,qù yǐ hé shí fù cǐ lái。

游昭庆寺

张镃

招提徐步已身轻,礼忏僧忙不出迎。zhāo tí xú bù yǐ shēn qīng,lǐ chàn sēng máng bù chū yíng。
侧殿挂灯窥塑像,小廊流水爱经声。cè diàn guà dēng kuī sù xiàng,xiǎo láng liú shuǐ ài jīng shēng。
心安久矣空尘想,梦异当年记宿生。xīn ān jiǔ yǐ kōng chén xiǎng,mèng yì dāng nián jì sù shēng。
目送绕门山更好,肯闲何处不堪行。mù sòng rào mén shān gèng hǎo,kěn xián hé chù bù kān xíng。

夜宿华藏寺

张镃

苍桧阴阴未掩门,闲来吹鬓一飞蚊。cāng guì yīn yīn wèi yǎn mén,xián lái chuī bìn yī fēi wén。
香腾广殿游云合,灯绕长廊列宿分。xiāng téng guǎng diàn yóu yún hé,dēng rào zhǎng láng liè sù fēn。
般若心华方照耀,毗耶宝雨自缤纷。bān ruò xīn huá fāng zhào yào,pí yé bǎo yǔ zì bīn fēn。
世缘即是栖禅境,居士何尝别见闻。shì yuán jí shì qī chán jìng,jū shì hé cháng bié jiàn wén。

与诸弟游天竺

张镃

出门残月带晨鸦,飞盖相从纵五花。chū mén cán yuè dài chén yā,fēi gài xiāng cóng zòng wǔ huā。
风绰败芦依岸老,水分洲渚抱山斜。fēng chuò bài lú yī àn lǎo,shuǐ fēn zhōu zhǔ bào shān xié。
櫜鞬未遂书生志,钟磬聊寻衲子家。gāo jiān wèi suì shū shēng zhì,zhōng qìng liáo xún nà zi jiā。
何物最能舒望眼,晓云吹霁不成霞。hé wù zuì néng shū wàng yǎn,xiǎo yún chuī jì bù chéng xiá。

姑苏怀古

张镃

昔年宫殿雨苔荒,花径无人采旧香。xī nián gōng diàn yǔ tái huāng,huā jìng wú rén cǎi jiù xiāng。
宰噽若能容国士,西施那解误君王。zǎi pǐ ruò néng róng guó shì,xī shī nà jiě wù jūn wáng。
轻寒客子垂双袖,落日啼乌下女墙。qīng hán kè zi chuí shuāng xiù,luò rì tí wū xià nǚ qiáng。
成坏不将供一笑,争如烟外?渔郎。chéng huài bù jiāng gōng yī xiào,zhēng rú yān wài yú láng。

平望遇风

张镃

平望陂湖一望平,当年地志岂虚名。píng wàng bēi hú yī wàng píng,dāng nián dì zhì qǐ xū míng。
微茫远树山同出,破碎层云日斗明。wēi máng yuǎn shù shān tóng chū,pò suì céng yún rì dòu míng。
更着百千寒雁叫,偏宜三四旅帆征。gèng zhe bǎi qiān hán yàn jiào,piān yí sān sì lǚ fān zhēng。
疏帘揭起从风入,要洗频年郁滞情。shū lián jiē qǐ cóng fēng rù,yào xǐ pín nián yù zhì qíng。