古诗词

韩子师尚书致仕

张镃

丈夫出处无两岐,彊自分别儿童痴。zhàng fū chū chù wú liǎng qí,jiàng zì fēn bié ér tóng chī。
鹿门庞老不愿仕,名与诸葛争驱驰。lù mén páng lǎo bù yuàn shì,míng yǔ zhū gé zhēng qū chí。
天子从臣岂易得,履声已到黄金墀。tiān zi cóng chén qǐ yì dé,lǚ shēng yǐ dào huáng jīn chí。
堂堂文誉动宸极,奕世长策归论思。táng táng wén yù dòng chén jí,yì shì zhǎng cè guī lùn sī。
攀辕卧辙昔人事,前日作州重见之。pān yuán wò zhé xī rén shì,qián rì zuò zhōu zhòng jiàn zhī。
万口祝公犹在耳,拜后爵土同封蕲。wàn kǒu zhù gōng yóu zài ěr,bài hòu jué tǔ tóng fēng qí。
绪馀间发有如此,功业盛著庸何疑。xù yú jiān fā yǒu rú cǐ,gōng yè shèng zhù yōng hé yí。
仙风却与松乔期,泛苕涉霅寻幽奇。xiān fēng què yǔ sōng qiáo qī,fàn sháo shè zhà xún yōu qí。
洞天白石人未省,剪茅植树亲指麾。dòng tiān bái shí rén wèi shěng,jiǎn máo zhí shù qīn zhǐ huī。
山灵地妪许时秘,恰与八座供娱嬉。shān líng dì yù xǔ shí mì,qià yǔ bā zuò gōng yú xī。
人间台榭难顿著,临胜向背真天施。rén jiān tái xiè nán dùn zhù,lín shèng xiàng bèi zhēn tiān shī。
霞晨雾夕更护耀,鸥朋鹭导欣逶迤。xiá chén wù xī gèng hù yào,ōu péng lù dǎo xīn wēi yí。
乡来韩必今复来,飞云入步长相随。xiāng lái hán bì jīn fù lái,fēi yún rù bù zhǎng xiāng suí。
上章乞身世亦有,发落齿撼将何为。shàng zhāng qǐ shēn shì yì yǒu,fā luò chǐ hàn jiāng hé wèi。
公未五十方朱颜,勇退奚俟谋蓍龟。gōng wèi wǔ shí fāng zhū yán,yǒng tuì xī qí móu shī guī。
九重嘉赏宠殊职,百辟动色钦清规。jiǔ zhòng jiā shǎng chǒng shū zhí,bǎi pì dòng sè qīn qīng guī。
镃也尘鞅方羁縻,先德未报鬓已丝。zī yě chén yāng fāng jī mí,xiān dé wèi bào bìn yǐ sī。
高节凛凛端可师,扣门粮休千里赍,一舸叫月从鸱夷。gāo jié lǐn lǐn duān kě shī,kòu mén liáng xiū qiān lǐ jī,yī gě jiào yuè cóng chī yí。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

南湖有鸥成群里闾间云数十年未尝见也实尘中奇事因筑亭洲上榜曰鸥渚仍放言六绝

张镃

不因他处食无鱼,来慰先生索寞居。bù yīn tā chù shí wú yú,lái wèi xiān shēng suǒ mò jū。
走笔赠诗君莫笑,从游此是最相于。zǒu bǐ zèng shī jūn mò xiào,cóng yóu cǐ shì zuì xiāng yú。

新市道中

张镃

野晴天碧共溪长,画样飞来白鸟双。yě qíng tiān bì gòng xī zhǎng,huà yàng fēi lái bái niǎo shuāng。
舟小不禁风罨岸,菰蒲无数入篷窗。zhōu xiǎo bù jìn fēng yǎn àn,gū pú wú shù rù péng chuāng。

出城二首

张镃

只道南湖没样奇,出关又有许多诗。zhǐ dào nán hú méi yàng qí,chū guān yòu yǒu xǔ duō shī。
便须抄取天然句,才下工夫走却伊。biàn xū chāo qǔ tiān rán jù,cái xià gōng fū zǒu què yī。

出城二首

张镃

扁舟初上一声雷,两岸浓云乱欲堆。biǎn zhōu chū shàng yī shēng léi,liǎng àn nóng yún luàn yù duī。
堪笑此时晴太早,篷遮未定雨先来。kān xiào cǐ shí qíng tài zǎo,péng zhē wèi dìng yǔ xiān lái。

夜闻渔歌

张镃

非竹非丝响裂空,高歌三唱出渔篷。fēi zhú fēi sī xiǎng liè kōng,gāo gē sān chàng chū yú péng。
清溪激越犹如许,想见湘波欸乃中。qīng xī jī yuè yóu rú xǔ,xiǎng jiàn xiāng bō āi nǎi zhōng。

访安福寺叶上人

张镃

苍苔径入旧栽竹,树里桥横新凿池。cāng tái jìng rù jiù zāi zhú,shù lǐ qiáo héng xīn záo chí。
丈室稳居清绝地,岂容支遁不能诗。zhàng shì wěn jū qīng jué dì,qǐ róng zhī dùn bù néng shī。

西庄夜归

张镃

草声真似过田间,唧唧虫催兴未阑。cǎo shēng zhēn shì guò tián jiān,jī jī chóng cuī xīng wèi lán。
珍重小舆能从我,夜深穿遍竹阴寒。zhēn zhòng xiǎo yú néng cóng wǒ,yè shēn chuān biàn zhú yīn hán。

题圆觉寺跳珠轩

张镃

箨龙来向石根蟠,幻出摩尼跃翠盘。tuò lóng lái xiàng shí gēn pán,huàn chū mó ní yuè cuì pán。
今日山中晴亦雨,可无风过发清寒。jīn rì shān zhōng qíng yì yǔ,kě wú fēng guò fā qīng hán。

题南山刘家寺松云轩

张镃

红花墙头蜂过叶,翠藤池面蚁行枝。hóng huā qiáng tóu fēng guò yè,cuì téng chí miàn yǐ xíng zhī。
暂来数刻有馀兴,若住此轩何限诗。zàn lái shù kè yǒu yú xīng,ruò zhù cǐ xuān hé xiàn shī。

题本觉寺

张镃

绕架蒲萄叶尚稀,瓦炉闲炷柏烟微。rào jià pú táo yè shàng xī,wǎ lú xián zhù bǎi yān wēi。
年年绿暗轩窗意,却恨春风不早归。nián nián lǜ àn xuān chuāng yì,què hèn chūn fēng bù zǎo guī。

题本觉寺

张镃

一径横穿藓翠封,满空声动玉琤淙。yī jìng héng chuān xiǎn cuì fēng,mǎn kōng shēng dòng yù chēng cóng。
林居岂是无修竹,未有清阴似此浓。lín jū qǐ shì wú xiū zhú,wèi yǒu qīng yīn shì cǐ nóng。

闲步游紫极观

张镃

孤榜前春冰雪清,山祠闲步意无营。gū bǎng qián chūn bīng xuě qīng,shān cí xián bù yì wú yíng。
曾耽幽概穿廊曲,犹记筠冠问客生。céng dān yōu gài chuān láng qū,yóu jì yún guān wèn kè shēng。

清明日书亦庵壁二首

张镃

春情缘雨复缘晴,晴即闲行雨即吟。chūn qíng yuán yǔ fù yuán qíng,qíng jí xián xíng yǔ jí yín。
花好满园看未遍,出墙邻树又关心。huā hǎo mǎn yuán kàn wèi biàn,chū qiáng lín shù yòu guān xīn。

清明日书亦庵壁二首

张镃

光阴高柳欲飘绵,拂著蔷薇锦壁连。guāng yīn gāo liǔ yù piāo mián,fú zhù qiáng wēi jǐn bì lián。
莫道行人总无识,定因罗爵爱门前。mò dào xíng rén zǒng wú shí,dìng yīn luó jué ài mén qián。

铁行者

张镃

僧舍生涯只且然,养他行者不须钱。sēng shě shēng yá zhǐ qiě rán,yǎng tā xíng zhě bù xū qián。
龙潭莫问僧参得,吹灭灯时各自眠。lóng tán mò wèn sēng cān dé,chuī miè dēng shí gè zì mián。