古诗词

韩子师尚书致仕

张镃

丈夫出处无两岐,彊自分别儿童痴。zhàng fū chū chù wú liǎng qí,jiàng zì fēn bié ér tóng chī。
鹿门庞老不愿仕,名与诸葛争驱驰。lù mén páng lǎo bù yuàn shì,míng yǔ zhū gé zhēng qū chí。
天子从臣岂易得,履声已到黄金墀。tiān zi cóng chén qǐ yì dé,lǚ shēng yǐ dào huáng jīn chí。
堂堂文誉动宸极,奕世长策归论思。táng táng wén yù dòng chén jí,yì shì zhǎng cè guī lùn sī。
攀辕卧辙昔人事,前日作州重见之。pān yuán wò zhé xī rén shì,qián rì zuò zhōu zhòng jiàn zhī。
万口祝公犹在耳,拜后爵土同封蕲。wàn kǒu zhù gōng yóu zài ěr,bài hòu jué tǔ tóng fēng qí。
绪馀间发有如此,功业盛著庸何疑。xù yú jiān fā yǒu rú cǐ,gōng yè shèng zhù yōng hé yí。
仙风却与松乔期,泛苕涉霅寻幽奇。xiān fēng què yǔ sōng qiáo qī,fàn sháo shè zhà xún yōu qí。
洞天白石人未省,剪茅植树亲指麾。dòng tiān bái shí rén wèi shěng,jiǎn máo zhí shù qīn zhǐ huī。
山灵地妪许时秘,恰与八座供娱嬉。shān líng dì yù xǔ shí mì,qià yǔ bā zuò gōng yú xī。
人间台榭难顿著,临胜向背真天施。rén jiān tái xiè nán dùn zhù,lín shèng xiàng bèi zhēn tiān shī。
霞晨雾夕更护耀,鸥朋鹭导欣逶迤。xiá chén wù xī gèng hù yào,ōu péng lù dǎo xīn wēi yí。
乡来韩必今复来,飞云入步长相随。xiāng lái hán bì jīn fù lái,fēi yún rù bù zhǎng xiāng suí。
上章乞身世亦有,发落齿撼将何为。shàng zhāng qǐ shēn shì yì yǒu,fā luò chǐ hàn jiāng hé wèi。
公未五十方朱颜,勇退奚俟谋蓍龟。gōng wèi wǔ shí fāng zhū yán,yǒng tuì xī qí móu shī guī。
九重嘉赏宠殊职,百辟动色钦清规。jiǔ zhòng jiā shǎng chǒng shū zhí,bǎi pì dòng sè qīn qīng guī。
镃也尘鞅方羁縻,先德未报鬓已丝。zī yě chén yāng fāng jī mí,xiān dé wèi bào bìn yǐ sī。
高节凛凛端可师,扣门粮休千里赍,一舸叫月从鸱夷。gāo jié lǐn lǐn duān kě shī,kòu mén liáng xiū qiān lǐ jī,yī gě jiào yuè cóng chī yí。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

寒食前一日西湖闲泛三首

张镃

衰鬓争如竹际苔,秋千犹记玉骢回。shuāi bìn zhēng rú zhú jì tái,qiū qiān yóu jì yù cōng huí。
短篱数尺花成簇,一日春悰不往来。duǎn lí shù chǐ huā chéng cù,yī rì chūn cóng bù wǎng lái。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

自得城隅水北居,西湖幽讨句全疏。zì dé chéng yú shuǐ běi jū,xī hú yōu tǎo jù quán shū。
今朝掩簿抽身出,更向谁边不一书。jīn cháo yǎn bù chōu shēn chū,gèng xiàng shuí biān bù yī shū。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

清晓溟蒙雨气浓,出关晴色便葱茏。qīng xiǎo míng méng yǔ qì nóng,chū guān qíng sè biàn cōng lóng。
层云特为诗人喜,添起山头四五峰。céng yún tè wèi shī rén xǐ,tiān qǐ shān tóu sì wǔ fēng。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

卖龟船小样漪涟,折得蘋花亦当钱。mài guī chuán xiǎo yàng yī lián,zhé dé píng huā yì dāng qián。
我自沧洲隔三载,此花风调只依然。wǒ zì cāng zhōu gé sān zài,cǐ huā fēng diào zhǐ yī rán。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

饭馀飞盖北山来,上苑虚堂柳际开。fàn yú fēi gài běi shān lái,shàng yuàn xū táng liǔ jì kāi。
系马林间宁复散,却容拄杖卓青苔。xì mǎ lín jiān níng fù sàn,què róng zhǔ zhàng zhuó qīng tái。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

赐沐山行策最长,游人此日却相妨。cì mù shān xíng cè zuì zhǎng,yóu rén cǐ rì què xiāng fáng。
洞天只得东边赏,开过灯花断杀肠。dòng tiān zhǐ dé dōng biān shǎng,kāi guò dēng huā duàn shā cháng。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

夹堤全少露桃红,独许垂杨翠拂空。jiā dī quán shǎo lù táo hóng,dú xǔ chuí yáng cuì fú kōng。
千古苏仙几曾死,骑鲸时或下亭中。qiān gǔ sū xiān jǐ céng sǐ,qí jīng shí huò xià tíng zhōng。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

茭葑茸茸展翠毡,六桥分舞燕翎纤。jiāo fēng rōng rōng zhǎn cuì zhān,liù qiáo fēn wǔ yàn líng xiān。
撑船捷出苍湾去,要看山围玉镜奁。chēng chuán jié chū cāng wān qù,yào kàn shān wéi yù jìng lián。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

喜逐刍荛禁苑东,舜弦调处剩薰风。xǐ zhú chú ráo jìn yuàn dōng,shùn xián diào chù shèng xūn fēng。
戎葵学得宫衣缬,不作人间锦样红。róng kuí xué dé gōng yī xié,bù zuò rén jiān jǐn yàng hóng。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

寮寀招邀胜引多,旷怀真语当弦歌。liáo cǎi zhāo yāo shèng yǐn duō,kuàng huái zhēn yǔ dāng xián gē。
联翩逸驾知难及,乞我扁舟著钓蓑。lián piān yì jià zhī nán jí,qǐ wǒ biǎn zhōu zhù diào suō。

四月上浣日同寮约游西湖十绝

张镃

丰乐楼前未夕晖,可堪鱼钥限城扉。fēng lè lóu qián wèi xī huī,kě kān yú yào xiàn chéng fēi。
诗成快向归时写,丹墨明朝与兴违。shī chéng kuài xiàng guī shí xiě,dān mò míng cháo yǔ xīng wéi。

鸥渚亭次韵茂洪西湖三诗

张镃

出城犹记四年前,朝看西湖到暮烟。chū chéng yóu jì sì nián qián,cháo kàn xī hú dào mù yān。
自有南湖相暖热,可曾频过六桥边。zì yǒu nán hú xiāng nuǎn rè,kě céng pín guò liù qiáo biān。

鸥渚亭次韵茂洪西湖三诗

张镃

老子看山今益工,只怜云气不怜峰。lǎo zi kàn shān jīn yì gōng,zhǐ lián yún qì bù lián fēng。
抬头半饷无人说,自向波心泛短篷。tái tóu bàn xiǎng wú rén shuō,zì xiàng bō xīn fàn duǎn péng。

鸥渚亭次韵茂洪西湖三诗

张镃

尘土奔忙举世人,无过白白鬓毛新。chén tǔ bēn máng jǔ shì rén,wú guò bái bái bìn máo xīn。
一般要撰眼前乐,泉石由来乐较真。yī bān yào zhuàn yǎn qián lè,quán shí yóu lái lè jiào zhēn。

三月望日微雨泛舟西湖四首

张镃

清明才过雨连风,着色湖山便面中。qīng míng cái guò yǔ lián fēng,zhe sè hú shān biàn miàn zhōng。
草上踏青人自出,舣船无地不飞红。cǎo shàng tà qīng rén zì chū,yǐ chuán wú dì bù fēi hóng。