古诗词

宿吴江华严院

张镃

宿云蔽空溪溟蒙,我船晓系红蓼丛。sù yún bì kōng xī míng méng,wǒ chuán xiǎo xì hóng liǎo cóng。
宿雨滑道树沥漉,我车早转青泥冲。sù yǔ huá dào shù lì lù,wǒ chē zǎo zhuǎn qīng ní chōng。
破程约涉一舍外,远目未快千山供。pò chéng yuē shè yī shě wài,yuǎn mù wèi kuài qiān shān gōng。
岸傍小店换马去,毡裘障冷披蒙茸。àn bàng xiǎo diàn huàn mǎ qù,zhān qiú zhàng lěng pī méng rōng。
须臾巾盖不容展,莽莽暗雾逢逢风。xū yú jīn gài bù róng zhǎn,mǎng mǎng àn wù féng féng fēng。
偕行客舆屡掀簸,适值官骑来憧憧。xié xíng kè yú lǚ xiān bǒ,shì zhí guān qí lái chōng chōng。
刀弓负带竞硉矹,驙驷?驖骓騟骢。dāo gōng fù dài jìng lù wù,zhān sì zhì tiě zhuī yú cōng。
争前迭进步殊窘,迫暮始望桥垂虹。zhēng qián dié jìn bù shū jiǒng,pò mù shǐ wàng qiáo chuí hóng。
石塘百丈捍骇浪,间有滩碛纷鱼筒。shí táng bǎi zhàng hàn hài làng,jiān yǒu tān qì fēn yú tǒng。
鸦群黑白混鸥起,帆影乱点遥波中。yā qún hēi bái hùn ōu qǐ,fān yǐng luàn diǎn yáo bō zhōng。
笔床茶灶住此地,得句未必惭龟蒙。bǐ chuáng chá zào zhù cǐ dì,dé jù wèi bì cán guī méng。
浮图屋老且投宿,解担正听黄昏钟。fú tú wū lǎo qiě tóu sù,jiě dān zhèng tīng huáng hūn zhōng。
纱笼炙灯照佛古,展席布榻便吾慵。shā lóng zhì dēng zhào fú gǔ,zhǎn xí bù tà biàn wú yōng。
酒边纸尽莫翻写,睡觉红日生于东。jiǔ biān zhǐ jǐn mò fān xiě,shuì jué hóng rì shēng yú dōng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

晚兴

张镃

江汉旧名侯,飘萧发未秋。jiāng hàn jiù míng hóu,piāo xiāo fā wèi qiū。
时荣那似此,天地入诗游。shí róng nà shì cǐ,tiān dì rù shī yóu。

秋夜

张镃

人间睡正浓,月到修髯底。rén jiān shuì zhèng nóng,yuè dào xiū rán dǐ。
三伏凛如秋,蒙头思衲被。sān fú lǐn rú qiū,méng tóu sī nà bèi。

约斋

张镃

博学非能事,详言道转乖。bó xué fēi néng shì,xiáng yán dào zhuǎn guāi。
只因省气力,处处是吾斋。zhǐ yīn shěng qì lì,chù chù shì wú zhāi。

读韩非传

张镃

谏鼓招言事蔑闻,昧时自鬻更纷纷。jiàn gǔ zhāo yán shì miè wén,mèi shí zì yù gèng fēn fēn。
胸中著许堤防策,不救危身肯济君。xiōng zhōng zhù xǔ dī fáng cè,bù jiù wēi shēn kěn jì jūn。

壬寅立春

张镃

经旬寒雨正霖霪,才转东风便肯晴。jīng xún hán yǔ zhèng lín yín,cái zhuǎn dōng fēng biàn kěn qíng。
我自西畴心念熟,不须学稼始归耕。wǒ zì xī chóu xīn niàn shú,bù xū xué jià shǐ guī gēng。

壬寅立春

张镃

蓼醯蔬饼媚晨羞,一饱宁知老到头。liǎo xī shū bǐng mèi chén xiū,yī bǎo níng zhī lǎo dào tóu。
但听儿童语声喜,黑头青角看泥牛。dàn tīng ér tóng yǔ shēng xǐ,hēi tóu qīng jiǎo kàn ní niú。

题挂剑图

张镃

当年许与有谁知,人忽邱陵我独悲。dāng nián xǔ yǔ yǒu shuí zhī,rén hū qiū líng wǒ dú bēi。
逊国曩时犹易耳,不应留剑使心欺。xùn guó nǎng shí yóu yì ěr,bù yīng liú jiàn shǐ xīn qī。

集英殿立侍观进士唱名六首

张镃

早放天扉一刻开,更声初断雨声催。zǎo fàng tiān fēi yī kè kāi,gèng shēng chū duàn yǔ shēng cuī。
不因变化鱼龙日,焉有风云转首来。bù yīn biàn huà yú lóng rì,yān yǒu fēng yún zhuǎn shǒu lái。

集英殿立侍观进士唱名六首

张镃

山绕彤城瑞雾凝,催班晓色渐分明。shān rào tóng chéng ruì wù níng,cuī bān xiǎo sè jiàn fēn míng。
龙门肃立章身别,得著银袍却最荣。lóng mén sù lì zhāng shēn bié,dé zhù yín páo què zuì róng。

集英殿立侍观进士唱名六首

张镃

君王策士几临轩,好学隆儒古莫肩。jūn wáng cè shì jǐ lín xuān,hǎo xué lóng rú gǔ mò jiān。
忠鲠尽将裨治道,不令鼌董誉空传。zhōng gěng jǐn jiāng bì zhì dào,bù lìng cháo dǒng yù kōng chuán。

集英殿立侍观进士唱名六首

张镃

青衫如草照春塘,争傍龙墀捧敕黄。qīng shān rú cǎo zhào chūn táng,zhēng bàng lóng chí pěng chì huáng。
功业便从今日去,莫教人道只文章。gōng yè biàn cóng jīn rì qù,mò jiào rén dào zhǐ wén zhāng。

集英殿立侍观进士唱名六首

张镃

先世亲题雁塔名,宦途漂泊最关情。xiān shì qīn tí yàn tǎ míng,huàn tú piāo pō zuì guān qíng。
难将此语逢人举,归问寒斋旧短檠。nán jiāng cǐ yǔ féng rén jǔ,guī wèn hán zhāi jiù duǎn qíng。

集英殿立侍观进士唱名六首

张镃

科目从来本自宽,才疏只合作粗官。kē mù cóng lái běn zì kuān,cái shū zhǐ hé zuò cū guān。
雕虫半世将何用,可惜南湖负钓竿。diāo chóng bàn shì jiāng hé yòng,kě xī nán hú fù diào gān。

孟尝君

张镃

狗盗鸡鸣却遇知,可怜真士不逢时。gǒu dào jī míng què yù zhī,kě lián zhēn shì bù féng shí。
诗书若作空言看,凤至鸾游孰致之。shī shū ruò zuò kōng yán kàn,fèng zhì luán yóu shú zhì zhī。

题赵祖文画

张镃

破烟飞鹭不排行,林外青山閟晓光。pò yān fēi lù bù pái xíng,lín wài qīng shān bì xiǎo guāng。
村犬吠人循岸走,见成诗句省思量。cūn quǎn fèi rén xún àn zǒu,jiàn chéng shī jù shěng sī liàng。