古诗词

宿吴江华严院

张镃

宿云蔽空溪溟蒙,我船晓系红蓼丛。sù yún bì kōng xī míng méng,wǒ chuán xiǎo xì hóng liǎo cóng。
宿雨滑道树沥漉,我车早转青泥冲。sù yǔ huá dào shù lì lù,wǒ chē zǎo zhuǎn qīng ní chōng。
破程约涉一舍外,远目未快千山供。pò chéng yuē shè yī shě wài,yuǎn mù wèi kuài qiān shān gōng。
岸傍小店换马去,毡裘障冷披蒙茸。àn bàng xiǎo diàn huàn mǎ qù,zhān qiú zhàng lěng pī méng rōng。
须臾巾盖不容展,莽莽暗雾逢逢风。xū yú jīn gài bù róng zhǎn,mǎng mǎng àn wù féng féng fēng。
偕行客舆屡掀簸,适值官骑来憧憧。xié xíng kè yú lǚ xiān bǒ,shì zhí guān qí lái chōng chōng。
刀弓负带竞硉矹,驙驷?驖骓騟骢。dāo gōng fù dài jìng lù wù,zhān sì zhì tiě zhuī yú cōng。
争前迭进步殊窘,迫暮始望桥垂虹。zhēng qián dié jìn bù shū jiǒng,pò mù shǐ wàng qiáo chuí hóng。
石塘百丈捍骇浪,间有滩碛纷鱼筒。shí táng bǎi zhàng hàn hài làng,jiān yǒu tān qì fēn yú tǒng。
鸦群黑白混鸥起,帆影乱点遥波中。yā qún hēi bái hùn ōu qǐ,fān yǐng luàn diǎn yáo bō zhōng。
笔床茶灶住此地,得句未必惭龟蒙。bǐ chuáng chá zào zhù cǐ dì,dé jù wèi bì cán guī méng。
浮图屋老且投宿,解担正听黄昏钟。fú tú wū lǎo qiě tóu sù,jiě dān zhèng tīng huáng hūn zhōng。
纱笼炙灯照佛古,展席布榻便吾慵。shā lóng zhì dēng zhào fú gǔ,zhǎn xí bù tà biàn wú yōng。
酒边纸尽莫翻写,睡觉红日生于东。jiǔ biān zhǐ jǐn mò fān xiě,shuì jué hóng rì shēng yú dōng。

张镃

张镃(1153—1221?)原字时可,因慕郭功甫,故易字功甫,号约斋。南宋文学家,先世成纪(今甘肃天水)人,寓居临安(现浙江杭州),卜居南湖。出身显赫,为宋南渡名将张俊曾孙,刘光世外孙。他又是宋末著名诗词家张炎的曾祖,是张氏家族由武功转向文阶过程中的重要环节。隆兴二年(1164),为大理司直。淳熙年间直秘阁通判婺州。庆元初为司农寺主簿,迁司农寺丞。开禧三年(1207)与谋诛韩侂胄,又欲去宰相史弥远,事泄,于嘉定四年十二月被除名象州编管,卒于是年后。 张镃的作品>>

猜您喜欢

听莺亭

张镃

墙头正对南湖柳,湖柳迎风翠扫空。qiáng tóu zhèng duì nán hú liǔ,hú liǔ yíng fēng cuì sǎo kōng。
最喜音声为佛事,乱蝉赓唱夕阳中。zuì xǐ yīn shēng wèi fú shì,luàn chán gēng chàng xī yáng zhōng。

晚步松下

张镃

人皆束缚夘申时,我独园居不必归。rén jiē shù fù mǎo shēn shí,wǒ dú yuán jū bù bì guī。
最是苍寒堂下好,乱松稍上看云飞。zuì shì cāng hán táng xià hǎo,luàn sōng shāo shàng kàn yún fēi。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

城里今年热异常,出城萧寺未全凉。chéng lǐ jīn nián rè yì cháng,chū chéng xiāo sì wèi quán liáng。
发毛吹尽人间暑,除是芙蕖十里香。fā máo chuī jǐn rén jiān shǔ,chú shì fú qú shí lǐ xiāng。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

佳处湖山昔纵游,繁华常恨过清幽。jiā chù hú shān xī zòng yóu,fán huá cháng hèn guò qīng yōu。
今朝莫入名园去,只向风蘋荡小舟。jīn cháo mò rù míng yuán qù,zhǐ xiàng fēng píng dàng xiǎo zhōu。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

松竹孤山处士居,高风落落有谁如。sōng zhú gū shān chù shì jū,gāo fēng luò luò yǒu shuí rú。
南湖放鹤能迎客,景行先贤或未疏。nán hú fàng hè néng yíng kè,jǐng xíng xiān xián huò wèi shū。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

西陵桥下最阴多,花外山明涌黛螺。xī líng qiáo xià zuì yīn duō,huā wài shān míng yǒng dài luó。
开遍酒楼人未上,几声烟断采菱歌。kāi biàn jiǔ lóu rén wèi shàng,jǐ shēng yān duàn cǎi líng gē。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

临津台殿似蓬莱,柳色荒凉锁翠苔。lín jīn tái diàn shì péng lái,liǔ sè huāng liáng suǒ cuì tái。
萍港不知人事改,通船如望帝尧来。píng gǎng bù zhī rén shì gǎi,tōng chuán rú wàng dì yáo lái。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

白发催愁酒量悭,软尘盈袂饮尤难。bái fā cuī chóu jiǔ liàng qiān,ruǎn chén yíng mèi yǐn yóu nán。
小童正对茶铛立,堪伴先生入画看。xiǎo tóng zhèng duì chá dāng lì,kān bàn xiān shēng rù huà kàn。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

一色琉璃碧簟横,更无觞豆引飞蝇。yī sè liú lí bì diàn héng,gèng wú shāng dòu yǐn fēi yíng。
从渠日气如汤烈,不碍盆中数尺冰。cóng qú rì qì rú tāng liè,bù ài pén zhōng shù chǐ bīng。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

撑傍羹鱼宋媪家,绿荷裹饭荐匏瓜。chēng bàng gēng yú sòng ǎo jiā,lǜ hé guǒ fàn jiàn páo guā。
玄真受用非随俗,尚欠风前雨笠斜。xuán zhēn shòu yòng fēi suí sú,shàng qiàn fēng qián yǔ lì xié。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

高峰南北两浮图,桂隐相看四载馀。gāo fēng nán běi liǎng fú tú,guì yǐn xiāng kàn sì zài yú。
休怪出关犹从我,有诗处处是侬居。xiū guài chū guān yóu cóng wǒ,yǒu shī chù chù shì nóng jū。

灵芝寺避暑因携茶具泛湖共成十绝

张镃

别浦归时卷钓缗,蕉裳兰佩净无尘。bié pǔ guī shí juǎn diào mín,jiāo shang lán pèi jìng wú chén。
水荭秋晚重来赏,只约舂锄不要人。shuǐ hóng qiū wǎn zhòng lái shǎng,zhǐ yuē chōng chú bù yào rén。

园中杂书四首

张镃

因病经旬不赋诗,无诗病思转难支。yīn bìng jīng xún bù fù shī,wú shī bìng sī zhuǎn nán zhī。
今朝诗句未成了,已觉全无病可医。jīn cháo shī jù wèi chéng le,yǐ jué quán wú bìng kě yī。

园中杂书四首

张镃

大田非但仰梅霖,百亩园中受赐深。dà tián fēi dàn yǎng méi lín,bǎi mǔ yuán zhōng shòu cì shēn。
著子榴梢珠迸火,放花栀树玉抽金。zhù zi liú shāo zhū bèng huǒ,fàng huā zhī shù yù chōu jīn。

园中杂书四首

张镃

木芙蓉绕岸傍栽,水芙蓉满池内开。mù fú róng rào àn bàng zāi,shuǐ fú róng mǎn chí nèi kāi。
池畔忽生寻丈叶,引花穿岸入丛来。chí pàn hū shēng xún zhàng yè,yǐn huā chuān àn rù cóng lái。