古诗词

潘南夫察院出台乡人荣其归拉余迎访因赋七言

薛嵎

囊封朝上暮身挤,谗口何如万目齐。náng fēng cháo shàng mù shēn jǐ,chán kǒu hé rú wàn mù qí。
昔谓椒兰诚择地,今知萧艾适同畦。xī wèi jiāo lán chéng zé dì,jīn zhī xiāo ài shì tóng qí。
波涛不动中流砥,风雨难喑晦旦鸡。bō tāo bù dòng zhōng liú dǐ,fēng yǔ nán yīn huì dàn jī。
自著渔蓑厌趋谒,晨钟欣出郭门西。zì zhù yú suō yàn qū yè,chén zhōng xīn chū guō mén xī。

薛嵎

宋温州永嘉人,字仲止,一字宾日。理宗宝祐四年进士。官长溪簿。诗宗永嘉一派。有《云泉集》。 薛嵎的作品>>

猜您喜欢

湖外别业四咏其二渔村晚照

薛嵎

旧游忆得潇湘路,今喜烟波似旧时。jiù yóu yì dé xiāo xiāng lù,jīn xǐ yān bō shì jiù shí。
泽畔怕逢渔父问,桃源已被世人知。zé pàn pà féng yú fù wèn,táo yuán yǐ bèi shì rén zhī。
数家草市添新户,一树寒鸦傍古祠。shù jiā cǎo shì tiān xīn hù,yī shù hán yā bàng gǔ cí。
兰杜香深洲渚阔,小窗长日赋骚辞。lán dù xiāng shēn zhōu zhǔ kuò,xiǎo chuāng zhǎng rì fù sāo cí。

题仙岩玉桂花

薛嵎

生在龙居最上层,重重碎玉簇孤藤。shēng zài lóng jū zuì shàng céng,zhòng zhòng suì yù cù gū téng。
灵根旧说宜丹汞,仙种元无到马塍。líng gēn jiù shuō yí dān gǒng,xiān zhǒng yuán wú dào mǎ chéng。
风过乍疑吹佩响,日笼还似点酥凝。fēng guò zhà yí chuī pèi xiǎng,rì lóng hái shì diǎn sū níng。
三年刻楮成何事,除却天工人不能。sān nián kè chǔ chéng hé shì,chú què tiān gōng rén bù néng。

刘荆山渔屋

薛嵎

客星沉没钓台空,千载风流独此翁。kè xīng chén méi diào tái kōng,qiān zài fēng liú dú cǐ wēng。
万顷波心歌杜若,九霄云外见冥鸿。wàn qǐng bō xīn gē dù ruò,jiǔ xiāo yún wài jiàn míng hóng。
已将名字编渔户,只有琴书在室中。yǐ jiāng míng zì biān yú hù,zhǐ yǒu qín shū zài shì zhōng。
杨柳烟深杖藜出,满头衰白任春风。yáng liǔ yān shēn zhàng lí chū,mǎn tóu shuāi bái rèn chūn fēng。

友人以修鍊游方或传其以此死者为赋是诗

薛嵎

鹤骨难污世上尘,西风惆怅瘗湖云。hè gǔ nán wū shì shàng chén,xī fēng chóu chàng yì hú yún。
莫悲生死今朝隔,须信仙凡此路分。mò bēi shēng sǐ jīn cháo gé,xū xìn xiān fán cǐ lù fēn。
丹灶空遗鸡犬恨,青山谁吊鹿麋群。dān zào kōng yí jī quǎn hèn,qīng shān shuí diào lù mí qún。
蓬莱今古知何在,秋草唯添处处坟。péng lái jīn gǔ zhī hé zài,qiū cǎo wéi tiān chù chù fén。

秋夜宋希仁同吟松风阁有感

薛嵎

相逢长日坐如痴,瘦得吟肩耸过颐。xiāng féng zhǎng rì zuò rú chī,shòu dé yín jiān sǒng guò yí。
天意复生郊岛在,人心自逐古今移。tiān yì fù shēng jiāo dǎo zài,rén xīn zì zhú gǔ jīn yí。
高秋月色行松顶,半夜山中读楚辞。gāo qiū yuè sè xíng sōng dǐng,bàn yè shān zhōng dú chǔ cí。
此道若无千载后,尘昏何处照妍媸。cǐ dào ruò wú qiān zài hòu,chén hūn hé chù zhào yán chī。

寄罗浮杨天经居士

薛嵎

罗浮峰对海坛峰,只隔长江半里风。luó fú fēng duì hǎi tán fēng,zhǐ gé zhǎng jiāng bàn lǐ fēng。
君向西方了生死,我于易象悟穷通。jūn xiàng xī fāng le shēng sǐ,wǒ yú yì xiàng wù qióng tōng。
数声清梵空林下,一幅渔罾落照中。shù shēng qīng fàn kōng lín xià,yī fú yú zēng luò zhào zhōng。
各各闭门无俯仰,不相同处偶相同。gè gè bì mén wú fǔ yǎng,bù xiāng tóng chù ǒu xiāng tóng。

雁山纪游七首其七宝冠灵云二寺

薛嵎

夜钟寥阒远相闻,古佛青山自结邻。yè zhōng liáo qù yuǎn xiāng wén,gǔ fú qīng shān zì jié lín。
片石挂空平可渡,两峰侵汉立如人。piàn shí guà kōng píng kě dù,liǎng fēng qīn hàn lì rú rén。
云归荡顶无多路,僧住岩根老此身。yún guī dàng dǐng wú duō lù,sēng zhù yán gēn lǎo cǐ shēn。
为忆龙湫重回首,来看瀑布独逡巡。wèi yì lóng jiǎo zhòng huí shǒu,lái kàn pù bù dú qūn xún。

刘荆山谒贾秋壑

薛嵎

鬓丝千缕去冲寒,酒放诗豪强自宽。bìn sī qiān lǚ qù chōng hán,jiǔ fàng shī háo qiáng zì kuān。
天下英雄从古少,人生遇合至今难。tiān xià yīng xióng cóng gǔ shǎo,rén shēng yù hé zhì jīn nán。
婚姻债里抛吟屋,雨雪声中起客单。hūn yīn zhài lǐ pāo yín wū,yǔ xuě shēng zhōng qǐ kè dān。
造物与君强健在,归囊知有暮年欢。zào wù yǔ jūn qiáng jiàn zài,guī náng zhī yǒu mù nián huān。

素上人圆鉴

薛嵎

何须百鍊取晶荧,大化非由巧力成。hé xū bǎi liàn qǔ jīng yíng,dà huà fēi yóu qiǎo lì chéng。
所性本来无阙蚀,认形却恐未分明。suǒ xìng běn lái wú quē shí,rèn xíng què kǒng wèi fēn míng。
寒泉深夜辘轳静,素魄中天世界清。hán quán shēn yè lù lú jìng,sù pò zhōng tiān shì jiè qīng。
到此万缘皆了了,笑他拂拭堕缠萦。dào cǐ wàn yuán jiē le le,xiào tā fú shì duò chán yíng。

赵东阁倅越

薛嵎

百指忍贫需远次,壮心销尽鬓丝知。bǎi zhǐ rěn pín xū yuǎn cì,zhuàng xīn xiāo jǐn bìn sī zhī。
身如韦素居常泰,官被声名折得迟。shēn rú wéi sù jū cháng tài,guān bèi shēng míng zhé dé chí。
束檐喜闻千里戍,出山唯有十年诗。shù yán xǐ wén qiān lǐ shù,chū shān wéi yǒu shí nián shī。
兰亭风月应须记,人物依稀似晋时。lán tíng fēng yuè yīng xū jì,rén wù yī xī shì jìn shí。

秋日书怀

薛嵎

万事荣枯一聚尘,尘中谁是独醒人。wàn shì róng kū yī jù chén,chén zhōng shuí shì dú xǐng rén。
壮无学力吟将退,老入贤关路转贫。zhuàng wú xué lì yín jiāng tuì,lǎo rù xián guān lù zhuǎn pín。
昨夜立秋凉到晓,空斋对月静如宾。zuó yè lì qiū liáng dào xiǎo,kōng zhāi duì yuè jìng rú bīn。
首阳千载蕨薇绿,唯有夷齐纪逸民。shǒu yáng qiān zài jué wēi lǜ,wéi yǒu yí qí jì yì mín。

下第

薛嵎

寸晷场中较尺寻,荣亲无路泪盈襟。cùn guǐ chǎng zhōng jiào chǐ xún,róng qīn wú lù lèi yíng jīn。
一贫谁过箪瓢巷,百口难宽儿女心。yī pín shuí guò dān piáo xiàng,bǎi kǒu nán kuān ér nǚ xīn。
昨梦重圆知误喜,平生失计为工吟。zuó mèng zhòng yuán zhī wù xǐ,píng shēng shī jì wèi gōng yín。
近来文体尤趋薄,古道何由可语今。jìn lái wén tǐ yóu qū báo,gǔ dào hé yóu kě yǔ jīn。

初夏过湖外别业

薛嵎

郊原新绿喜初晴,一曲湖光潋滟明。jiāo yuán xīn lǜ xǐ chū qíng,yī qū hú guāng liàn yàn míng。
几处楼台空锁钥,百年人物尽丘茔。jǐ chù lóu tái kōng suǒ yào,bǎi nián rén wù jǐn qiū yíng。
好花自分随春去,恶木宁思择地生。hǎo huā zì fēn suí chūn qù,è mù níng sī zé dì shēng。
独念索居闻识寡,夜窗长对读书檠。dú niàn suǒ jū wén shí guǎ,yè chuāng zhǎng duì dú shū qíng。

潘怀古参学

薛嵎

同吟四十过三四,常恨诗衔欠一官。tóng yín sì shí guò sān sì,cháng hèn shī xián qiàn yī guān。
人事中年多感慨,仕途今日更艰难。rén shì zhōng nián duō gǎn kǎi,shì tú jīn rì gèng jiān nán。
炉亭围坐推前辈,夜店单床定薄寒。lú tíng wéi zuò tuī qián bèi,yè diàn dān chuáng dìng báo hán。
最喜亲庭佳阙近,尽携儿女入长安。zuì xǐ qīn tíng jiā quē jìn,jǐn xié ér nǚ rù zhǎng ān。

廉村族人命赋唐补阙薛公墓

薛嵎

一自东宫吟苜蓿,吁嗟直道竟难容。yī zì dōng gōng yín mù xu,xū jiē zhí dào jìng nán róng。
精忠夙伫危邦虑,明哲宁高避世踪。jīng zhōng sù zhù wēi bāng lǜ,míng zhé níng gāo bì shì zōng。
疏傅有心辞汉陛,甘盘无梦佐商宗。shū fù yǒu xīn cí hàn bì,gān pán wú mèng zuǒ shāng zōng。
寥寥千载闻风者,引领犹能式墓松。liáo liáo qiān zài wén fēng zhě,yǐn lǐng yóu néng shì mù sōng。