古诗词

渔村会诸友戏呈

薛嵎

矶头濯足动沧浪,独醒何曾与世妨。jī tóu zhuó zú dòng cāng làng,dú xǐng hé céng yǔ shì fáng。
尽写骚经粘屋壁,未逢渔父似潇湘。jǐn xiě sāo jīng zhān wū bì,wèi féng yú fù shì xiāo xiāng。
远山不离烟云色,流水时闻兰杜香。yuǎn shān bù lí yān yún sè,liú shuǐ shí wén lán dù xiāng。
制得荷衣恐惊俗,对人称是楚贤装。zhì dé hé yī kǒng jīng sú,duì rén chēng shì chǔ xián zhuāng。

薛嵎

宋温州永嘉人,字仲止,一字宾日。理宗宝祐四年进士。官长溪簿。诗宗永嘉一派。有《云泉集》。 薛嵎的作品>>

猜您喜欢

闲居言怀

薛嵎

老子从来不为名,放教心地到和平。lǎo zi cóng lái bù wèi míng,fàng jiào xīn dì dào hé píng。
庭前草色知春近,窗外梅花终夜明。tíng qián cǎo sè zhī chūn jìn,chuāng wài méi huā zhōng yè míng。
纸帐梦回移月影,石溪流断失滩声。zhǐ zhàng mèng huí yí yuè yǐng,shí xī liú duàn shī tān shēng。
吟边莫问红尘事,只住茅茨亦自清。yín biān mò wèn hóng chén shì,zhǐ zhù máo cí yì zì qīng。

湖外泛雪

薛嵎

雨雪连朝意未休,支筇难步最高楼。yǔ xuě lián cháo yì wèi xiū,zhī qióng nán bù zuì gāo lóu。
梅花不识春风面,野水相平古渡头。méi huā bù shí chūn fēng miàn,yě shuǐ xiāng píng gǔ dù tóu。
船上看山无屋碍,尘中阅世似沤浮。chuán shàng kàn shān wú wū ài,chén zhōng yuè shì shì ōu fú。
一生穷苦缘诗僻,莫把诗穷认作愁。yī shēng qióng kǔ yuán shī pì,mò bǎ shī qióng rèn zuò chóu。

渔村有感

薛嵎

小窗长日苦吟声,独倚阑干看晚晴。xiǎo chuāng zhǎng rì kǔ yín shēng,dú yǐ lán gàn kàn wǎn qíng。
居士莫疑贫可弃,春风不为病相轻。jū shì mò yí pín kě qì,chūn fēng bù wèi bìng xiāng qīng。
梅边纸帐重重影,壁上离骚字字清。méi biān zhǐ zhàng zhòng zhòng yǐng,bì shàng lí sāo zì zì qīng。
鸥鹭往来情更熟,只消此地度残生。ōu lù wǎng lái qíng gèng shú,zhǐ xiāo cǐ dì dù cán shēng。

湖外别业四咏其四蓑衣步

薛嵎

水浸石根冷,风吹藤叶飞。shuǐ jìn shí gēn lěng,fēng chuī téng yè fēi。
菰蒲秋影里,长趁钓船归。gū pú qiū yǐng lǐ,zhǎng chèn diào chuán guī。

薛野鹤

薛嵎

瘦形如鹤头如雪,流浪江湖岁月深。shòu xíng rú hè tóu rú xuě,liú làng jiāng hú suì yuè shēn。
但是胸中有丘壑,何分城市与山林。dàn shì xiōng zhōng yǒu qiū hè,hé fēn chéng shì yǔ shān lín。

呈楮溪主人

薛嵎

一水傍通四五池,竹亭茅榭亦相宜。yī shuǐ bàng tōng sì wǔ chí,zhú tíng máo xiè yì xiāng yí。
中间更着高人住,不到溪山无好诗。zhōng jiān gèng zhe gāo rén zhù,bù dào xī shān wú hǎo shī。

湖外别业四咏其三苜蓿轩

薛嵎

好是春风长育天,阑干低护晓窗前。hǎo shì chūn fēng zhǎng yù tiān,lán gàn dī hù xiǎo chuāng qián。
园丁未必知吾事,补阙清声四百年。yuán dīng wèi bì zhī wú shì,bǔ quē qīng shēng sì bǎi nián。

松风阁

薛嵎

地形连斗阁连云,松籁曾经佛祖闻。dì xíng lián dòu gé lián yún,sōng lài céng jīng fú zǔ wén。
永夜月明人到少,海光山色自平分。yǒng yè yuè míng rén dào shǎo,hǎi guāng shān sè zì píng fēn。

和雁来红

薛嵎

若将群卉分高下,此种无因到画栏。ruò jiāng qún huì fēn gāo xià,cǐ zhǒng wú yīn dào huà lán。
寒蝶不知红是叶,飞来犹作野花看。hán dié bù zhī hóng shì yè,fēi lái yóu zuò yě huā kàn。

黄蜀葵

薛嵎

娇黄无力趁芳菲,待得秋风落叶飞。jiāo huáng wú lì chèn fāng fēi,dài dé qiū fēng luò yè fēi。
空有丹心能就日,年年憔悴对斜晖。kōng yǒu dān xīn néng jiù rì,nián nián qiáo cuì duì xié huī。

赠渔者

薛嵎

几度看山愧白鸥,身名心事两悠悠。jǐ dù kàn shān kuì bái ōu,shēn míng xīn shì liǎng yōu yōu。
何如醉醒寒江上,风卷芦花雪满头。hé rú zuì xǐng hán jiāng shàng,fēng juǎn lú huā xuě mǎn tóu。

冬日杂言五首

薛嵎

茅檐日出胜重裘,饱饭看山倦即休。máo yán rì chū shèng zhòng qiú,bǎo fàn kàn shān juàn jí xiū。
识得个中真气味,自然无梦到封侯。shí dé gè zhōng zhēn qì wèi,zì rán wú mèng dào fēng hóu。

冬日杂言五首

薛嵎

古藤荒草乱成堆,自课园丁日日来。gǔ téng huāng cǎo luàn chéng duī,zì kè yuán dīng rì rì lái。
只有梅花耐清苦,霜风枝上犯寒开。zhǐ yǒu méi huā nài qīng kǔ,shuāng fēng zhī shàng fàn hán kāi。

冬日杂言五首

薛嵎

竹炉槁叶坐烧残,冷屋荒村夜更寒。zhú lú gǎo yè zuò shāo cán,lěng wū huāng cūn yè gèng hán。
冻得形模龟样缩,谁知方寸似天宽。dòng dé xíng mó guī yàng suō,shuí zhī fāng cùn shì tiān kuān。

冬日杂言五首

薛嵎

鹤唳柴门月过墙,梅花如雪满林香。hè lì chái mén yuè guò qiáng,méi huā rú xuě mǎn lín xiāng。
风光直许闲人占,不耐闲人夜亦忙。fēng guāng zhí xǔ xián rén zhàn,bù nài xián rén yè yì máng。