古诗词

次仲弥性所知陈丈大卿韵

张元幹

伏波晚岁思少游,万事过眼如云浮。fú bō wǎn suì sī shǎo yóu,wàn shì guò yǎn rú yún fú。
我生不乐城市隘,受性但惬林泉幽。wǒ shēng bù lè chéng shì ài,shòu xìng dàn qiè lín quán yōu。
稍同臭味自投合,肯与流俗相对酬。shāo tóng chòu wèi zì tóu hé,kěn yǔ liú sú xiāng duì chóu。
旅怀久已乏佳趣,白日政觉多闲愁。lǚ huái jiǔ yǐ fá jiā qù,bái rì zhèng jué duō xián chóu。
舂容大篇忽旁及,气象楚泽涵新秋。chōng róng dà piān hū páng jí,qì xiàng chǔ zé hán xīn qiū。
律严虽许强续尾,韵险岂复能画筹。lǜ yán suī xǔ qiáng xù wěi,yùn xiǎn qǐ fù néng huà chóu。
逍遥一舸白太傅,蹴踏五字韦苏州。xiāo yáo yī gě bái tài fù,cù tà wǔ zì wéi sū zhōu。
主人频夸小鬟舞,劝客且听吴娃讴。zhǔ rén pín kuā xiǎo huán wǔ,quàn kè qiě tīng wú wá ōu。
从来谁数折巾郭,重到似是栽桃刘。cóng lái shuí shù zhé jīn guō,zhòng dào shì shì zāi táo liú。
梦入江湖渺春水,何如此念随轻鸥。mèng rù jiāng hú miǎo chūn shuǐ,hé rú cǐ niàn suí qīng ōu。

张元幹

张元幹,字仲宗,号芦川居士、真隐山人,晚年自称芦川老隐。芦川永福人(今福建永泰嵩口镇月洲村人)。历任太学上舍生、陈留县丞。金兵围汴,秦桧当国时,入李纲麾下,坚决抗金,力谏死守。曾赋《贺新郎》词赠李纲,后秦桧闻此事,以他事追赴大理寺除名削籍。元幹尔后漫游江浙等地,客死他乡,卒年约七十,归葬闽之螺山。张元干与张孝祥一起号称南宋初期“词坛双璧”。 张元幹的作品>>

猜您喜欢

上平江陈侍郎十绝

张元干

酒酣怒发上冲冠,四十年前庐阜南。jiǔ hān nù fā shàng chōng guān,sì shí nián qián lú fù nán。
杖履周旋痛开警,为言小子颇尝参。zhàng lǚ zhōu xuán tòng kāi jǐng,wèi yán xiǎo zi pǒ cháng cān。

上平江陈侍郎十绝

张元幹

英灵精爽平生话,尚记先生苜蓿盘。yīng líng jīng shuǎng píng shēng huà,shàng jì xiān shēng mù xu pán。
仙去星辰终不灭,至今梦想骨毛寒。xiān qù xīng chén zhōng bù miè,zhì jīn mèng xiǎng gǔ máo hán。

上平江陈侍郎十绝

张元干

功名啐啄与时同,譬似青天白日中。gōng míng cuì zhuó yǔ shí tóng,pì shì qīng tiān bái rì zhōng。
不觉片云随雨雹,适从何处运神通。bù jué piàn yún suí yǔ báo,shì cóng hé chù yùn shén tōng。

上平江陈侍郎十绝

张元干

常佩了堂一则语,睢阳举似刘潞州。cháng pèi le táng yī zé yǔ,suī yáng jǔ shì liú lù zhōu。
大期不复见丙午,二老信然成古丘。dà qī bù fù jiàn bǐng wǔ,èr lǎo xìn rán chéng gǔ qiū。

上平江陈侍郎十绝

张元干

先生许可能尊祖,词采今存干蛊身。xiān shēng xǔ kě néng zūn zǔ,cí cǎi jīn cún gàn gǔ shēn。
碑版灿然垂世誉,要知忠肃有门人。bēi bǎn càn rán chuí shì yù,yào zhī zhōng sù yǒu mén rén。

上平江陈侍郎十绝

张元干

伤心顷拜公床下,一气飘零馀几人。shāng xīn qǐng bài gōng chuáng xià,yī qì piāo líng yú jǐ rén。
七十衰翁谁信及,话言端欲广书绅。qī shí shuāi wēng shuí xìn jí,huà yán duān yù guǎng shū shēn。

甲戌正月十四日书所见来日惊蛰节

张元幹

老去何堪节物催,放灯中夜忽奔雷。lǎo qù hé kān jié wù cuī,fàng dēng zhōng yè hū bēn léi。
一声大震龙蛇起,蚯蚓虾蟆也出来。yī shēng dà zhèn lóng shé qǐ,qiū yǐn xiā má yě chū lái。

走笔次廷藻韵二绝

张元干

风雨声中过半春,泥深郊水阻游人。fēng yǔ shēng zhōng guò bàn chūn,ní shēn jiāo shuǐ zǔ yóu rén。
老夫不出浑闲事,但觉年来白发新。lǎo fū bù chū hún xián shì,dàn jué nián lái bái fā xīn。

走笔次廷藻韵二绝

张元干

小苏一物绝风流,竹杖芒鞋爱讨幽。xiǎo sū yī wù jué fēng liú,zhú zhàng máng xié ài tǎo yōu。
招隐归来吐佳句,何时一笑共重游。zhāo yǐn guī lái tǔ jiā jù,hé shí yī xiào gòng zhòng yóu。

高尚居士

张元干

卜室高垣桑柘边,空中来往尽飞仙。bo shì gāo yuán sāng zhè biān,kōng zhōng lái wǎng jǐn fēi xiān。
似闻一举三千里,更待成功上九天。shì wén yī jǔ sān qiān lǐ,gèng dài chéng gōng shàng jiǔ tiān。

高尚居士

张元干

往在澶渊过我家,自怜凡骨走天涯。wǎng zài chán yuān guò wǒ jiā,zì lián fán gǔ zǒu tiān yá。
丹青始识先生面,点化何时一粒砂。dān qīng shǐ shí xiān shēng miàn,diǎn huà hé shí yī lì shā。

祖颖漕使希道使君以绝句相酬答聊成二章解嘲并发一笑

张元干

从渠冷蕊篱边少,未放浮蛆瓮面空。cóng qú lěng ruǐ lí biān shǎo,wèi fàng fú qū wèng miàn kōng。
高烛几时催夜饮,隔帘度曲也英雄。gāo zhú jǐ shí cuī yè yǐn,gé lián dù qū yě yīng xióng。

祖颖漕使希道使君以绝句相酬答聊成二章解嘲并发一笑

张元幹

薰炉玉暖云生岫,晓鉴鸾窥翠扫空。xūn lú yù nuǎn yún shēng xiù,xiǎo jiàn luán kuī cuì sǎo kōng。
未许尊前听金缕,两公新句漫争雄。wèi xǔ zūn qián tīng jīn lǚ,liǎng gōng xīn jù màn zhēng xióng。

次韵奉送李季言四首

张元干

向来敌帅窥吴越,稳泛楼船舍骑兵。xiàng lái dí shuài kuī wú yuè,wěn fàn lóu chuán shě qí bīng。
开辟所无颠倒事,可能今日独横行。kāi pì suǒ wú diān dào shì,kě néng jīn rì dú héng xíng。

次韵奉送李季言四首

张元干

藩镇各传新号令,山河那复旧提封。fān zhèn gè chuán xīn hào lìng,shān hé nà fù jiù tí fēng。
归时剩语骑鲸老,坚卧无如涧底松。guī shí shèng yǔ qí jīng lǎo,jiān wò wú rú jiàn dǐ sōng。