古诗词

分蒲萄遗苏必强

李新

吏归珍客赐,手自举铜盘。lì guī zhēn kè cì,shǒu zì jǔ tóng pán。
珠酿旧琼液,烟匀秋露漙。zhū niàng jiù qióng yè,yān yún qiū lù tuán。
初分马乳碧,聊别水晶寒。chū fēn mǎ rǔ bì,liáo bié shuǐ jīng hán。
教彻梨园曲,停歌一处餐。jiào chè lí yuán qū,tíng gē yī chù cān。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

白塔院

李新

西风晴野快扬鞭,临水骦驹惜锦鞯。xī fēng qíng yě kuài yáng biān,lín shuǐ shuāng jū xī jǐn jiān。
萧寺凄凉几不到,巨楠苍桧碧参天。xiāo sì qī liáng jǐ bù dào,jù nán cāng guì bì cān tiān。

龙笛

李新

长天云扫碧龙鳞,黄鹤楼前白玉轮。zhǎng tiān yún sǎo bì lóng lín,huáng hè lóu qián bái yù lún。
秋意正随羌笛怨,夜深愁杀倚栏人。qiū yì zhèng suí qiāng dí yuàn,yè shēn chóu shā yǐ lán rén。

天王院

李新

溪边竹瘦暮云昏,爱客头陀未掩门。xī biān zhú shòu mù yún hūn,ài kè tóu tuó wèi yǎn mén。
问我年来何所事,袖边朱墨几多痕。wèn wǒ nián lái hé suǒ shì,xiù biān zhū mò jǐ duō hén。

戏子常携妓见访

李新

红英浑似识刘郎,迎笑干株夹路傍。hóng yīng hún shì shí liú láng,yíng xiào gàn zhū jiā lù bàng。
曙色松窗留不得,断云无处觅残香。shǔ sè sōng chuāng liú bù dé,duàn yún wú chù mì cán xiāng。

次韵子温早梅

李新

霜多未叶大孤寒,欲向春前倒树开。shuāng duō wèi yè dà gū hán,yù xiàng chūn qián dào shù kāi。
莫道东风无意在,馀香看即度墙来。mò dào dōng fēng wú yì zài,yú xiāng kàn jí dù qiáng lái。

新春道中口占

李新

幛地翠烟犹惜晓,乳花小雨却翻晴。zhàng dì cuì yān yóu xī xiǎo,rǔ huā xiǎo yǔ què fān qíng。
去年春恨依前到,先得东风卷入城。qù nián chūn hèn yī qián dào,xiān dé dōng fēng juǎn rù chéng。

新春道中口占

李新

挑人柳目空依路,唤客莺声又隔林。tiāo rén liǔ mù kōng yī lù,huàn kè yīng shēng yòu gé lín。
病渴相如今已老,悔将春事入琴心。bìng kě xiāng rú jīn yǐ lǎo,huǐ jiāng chūn shì rù qín xīn。

新春道中口占

李新

老去难禁数别离,一樽春酒为谁悲。lǎo qù nán jìn shù bié lí,yī zūn chūn jiǔ wèi shuí bēi。
绿杨深院花飞处,只有东风独自知。lǜ yáng shēn yuàn huā fēi chù,zhǐ yǒu dōng fēng dú zì zhī。

新春道中口占

李新

千本春桃行石颜,暖风扶袖入云端。qiān běn chūn táo xíng shí yán,nuǎn fēng fú xiù rù yún duān。
庾郎食菜今多少,但看行厨白璧盘。yǔ láng shí cài jīn duō shǎo,dàn kàn xíng chú bái bì pán。

新春道中口占

李新

白马蹄轻气亦骄,嘶风嘶日上山椒。bái mǎ tí qīng qì yì jiāo,sī fēng sī rì shàng shān jiāo。
乃翁不似杨光禄,与汝披霜趁早朝。nǎi wēng bù shì yáng guāng lù,yǔ rǔ pī shuāng chèn zǎo cháo。

新春道中口占

李新

榆荚已吹鹅眼去,柳绵不带茧香来。yú jiá yǐ chuī é yǎn qù,liǔ mián bù dài jiǎn xiāng lái。
轻霜未度刘郎鬓,更看春桃几度开。qīng shuāng wèi dù liú láng bìn,gèng kàn chūn táo jǐ dù kāi。

春闲戏书三首

李新

几家桃李高低树,一望江山表里春。jǐ jiā táo lǐ gāo dī shù,yī wàng jiāng shān biǎo lǐ chūn。
寂寞无心看花去,悬知自有看花人。jì mò wú xīn kàn huā qù,xuán zhī zì yǒu kàn huā rén。

春闲戏书三首

李新

春天行乐若为伤,青鬓吹蓬半染霜。chūn tiān xíng lè ruò wèi shāng,qīng bìn chuī péng bàn rǎn shuāng。
莫道一生甘淡薄,十年前亦为春狂。mò dào yī shēng gān dàn báo,shí nián qián yì wèi chūn kuáng。

春闲戏书三首

李新

老病空怀云水乡,涪江春浪接天长。lǎo bìng kōng huái yún shuǐ xiāng,fú jiāng chūn làng jiē tiān zhǎng。
扁舟拟下巫阳去,不听巴猿已断肠。biǎn zhōu nǐ xià wū yáng qù,bù tīng bā yuán yǐ duàn cháng。

高祖试剑石

李新

拔山盖世何为者,三尺青龙不切泥。bá shān gài shì hé wèi zhě,sān chǐ qīng lóng bù qiè ní。
且向断崖聊一试,如闻鬼母夜悲啼。qiě xiàng duàn yá liáo yī shì,rú wén guǐ mǔ yè bēi tí。