古诗词

题啸竹轩

李新

借与江风入茂林,低低戛玉伴龙吟。jiè yǔ jiāng fēng rù mào lín,dī dī jiá yù bàn lóng yín。
琅玕影动分清奏,鸾凤声寒得至音。láng gān yǐng dòng fēn qīng zòu,luán fèng shēng hán dé zhì yīn。
妙处成文元有节,虚中出乐自无心。miào chù chéng wén yuán yǒu jié,xū zhōng chū lè zì wú xīn。
子期一听终区别,流水高山不在吟。zi qī yī tīng zhōng qū bié,liú shuǐ gāo shān bù zài yín。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

次韵员子春游马溪二首

李新

树影阴蒙径,云衣浅扑门。shù yǐng yīn méng jìng,yún yī qiǎn pū mén。
禅心无冷暖,客意自晨昏。chán xīn wú lěng nuǎn,kè yì zì chén hūn。
涧水鸣珰破,山花野血喷。jiàn shuǐ míng dāng pò,shān huā yě xuè pēn。
再来何薄暮,驺从触狐蹲。zài lái hé báo mù,zōu cóng chù hú dūn。

春游

李新

寂寂茂陵春,文园病后情。jì jì mào líng chūn,wén yuán bìng hòu qíng。
黄蜂腰欲断,细柳眼初明。huáng fēng yāo yù duàn,xì liǔ yǎn chū míng。
丽服骈游女,馀酣失老兵。lì fú pián yóu nǚ,yú hān shī lǎo bīng。
残妆深院落,相对任卿卿。cán zhuāng shēn yuàn luò,xiāng duì rèn qīng qīng。

杜鹃

李新

终日欲归去,蹉跎空岁华。zhōng rì yù guī qù,cuō tuó kōng suì huá。
只知催客泪,何处是君家。zhǐ zhī cuī kè lèi,hé chù shì jūn jiā。
寄子他巢稳,颁春故国赊。jì zi tā cháo wěn,bān chūn gù guó shē。
林梢啼不尽,流恨入山花。lín shāo tí bù jǐn,liú hèn rù shān huā。

桃花菊

李新

秋雨秋风夜,闲为桃菊吟。qiū yǔ qiū fēng yè,xián wèi táo jú yín。
任香飘涧水,回翠入篱金。rèn xiāng piāo jiàn shuǐ,huí cuì rù lí jīn。
苦李自胡越,幽兰初腹心。kǔ lǐ zì hú yuè,yōu lán chū fù xīn。
故山千里外,回首暝烟深。gù shān qiān lǐ wài,huí shǒu míng yān shēn。

官居偶书

李新

湖山随顾盼,薄俸亦甘心。hú shān suí gù pàn,báo fèng yì gān xīn。
穷鬼不教富,诗魔长使吟。qióng guǐ bù jiào fù,shī mó zhǎng shǐ yín。
支颐闻落叶,隐几见栖禽。zhī yí wén luò yè,yǐn jǐ jiàn qī qín。
此意竟谁喻,萧萧秋夜深。cǐ yì jìng shuí yù,xiāo xiāo qiū yè shēn。

重九

李新

出户非我识,长安虽万家。chū hù fēi wǒ shí,zhǎng ān suī wàn jiā。
有愁焦绿发,无语插黄华。yǒu chóu jiāo lǜ fā,wú yǔ chā huáng huá。
酒僻喜宫酝,衾寒怯绛纱。jiǔ pì xǐ gōng yùn,qīn hán qiè jiàng shā。
欲传此情况,行客在天涯。yù chuán cǐ qíng kuàng,xíng kè zài tiān yá。

中江道中

李新

茅结萧萧宅,松周浅浅山。máo jié xiāo xiāo zhái,sōng zhōu qiǎn qiǎn shān。
斧桑云堕绿,堤水月留弯。fǔ sāng yún duò lǜ,dī shuǐ yuè liú wān。
杨蕊风团去,虫丝燕掠还。yáng ruǐ fēng tuán qù,chóng sī yàn lüè hái。
行经双只堠,曾未彻重关。xíng jīng shuāng zhǐ hòu,céng wèi chè zhòng guān。

醉乡

李新

客至终投辖,朝回讵典衣。kè zhì zhōng tóu xiá,cháo huí jù diǎn yī。
待眠卿且去,亟酌我将归。dài mián qīng qiě qù,jí zhuó wǒ jiāng guī。
泉郡新封邑,糟丘小翠微。quán jùn xīn fēng yì,zāo qiū xiǎo cuì wēi。
离家今万里,坐隔羽觞飞。lí jiā jīn wàn lǐ,zuò gé yǔ shāng fēi。

经甘相庙

李新

相君天所佑,童子知何神。xiāng jūn tiān suǒ yòu,tóng zi zhī hé shén。
不必茂为祖,因知秦有人。bù bì mào wèi zǔ,yīn zhī qín yǒu rén。
一言成大计,千古仰青春。yī yán chéng dà jì,qiān gǔ yǎng qīng chūn。
庙下尘劳客,将惭白发新。miào xià chén láo kè,jiāng cán bái fā xīn。

游石鼓寺

李新

石鼓寂不振,金声无处求。shí gǔ jì bù zhèn,jīn shēng wú chù qiú。
层岩参雾树,乱玉响冰沟。céng yán cān wù shù,luàn yù xiǎng bīng gōu。
破屐前无齿,孤城远见楼。pò jī qián wú chǐ,gū chéng yuǎn jiàn lóu。
山僧痴问客,阿汝谓汤休。shān sēng chī wèn kè,ā rǔ wèi tāng xiū。

题绝胜亭

李新

孤鸿落照下沧洲,人在云间选胜幽。gū hóng luò zhào xià cāng zhōu,rén zài yún jiān xuǎn shèng yōu。
好梦知君依魏阙,此生惟我识荆州。hǎo mèng zhī jūn yī wèi quē,cǐ shēng wéi wǒ shí jīng zhōu。
卜居支遁应同志,载酒山公已绝忧。bo jū zhī dùn yīng tóng zhì,zài jiǔ shān gōng yǐ jué yōu。
他日澄江净如练,主人端在塞垣秋。tā rì chéng jiāng jìng rú liàn,zhǔ rén duān zài sāi yuán qiū。

题朱令德祠

李新

全家领项付吴钩,香骨当年谁共收。quán jiā lǐng xiàng fù wú gōu,xiāng gǔ dāng nián shuí gòng shōu。
鼎镬九泉留景进,旌幢千骑忆同州。dǐng huò jiǔ quán liú jǐng jìn,jīng chuáng qiān qí yì tóng zhōu。
唐人铁券惊何语,蜀国壶浆笑旧游。táng rén tiě quàn jīng hé yǔ,shǔ guó hú jiāng xiào jiù yóu。
古柏参天僧社冷,暮烟风雨使人愁。gǔ bǎi cān tiān sēng shè lěng,mù yān fēng yǔ shǐ rén chóu。

题石子溪亭

李新

怪事年来一秃翁,懒能挥涕谢途穷。guài shì nián lái yī tū wēng,lǎn néng huī tì xiè tú qióng。
归心岂但杜鹃劝,官味正嫌玄酒浓。guī xīn qǐ dàn dù juān quàn,guān wèi zhèng xián xuán jiǔ nóng。
柘叶展开蚕命老,山花飞尽蝶家空。zhè yè zhǎn kāi cán mìng lǎo,shān huā fēi jǐn dié jiā kōng。
愿从春社田塍饮,内史而今要治聋。yuàn cóng chūn shè tián chéng yǐn,nèi shǐ ér jīn yào zhì lóng。

赵壹读书台

李新

台上看书千载客,故基青草白芊绵。tái shàng kàn shū qiān zài kè,gù jī qīng cǎo bái qiān mián。
那由府檄平平起,除到柴车特特贤。nà yóu fǔ xí píng píng qǐ,chú dào chái chē tè tè xián。
土俗更无堪计吏,古风空解惜囊钱。tǔ sú gèng wú kān jì lì,gǔ fēng kōng jiě xī náng qián。
五行俱下何人见,独有高名伴汉川。wǔ xíng jù xià hé rén jiàn,dú yǒu gāo míng bàn hàn chuān。

观澜堂

李新

风观生凉底事雄,五湖烟浪一堂中。fēng guān shēng liáng dǐ shì xióng,wǔ hú yān làng yī táng zhōng。
公方观水那无术,客欲工诗正坐穷。gōng fāng guān shuǐ nà wú shù,kè yù gōng shī zhèng zuò qióng。
翻出秋潮真是幻,化成蓬峤本来空。fān chū qiū cháo zhēn shì huàn,huà chéng péng jiào běn lái kōng。
笔端造化浑奇特,为扫茅茨半亩宫。bǐ duān zào huà hún qí tè,wèi sǎo máo cí bàn mǔ gōng。
4411234567»