古诗词

贻家弟

李新

但知四壁有连珠,底事虚名更拙图。dàn zhī sì bì yǒu lián zhū,dǐ shì xū míng gèng zhuō tú。
一㪷病予犹百首,十年笑尔拙三都。yī dǒu bìng yǔ yóu bǎi shǒu,shí nián xiào ěr zhuō sān dōu。
霜风入颊休惊冷,瓦碗无油愿急呼。shuāng fēng rù jiá xiū jīng lěng,wǎ wǎn wú yóu yuàn jí hū。
世上舌根皆识味,满倾终是爱醍醐。shì shàng shé gēn jiē shí wèi,mǎn qīng zhōng shì ài tí hú。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

东陂

李新

珠盘出海山峥嵘,荥阳城东春水生。zhū pán chū hǎi shān zhēng róng,xíng yáng chéng dōng chūn shuǐ shēng。
路沙陷车没马脚,行人避沙堤下行。lù shā xiàn chē méi mǎ jiǎo,xíng rén bì shā dī xià xíng。
个中人利鱼芡美,轻舠细网晨纵横。gè zhōng rén lì yú qiàn měi,qīng dāo xì wǎng chén zòng héng。
烟云弥茫水面阔,鸥鹭不管机心萌。yān yún mí máng shuǐ miàn kuò,ōu lù bù guǎn jī xīn méng。
齿繁九州无旷土,此地何得无人争。chǐ fán jiǔ zhōu wú kuàng tǔ,cǐ dì hé dé wú rén zhēng。
我欲决水界畦垄,万顷毕种渊明粳。wǒ yù jué shuǐ jiè qí lǒng,wàn qǐng bì zhǒng yuān míng jīng。
黄蓑大笠趁春雨,日与老农来劝耕。huáng suō dà lì chèn chūn yǔ,rì yǔ lǎo nóng lái quàn gēng。

出塞

李新

城头落日黄云起,断草飞蓬满千里。chéng tóu luò rì huáng yún qǐ,duàn cǎo fēi péng mǎn qiān lǐ。
红尘一骑踏高回,半夜驱兵渡辽水。hóng chén yī qí tà gāo huí,bàn yè qū bīng dù liáo shuǐ。
马蹄行尽关山月,燕然山下沙如雪。mǎ tí xíng jǐn guān shān yuè,yàn rán shān xià shā rú xuě。
负戈泪落暗吞声,烟陇悲笳共幽咽。fù gē lèi luò àn tūn shēng,yān lǒng bēi jiā gòng yōu yàn。
我皇有四海,何用穷元冥。wǒ huáng yǒu sì hǎi,hé yòng qióng yuán míng。
边人纵戮尽,亦是吾生灵。biān rén zòng lù jǐn,yì shì wú shēng líng。
先王修德怀四夷,梯航重译归无为。xiān wáng xiū dé huái sì yí,tī háng zhòng yì guī wú wèi。
不使城南征夫怨,三春折尽绿杨枝。bù shǐ chéng nán zhēng fū yuàn,sān chūn zhé jǐn lǜ yáng zhī。

访幽人

李新

紫骝摇玉东城东,绿眉少年双颊红。zǐ liú yáo yù dōng chéng dōng,lǜ méi shǎo nián shuāng jiá hóng。
扫尘先过风骚客,豪气几吞云梦泽。sǎo chén xiān guò fēng sāo kè,háo qì jǐ tūn yún mèng zé。
新诗一夜急春风,飘落樱桃点窗白。xīn shī yī yè jí chūn fēng,piāo luò yīng táo diǎn chuāng bái。
青烟昼覆琉璃樽,何时投袂歌王孙。qīng yān zhòu fù liú lí zūn,hé shí tóu mèi gē wáng sūn。
归去来,黄陵老鸦啼日昏。guī qù lái,huáng líng lǎo yā tí rì hūn。

登牛溪岭

李新

岷峨润眼长可人,清江水绿如九亲。mín é rùn yǎn zhǎng kě rén,qīng jiāng shuǐ lǜ rú jiǔ qīn。
水光山色不相送,自涯而返情太真。shuǐ guāng shān sè bù xiāng sòng,zì yá ér fǎn qíng tài zhēn。
别车驱将向何处,到此已与魑魅邻。bié chē qū jiāng xiàng hé chù,dào cǐ yǐ yǔ chī mèi lín。
投荒哀过三良死,可赎人亦百其身。tóu huāng āi guò sān liáng sǐ,kě shú rén yì bǎi qí shēn。

题月山亭

李新

山如偃月江如玦,我歌骊驹与公别。shān rú yǎn yuè jiāng rú jué,wǒ gē lí jū yǔ gōng bié。
出门大路砻砥平,何得却言新径捷。chū mén dà lù lóng dǐ píng,hé dé què yán xīn jìng jié。
新径无人可问迷,荆棘勾衣马蹄折。xīn jìng wú rén kě wèn mí,jīng jí gōu yī mǎ tí zhé。
急行先到决不疑,大路知公笑人拙。jí xíng xiān dào jué bù yí,dà lù zhī gōng xiào rén zhuō。
巾车和銮长中节,缓绥脂毂循安辙。jīn chē hé luán zhǎng zhōng jié,huǎn suí zhī gǔ xún ān zhé。
此身逸乐无疏虞,五里少休十里歇。cǐ shēn yì lè wú shū yú,wǔ lǐ shǎo xiū shí lǐ xiē。
一迟一速勿复论,只将大路指儿孙。yī chí yī sù wù fù lùn,zhǐ jiāng dà lù zhǐ ér sūn。

西轩杂言

李新

风琴牛笛难度曲,早韭晚菘谁当肉。fēng qín niú dí nán dù qū,zǎo jiǔ wǎn sōng shuí dāng ròu。
笔端画饼不得饱,汁少熬鸡浑未熟。bǐ duān huà bǐng bù dé bǎo,zhī shǎo áo jī hún wèi shú。
三年楮叶太劳力,八尺鼓围竟空腹。sān nián chǔ yè tài láo lì,bā chǐ gǔ wéi jìng kōng fù。
遥遥华胄犹龙孙,皎皎白驹絷空谷。yáo yáo huá zhòu yóu lóng sūn,jiǎo jiǎo bái jū zhí kōng gǔ。
头风岂无草檄愈,酱瓿正须太玄覆。tóu fēng qǐ wú cǎo xí yù,jiàng bù zhèng xū tài xuán fù。
供书小吏腕几脱,免冠毛颖发仍秃。gōng shū xiǎo lì wàn jǐ tuō,miǎn guān máo yǐng fā réng tū。
年来轧思倒挽牛,逃虚僧社高如秋。nián lái yà sī dào wǎn niú,táo xū sēng shè gāo rú qiū。
乞身得此清凉国,不减人间万户侯。qǐ shēn dé cǐ qīng liáng guó,bù jiǎn rén jiān wàn hù hóu。

打剥牡丹

李新

大芽如茧肥,小芽瘦如锥。dà yá rú jiǎn féi,xiǎo yá shòu rú zhuī。
我今取去无厚薄,不欲气本多支离。wǒ jīn qǔ qù wú hòu báo,bù yù qì běn duō zhī lí。
绿尖堕地那复数,存者屹立珊瑚枝。lǜ jiān duò dì nà fù shù,cún zhě yì lì shān hú zhī。
姚黄魏紫各王后,肯许阘冗相追随。yáo huáng wèi zǐ gè wáng hòu,kěn xǔ dá rǒng xiāng zhuī suí。
姬周祧庙曾祖祢,主父强汉疏宗支。jī zhōu tiāo miào céng zǔ mí,zhǔ fù qiáng hàn shū zōng zhī。
昔人立朝恶党盛,败群杂莠何可知。xī rén lì cháo è dǎng shèng,bài qún zá yǒu hé kě zhī。
一母宜男竟衰弱,岂有如许宁馨儿。yī mǔ yí nán jìng shuāi ruò,qǐ yǒu rú xǔ níng xīn ér。
吾惧生蛇为龙祸,又畏百工无一师。wú jù shēng shé wèi lóng huò,yòu wèi bǎi gōng wú yī shī。
故今披剥信老手,如与造化俱无私。gù jīn pī bō xìn lǎo shǒu,rú yǔ zào huà jù wú sī。
明年春归乃翁出,空庭还闭绝代姿。míng nián chūn guī nǎi wēng chū,kōng tíng hái bì jué dài zī。
风雨大是遭白眼,酒炙谁复来齐眉。fēng yǔ dà shì zāo bái yǎn,jiǔ zhì shuí fù lái qí méi。
衡门一锁略安分,幽谷待赏几无时。héng mén yī suǒ lüè ān fēn,yōu gǔ dài shǎng jǐ wú shí。
寄根王谢自得地,燕子归来汝莫疑。jì gēn wáng xiè zì dé dì,yàn zi guī lái rǔ mò yí。

飞将

李新

老翁望封竟无有,自是翁骨生来丑。lǎo wēng wàng fēng jìng wú yǒu,zì shì wēng gǔ shēng lái chǒu。
猿臂悬知不入相,且有杀降聊藉口。yuán bì xuán zhī bù rù xiāng,qiě yǒu shā jiàng liáo jí kǒu。
翁今远孙骨虽瘦,不解射雕能饮酒。wēng jīn yuǎn sūn gǔ suī shòu,bù jiě shè diāo néng yǐn jiǔ。
自汉至今太寂寥,何得遥遥纪华胄。zì hàn zhì jīn tài jì liáo,hé dé yáo yáo jì huá zhòu。
尚方侯印只方寸,岂有铸金大于斗。shàng fāng hóu yìn zhǐ fāng cùn,qǐ yǒu zhù jīn dà yú dòu。
为翁力取置肘间,令翁千岁无恨颜。wèi wēng lì qǔ zhì zhǒu jiān,lìng wēng qiān suì wú hèn yán。

乐园假寐

李新

鹊声去复回,虫丝长复短。què shēng qù fù huí,chóng sī zhǎng fù duǎn。
江村石枕冷,一睫春梦断。jiāng cūn shí zhěn lěng,yī jié chūn mèng duàn。
明朝骑马且重来,日迟更为杨花暖。míng cháo qí mǎ qiě zhòng lái,rì chí gèng wèi yáng huā nuǎn。

麻姑

李新

枫树隔云香,桃花千岁红。fēng shù gé yún xiāng,táo huā qiān suì hóng。
朝饮琼华台,暮燕蓬莱宫。cháo yǐn qióng huá tái,mù yàn péng lái gōng。
翠鬒垂绿烟,霞裾藕丝重。cuì zhěn chuí lǜ yān,xiá jū ǒu sī zhòng。
明月落空山,那得人间梦。míng yuè luò kōng shān,nà dé rén jiān mèng。
手甲钩长玉芽薄,不坠髻鬟愁绾约。shǒu jiǎ gōu zhǎng yù yá báo,bù zhuì jì huán chóu wǎn yuē。
入门骑凤出无踪,洞外寒声怅孤鹤。rù mén qí fèng chū wú zōng,dòng wài hán shēng chàng gū hè。

梓潼张孝女

李新

七盘小阿张孝女,庐墓三年竭酸苦。qī pán xiǎo ā zhāng xiào nǚ,lú mù sān nián jié suān kǔ。
扬尘筛土秃指尖,堕泪涟涟等秋雨。yáng chén shāi tǔ tū zhǐ jiān,duò lèi lián lián děng qiū yǔ。
领长鹤脊不胜衣,手杖半销缞百缕。lǐng zhǎng hè jí bù shèng yī,shǒu zhàng bàn xiāo cuī bǎi lǚ。
彼苍者天呼不闻,那知此女行高古。bǐ cāng zhě tiān hū bù wén,nà zhī cǐ nǚ xíng gāo gǔ。
路行多少忤逆儿,已后令人重生女。lù xíng duō shǎo wǔ nì ér,yǐ hòu lìng rén zhòng shēng nǚ。
我哀怙恃今十年,不及增培一抔土。wǒ āi hù shì jīn shí nián,bù jí zēng péi yī póu tǔ。
俯首庐前有愧色,劓刖情知无可补。fǔ shǒu lú qián yǒu kuì sè,yì yuè qíng zhī wú kě bǔ。
问女膝行日几曲,哀声虽微动岩谷。wèn nǚ xī xíng rì jǐ qū,āi shēng suī wēi dòng yán gǔ。
夜灯荧荧惨苫屋,神鬼同愁鸦伴哭。yè dēng yíng yíng cǎn shān wū,shén guǐ tóng chóu yā bàn kū。

冬夜有感

李新

蓼虫常食苦,旅雁自知寒。liǎo chóng cháng shí kǔ,lǚ yàn zì zhī hán。
谈士惜卷舌,将军解愁鞍。tán shì xī juǎn shé,jiāng jūn jiě chóu ān。
雪霜满天冬夜永,地炉无火青灯残。xuě shuāng mǎn tiān dōng yè yǒng,dì lú wú huǒ qīng dēng cán。
功名富贵苦不早,一年百日红尘道。gōng míng fù guì kǔ bù zǎo,yī nián bǎi rì hóng chén dào。
西还故国无故人,憔悴少年心已老。xī hái gù guó wú gù rén,qiáo cuì shǎo nián xīn yǐ lǎo。
读书当许万户侯,岂意却作苏秦羞。dú shū dāng xǔ wàn hù hóu,qǐ yì què zuò sū qín xiū。
深取闾阎薄徒笑,鲁人不识东家丘。shēn qǔ lǘ yán báo tú xiào,lǔ rén bù shí dōng jiā qiū。
吾祖谪官还旧里,灞陵亭尉犹低视。wú zǔ zhé guān hái jiù lǐ,bà líng tíng wèi yóu dī shì。
少卿偶作匈奴降,陇西士人惭姓李。shǎo qīng ǒu zuò xiōng nú jiàng,lǒng xī shì rén cán xìng lǐ。
由来人世轻不遇,文章第一空徒尔。yóu lái rén shì qīng bù yù,wén zhāng dì yī kōng tú ěr。
俯出跨下何施颜,当时悔过淮阴市。fǔ chū kuà xià hé shī yán,dāng shí huǐ guò huái yīn shì。
夜深气射青云霄,此生早晚当乘轺。yè shēn qì shè qīng yún xiāo,cǐ shēng zǎo wǎn dāng chéng yáo。
弹冠举手揖豪贵,行得紫绶牢结腰。dàn guān jǔ shǒu yī háo guì,xíng dé zǐ shòu láo jié yāo。
本是壮夫志,几成儿女曹。běn shì zhuàng fū zhì,jǐ chéng ér nǚ cáo。
平生重恩义,聊为寄风骚。píng shēng zhòng ēn yì,liáo wèi jì fēng sāo。

送杜丞

李新

鸭头未换秋溪绿,涨水吹沙乱泥玉。yā tóu wèi huàn qiū xī lǜ,zhǎng shuǐ chuī shā luàn ní yù。
孤城雨过星斗稀,晓起为谁歌别曲。gū chéng yǔ guò xīng dòu xī,xiǎo qǐ wèi shuí gē bié qū。
江皋人散空鸥鹭,飞截长烟断寒素。jiāng gāo rén sàn kōng ōu lù,fēi jié zhǎng yān duàn hán sù。
当年珠佩更悠悠,岸草黄花重回顾。dāng nián zhū pèi gèng yōu yōu,àn cǎo huáng huā zhòng huí gù。
细看锦囊诗字字,杜郎生得真男子。xì kàn jǐn náng shī zì zì,dù láng shēng dé zhēn nán zi。
太尉国风偃如草,丞相家声清似水。tài wèi guó fēng yǎn rú cǎo,chéng xiāng jiā shēng qīng shì shuǐ。
八月凉风来,吹断浮阴云。bā yuè liáng fēng lái,chuī duàn fú yīn yún。
风樯急转望中远,明日东苑生清芬。fēng qiáng jí zhuǎn wàng zhōng yuǎn,míng rì dōng yuàn shēng qīng fēn。

送范秉彝

李新

东风吹起原头绿,墙暗萋萋芳草缛。dōng fēng chuī qǐ yuán tóu lǜ,qiáng àn qī qī fāng cǎo rù。
舞筵辍按杜韦娘,旗亭便听金衣曲。wǔ yán chuò àn dù wéi niáng,qí tíng biàn tīng jīn yī qū。
石城山下路,回首不堪顾。shí chéng shān xià lù,huí shǒu bù kān gù。
灼灼小桃燃,萧萧疏雨暮。zhuó zhuó xiǎo táo rán,xiāo xiāo shū yǔ mù。
锦岸海棠烟,重寻已四年。jǐn àn hǎi táng yān,zhòng xún yǐ sì nián。
新班庆莲幕,旧鬓愧华巅。xīn bān qìng lián mù,jiù bìn kuì huá diān。
市桥万缕森森柳,玉勒锦鞯快鞭走。shì qiáo wàn lǚ sēn sēn liǔ,yù lēi jǐn jiān kuài biān zǒu。
故人半夜洗牛头,望载濡唇百壶酒。gù rén bàn yè xǐ niú tóu,wàng zài rú chún bǎi hú jiǔ。
须臾还上鹿头岭,道入猿猱怯分影。xū yú hái shàng lù tóu lǐng,dào rù yuán náo qiè fēn yǐng。
槐阴万笏黄阁深,沙路归来定重省。huái yīn wàn hù huáng gé shēn,shā lù guī lái dìng zhòng shěng。
后生不乏乐职诗,幽处西南恐未知。hòu shēng bù fá lè zhí shī,yōu chù xī nán kǒng wèi zhī。
吏部门人密无数,但惭驽马烦鞭笞。lì bù mén rén mì wú shù,dàn cán nú mǎ fán biān chī。
天边雁翮已光华,试睨银钩看草麻。tiān biān yàn hé yǐ guāng huá,shì nì yín gōu kàn cǎo má。
夜直蓬莱得归晚,照衣金炬长飞花。yè zhí péng lái dé guī wǎn,zhào yī jīn jù zhǎng fēi huā。
纵凿城南沟,常有河东凤。zòng záo chéng nán gōu,cháng yǒu hé dōng fèng。
青嶂入高吟,行台集佳梦。qīng zhàng rù gāo yín,xíng tái jí jiā mèng。
宦游无定居,相逢又相送。huàn yóu wú dìng jū,xiāng féng yòu xiāng sòng。

送赵伯高

李新

北窗玩韦编,穷年见三绝。běi chuāng wán wéi biān,qióng nián jiàn sān jué。
持文斗时英,胜不待口舌。chí wén dòu shí yīng,shèng bù dài kǒu shé。
以此起门户,鹡鸰同好音。yǐ cǐ qǐ mén hù,jí líng tóng hǎo yīn。
何物弟兄贤,令人笑书淫。hé wù dì xiōng xián,lìng rén xiào shū yín。
车中莹连璧,世外无南金。chē zhōng yíng lián bì,shì wài wú nán jīn。
当时声名卑贾马,嗟今位出稠人下。dāng shí shēng míng bēi jiǎ mǎ,jiē jīn wèi chū chóu rén xià。
我归政欲质经疑,礼失尚容求诸野。wǒ guī zhèng yù zhì jīng yí,lǐ shī shàng róng qiú zhū yě。
争名国寄涎蜗角,得少失多人不觉。zhēng míng guó jì xián wō jiǎo,dé shǎo shī duō rén bù jué。
浑无钩距肖子都,大有诙谐胜方朔。hún wú gōu jù xiào zi dōu,dà yǒu huī xié shèng fāng shuò。
平时出山游锦官,马蹄踏君门前道。píng shí chū shān yóu jǐn guān,mǎ tí tà jūn mén qián dào。
江长舟自横,径荒人莫扫。jiāng zhǎng zhōu zì héng,jìng huāng rén mò sǎo。
不须苦洗霜根发,星星复出如秋草。bù xū kǔ xǐ shuāng gēn fā,xīng xīng fù chū rú qiū cǎo。
龙华美酒贱如水,一酌令君变衰老。lóng huá měi jiǔ jiàn rú shuǐ,yī zhuó lìng jūn biàn shuāi lǎo。