古诗词

某夏夜酣寝飘然身若凌云其觉也作梦游仙以原其所自与状其所以归献于杨德翁其辞云

李新

飘飘夜半身凌云,梦与群仙游玉京。piāo piāo yè bàn shēn líng yún,mèng yǔ qún xiān yóu yù jīng。
龙虎腾骧争引导,侍童罗络甘逢迎。lóng hǔ téng xiāng zhēng yǐn dǎo,shì tóng luó luò gān féng yíng。
绛幡羽扇前驱列,宝盖华旗助旌节。jiàng fān yǔ shàn qián qū liè,bǎo gài huá qí zhù jīng jié。
钧天九奏毕笙竽,飙驭数行响环玦。jūn tiān jiǔ zòu bì shēng yú,biāo yù shù xíng xiǎng huán jué。
初朝太一何所为,次历紫微心自知。chū cháo tài yī hé suǒ wèi,cì lì zǐ wēi xīn zì zhī。
青虬吐烟满琼殿,白鹤起舞临丹墀。qīng qiú tǔ yān mǎn qióng diàn,bái hè qǐ wǔ lín dān chí。
更过十洲寻旧友,旋返瑶池燕王母。gèng guò shí zhōu xún jiù yǒu,xuán fǎn yáo chí yàn wáng mǔ。
文章已作人间游,功业却从天上走。wén zhāng yǐ zuò rén jiān yóu,gōng yè què cóng tiān shàng zǒu。
朝霞乍吸心耳清,沆瀣忽餐肌骨莹。cháo xiá zhà xī xīn ěr qīng,hàng xiè hū cān jī gǔ yíng。
九门不掩阊阖静,玉女下诏驰名姓。jiǔ mén bù yǎn chāng hé jìng,yù nǚ xià zhào chí míng xìng。
始惊造作玉楼记,白马诗囊空委地。shǐ jīng zào zuò yù lóu jì,bái mǎ shī náng kōng wěi dì。
又疑本是谪仙人,锦绶纱巾初溷尘。yòu yí běn shì zhé xiān rén,jǐn shòu shā jīn chū hùn chén。
凤箫一声轻哽咽,雾卷云收天水彻。fèng xiāo yī shēng qīng gěng yàn,wù juǎn yún shōu tiān shuǐ chè。
葛洪伯乔两无知,送下九霄不言别。gé hóng bó qiáo liǎng wú zhī,sòng xià jiǔ xiāo bù yán bié。
时人学仙不得仙,未能白日升青天。shí rén xué xiān bù dé xiān,wèi néng bái rì shēng qīng tiān。
无心却向梦中见,千万人中何处传。wú xīn què xiàng mèng zhōng jiàn,qiān wàn rén zhōng hé chù chuán。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

资州邓园

李新

苍官愯愯护重岗,绿玉寒梢亚短墙。cāng guān sǒng sǒng hù zhòng gǎng,lǜ yù hán shāo yà duǎn qiáng。
春事鸟啼三月老,路人风送百花香。chūn shì niǎo tí sān yuè lǎo,lù rén fēng sòng bǎi huā xiāng。
蜂衙归去栏干静,江面飞来燕予忙。fēng yá guī qù lán gàn jìng,jiāng miàn fēi lái yàn yǔ máng。
簿领堆中催白发,不知闲日许多长。bù lǐng duī zhōng cuī bái fā,bù zhī xián rì xǔ duō zhǎng。

巴山

李新

飞云冉冉隔层峦,涨水茫茫失旧湾。fēi yún rǎn rǎn gé céng luán,zhǎng shuǐ máng máng shī jiù wān。
自昔秋风悲宋玉,这回夜雨宿巴山。zì xī qiū fēng bēi sòng yù,zhè huí yè yǔ sù bā shān。
独行云峤双飞舄,谁置壶浆一解颜。dú xíng yún jiào shuāng fēi xì,shuí zhì hú jiāng yī jiě yán。
世事人情随日改,不妨老子解痴顽。shì shì rén qíng suí rì gǎi,bù fáng lǎo zi jiě chī wán。

中秋夜宿穆陵关

李新

羁旅情怀不自禁,清霜岐路马骎骎。jī lǚ qíng huái bù zì jìn,qīng shuāng qí lù mǎ qīn qīn。
一年明月最圆夜,千里故人常别心。yī nián míng yuè zuì yuán yè,qiān lǐ gù rén cháng bié xīn。
幸有酒沽除是醉,更无人赏又如阴。xìng yǒu jiǔ gū chú shì zuì,gèng wú rén shǎng yòu rú yīn。
寒蛩似识风骚意,伴我凄凄到晓吟。hán qióng shì shí fēng sāo yì,bàn wǒ qī qī dào xiǎo yín。

金牛道中

李新

龙鳞凤翼阻腾骧,仰首青云自渺茫。lóng lín fèng yì zǔ téng xiāng,yǎng shǒu qīng yún zì miǎo máng。
汉月满衣谙客思,巴音侧耳觉吾乡。hàn yuè mǎn yī ān kè sī,bā yīn cè ěr jué wú xiāng。
金牛有路通秦惠,筹笔无功愧蜀王。jīn niú yǒu lù tōng qín huì,chóu bǐ wú gōng kuì shǔ wáng。
祗笑无成谩来往,回头惭愧绿衣郎。zhī xiào wú chéng mán lái wǎng,huí tóu cán kuì lǜ yī láng。

晚过银山

李新

荒溪屈曲中郎篆,白鹭参差玉笋班。huāng xī qū qū zhōng láng zhuàn,bái lù cān chà yù sǔn bān。
竿日已移三丈外,水云犹垛两山间。gān rì yǐ yí sān zhàng wài,shuǐ yún yóu duǒ liǎng shān jiān。
石桥梅萼馀香冷,茅店人家晚梦闲。shí qiáo méi è yú xiāng lěng,máo diàn rén jiā wǎn mèng xián。
幸自归心过飞鸟,不须循指示刀环。xìng zì guī xīn guò fēi niǎo,bù xū xún zhǐ shì dāo huán。

上亭书事

李新

自笑痴公日据鞍,谁令生不近长安。zì xiào chī gōng rì jù ān,shuí lìng shēng bù jìn zhǎng ān。
此条太乐非清职,何物先生祗冷官。cǐ tiáo tài lè fēi qīng zhí,hé wù xiān shēng zhī lěng guān。
背日潢污犹鼎沸,隔唇喉舌亦灰乾。bèi rì huáng wū yóu dǐng fèi,gé chún hóu shé yì huī qián。
五浆不馈寻常客,却作行人一等看。wǔ jiāng bù kuì xún cháng kè,què zuò xíng rén yī děng kàn。

题明远轩

李新

聊能半日止游缰,拂拂尘裾未涤黄。liáo néng bàn rì zhǐ yóu jiāng,fú fú chén jū wèi dí huáng。
山掩溪光龙脊断,谷传天籁虎风凉。shān yǎn xī guāng lóng jí duàn,gǔ chuán tiān lài hǔ fēng liáng。
乱云过眼不妨好,细径入村何限长。luàn yún guò yǎn bù fáng hǎo,xì jìng rù cūn hé xiàn zhǎng。
独酌苦吟清意在,可怜禽鸟亦相忘。dú zhuó kǔ yín qīng yì zài,kě lián qín niǎo yì xiāng wàng。

题延宾亭

李新

秋叶春风自一村,主人高谊揖公孙。qiū yè chūn fēng zì yī cūn,zhǔ rén gāo yì yī gōng sūn。
未容急去须投辖,却恐重来不置门。wèi róng jí qù xū tóu xiá,què kǒng zhòng lái bù zhì mén。
歌彻晓云归曲席,酒醒残月照空樽。gē chè xiǎo yún guī qū xí,jiǔ xǐng cán yuè zhào kōng zūn。
何时下客腰悬印,西向偿君一饭恩。hé shí xià kè yāo xuán yìn,xī xiàng cháng jūn yī fàn ēn。

西轩

李新

梦中得鹿本无心,觉后人亡只见金。mèng zhōng dé lù běn wú xīn,jué hòu rén wáng zhǐ jiàn jīn。
水出吐蕃分黑白,地穷全蜀隔幽阴。shuǐ chū tǔ fān fēn hēi bái,dì qióng quán shǔ gé yōu yīn。
枯肠正伴空城雀,白首更为梁甫吟。kū cháng zhèng bàn kōng chéng què,bái shǒu gèng wèi liáng fǔ yín。
急求贾傅今宣室,谁赋伤谗屈子文。jí qiú jiǎ fù jīn xuān shì,shuí fù shāng chán qū zi wén。

西轩

李新

谷满牛羊路覆莎,翠编终日倦坡陀。gǔ mǎn niú yáng lù fù shā,cuì biān zhōng rì juàn pō tuó。
寺依石角高低见,水绕山根曲折多。sì yī shí jiǎo gāo dī jiàn,shuǐ rào shān gēn qū zhé duō。
风入长松零马尾,人藏病事设禽罗。fēng rù zhǎng sōng líng mǎ wěi,rén cáng bìng shì shè qín luó。
方壶海峤知何处,纵得飞腾奈老何。fāng hú hǎi jiào zhī hé chù,zòng dé fēi téng nài lǎo hé。

兴利山居

李新

江左风流恐未真,南州人物竟成尘。jiāng zuǒ fēng liú kǒng wèi zhēn,nán zhōu rén wù jìng chéng chén。
全家莫恨瘿张丑,四国且图山作邻。quán jiā mò hèn yǐng zhāng chǒu,sì guó qiě tú shān zuò lín。
小漏天光浑失热,绿槐树盖始知春。xiǎo lòu tiān guāng hún shī rè,lǜ huái shù gài shǐ zhī chūn。
柴扉昼钥能高枕,一到华胥胜路人。chái fēi zhòu yào néng gāo zhěn,yī dào huá xū shèng lù rén。

过邠郊归蜀

李新

摩笄绿玉笋抽芽,卷地兜罗柳放花。mó jī lǜ yù sǔn chōu yá,juǎn dì dōu luó liǔ fàng huā。
蛱蝶团空飞锦绣,葡萄上架走龙蛇。jiá dié tuán kōng fēi jǐn xiù,pú táo shàng jià zǒu lóng shé。
河源曲曲无千仞,土室层层有几家。hé yuán qū qū wú qiān rèn,tǔ shì céng céng yǒu jǐ jiā。
脱得身归银汉近,云津却拟问仙槎。tuō dé shēn guī yín hàn jìn,yún jīn què nǐ wèn xiān chá。

过长滩

李新

尾札泥涂贱此身,手提鸡肋恋虚名。wěi zhá ní tú jiàn cǐ shēn,shǒu tí jī lē liàn xū míng。
芦花伴我头俱白,山色迎秋意转清。lú huā bàn wǒ tóu jù bái,shān sè yíng qiū yì zhuǎn qīng。
沙软马留金袅印,雁归滩列水犀兵。shā ruǎn mǎ liú jīn niǎo yìn,yàn guī tān liè shuǐ xī bīng。
尚能趁得黄花酒,听取东篱笑语声。shàng néng chèn dé huáng huā jiǔ,tīng qǔ dōng lí xiào yǔ shēng。

往银山深道亡寺观暮投宿民居

李新

入谷清光寒刮眼,远分苍树绕楼台。rù gǔ qīng guāng hán guā yǎn,yuǎn fēn cāng shù rào lóu tái。
急锵环佩溪流迅,晚下牛羊雪迹开。jí qiāng huán pèi xī liú xùn,wǎn xià niú yáng xuě jì kāi。
山影不随云影转,竹声长作雨声来。shān yǐng bù suí yún yǐng zhuǎn,zhú shēng zhǎng zuò yǔ shēng lái。
野梅弄色何人爱,空抱幽香没草莱。yě méi nòng sè hé rén ài,kōng bào yōu xiāng méi cǎo lái。

安溪

李新

岸草绵绵一叶舟,野烟开尽水光浮。àn cǎo mián mián yī yè zhōu,yě yān kāi jǐn shuǐ guāng fú。
寺连野竹微茫见,溪出寒山自在流。sì lián yě zhú wēi máng jiàn,xī chū hán shān zì zài liú。
愁里诗情随浩渺,鸟边春梦入钩辀。chóu lǐ shī qíng suí hào miǎo,niǎo biān chūn mèng rù gōu zhōu。
泉嘶石鼎新茶熟,且为山僧更少留。quán sī shí dǐng xīn chá shú,qiě wèi shān sēng gèng shǎo liú。
4411234567»