古诗词

出塞

李新

城头落日黄云起,断草飞蓬满千里。chéng tóu luò rì huáng yún qǐ,duàn cǎo fēi péng mǎn qiān lǐ。
红尘一骑踏高回,半夜驱兵渡辽水。hóng chén yī qí tà gāo huí,bàn yè qū bīng dù liáo shuǐ。
马蹄行尽关山月,燕然山下沙如雪。mǎ tí xíng jǐn guān shān yuè,yàn rán shān xià shā rú xuě。
负戈泪落暗吞声,烟陇悲笳共幽咽。fù gē lèi luò àn tūn shēng,yān lǒng bēi jiā gòng yōu yàn。
我皇有四海,何用穷元冥。wǒ huáng yǒu sì hǎi,hé yòng qióng yuán míng。
边人纵戮尽,亦是吾生灵。biān rén zòng lù jǐn,yì shì wú shēng líng。
先王修德怀四夷,梯航重译归无为。xiān wáng xiū dé huái sì yí,tī háng zhòng yì guī wú wèi。
不使城南征夫怨,三春折尽绿杨枝。bù shǐ chéng nán zhēng fū yuàn,sān chūn zhé jǐn lǜ yáng zhī。

李新

宋仙井人,字元应。哲宗元祐五年进士。刘泾尝荐于苏轼。累官承议郎、南郑丞。元符末上书夺官,谪遂州。徽宗大观三年赦还。有《跨鳌集》。 李新的作品>>

猜您喜欢

送菜徐秀才

李新

食荠已甘予口,送荼聊苦君肠。shí jì yǐ gān yǔ kǒu,sòng tú liáo kǔ jūn cháng。
见说舐砧无分,借令轑釜何妨。jiàn shuō shì zhēn wú fēn,jiè lìng lǎo fǔ hé fáng。

送菜徐秀才

李新

黄精末有积雪,晚菘犹带寒烟。huáng jīng mò yǒu jī xuě,wǎn sōng yóu dài hán yān。
虽辜主父九鼎,不减何郎万钱。suī gū zhǔ fù jiǔ dǐng,bù jiǎn hé láng wàn qián。

送菜徐秀才

李新

增添庾郎方丈,掇拾仪休弃遗。zēng tiān yǔ láng fāng zhàng,duō shí yí xiū qì yí。
但令门人学圃,不妨夫子下帷。dàn lìng mén rén xué pǔ,bù fáng fū zi xià wéi。

将进酒

李新

君不见青青河畔草,秋死严霜春满道。jūn bù jiàn qīng qīng hé pàn cǎo,qiū sǐ yán shuāng chūn mǎn dào。
又不见天边日,薄暮入虞泉,晓来复更出。yòu bù jiàn tiān biān rì,báo mù rù yú quán,xiǎo lái fù gèng chū。
匆匆年光不相待,桑海由来有迁改。cōng cōng nián guāng bù xiāng dài,sāng hǎi yóu lái yǒu qiān gǎi。
人生荏苒百年间,世上谁能驻光彩。rén shēng rěn rǎn bǎi nián jiān,shì shàng shuí néng zhù guāng cǎi。
秦皇汉武希长生,区区烟雾求蓬瀛。qín huáng hàn wǔ xī zhǎng shēng,qū qū yān wù qiú péng yíng。
骊山茂陵皆蔓草,悠悠千载空含情。lí shān mào líng jiē màn cǎo,yōu yōu qiān zài kōng hán qíng。
荣枯自有主,富贵不可求。róng kū zì yǒu zhǔ,fù guì bù kě qiú。
正值百花飞似雪,如何不饮令心忧。zhèng zhí bǎi huā fēi shì xuě,rú hé bù yǐn lìng xīn yōu。

行路难

李新

君不见天上星,万古耀虚碧。jūn bù jiàn tiān shàng xīng,wàn gǔ yào xū bì。
岂意一夕间,堕地化为石。qǐ yì yī xī jiān,duò dì huà wèi shí。
物理变化无定端,谁保人心无改易。wù lǐ biàn huà wú dìng duān,shuí bǎo rén xīn wú gǎi yì。
忆妾江边采白蘋,郎骑白马渡江津。yì qiè jiāng biān cǎi bái píng,láng qí bái mǎ dù jiāng jīn。
垂鞭停棹潜相顾,共惜当年桃李春。chuí biān tíng zhào qián xiāng gù,gòng xī dāng nián táo lǐ chūn。
石城二月东风暮,断肠狂絮随郎去。shí chéng èr yuè dōng fēng mù,duàn cháng kuáng xù suí láng qù。
百年誓拟同灰尘,醉指青松表情愫。bǎi nián shì nǐ tóng huī chén,zuì zhǐ qīng sōng biǎo qíng sù。
可怜一日君心改,前日之言复谁顾。kě lián yī rì jūn xīn gǎi,qián rì zhī yán fù shuí gù。
弃捐不待颜色衰,忍把流年坐相误。qì juān bù dài yán sè shuāi,rěn bǎ liú nián zuò xiāng wù。
还君明月珠,解妾罗襦结。hái jūn míng yuè zhū,jiě qiè luó rú jié。
念之空自伤,长恸与君别。niàn zhī kōng zì shāng,zhǎng tòng yǔ jūn bié。
出门望乡关,不惜千里行。chū mén wàng xiāng guān,bù xī qiān lǐ xíng。
从人既非礼,何以见父兄。cóng rén jì fēi lǐ,hé yǐ jiàn fù xiōng。
去住两不可,伫立以屏营。qù zhù liǎng bù kě,zhù lì yǐ píng yíng。
此时心断绝,始信天无情。cǐ shí xīn duàn jué,shǐ xìn tiān wú qíng。
野水东流去不还,忧乐翻变须臾间。yě shuǐ dōng liú qù bù hái,yōu lè fān biàn xū yú jiān。
妇人将身弗轻许,听歌今日行路难。fù rén jiāng shēn fú qīng xǔ,tīng gē jīn rì xíng lù nán。

锦江思

李新

独咏沧浪古岸边,牵风柳带绿凝烟。dú yǒng cāng làng gǔ àn biān,qiān fēng liǔ dài lǜ níng yān。
得鱼且斫金丝鲙,醉折桃花倚钓船。dé yú qiě zhuó jīn sī kuài,zuì zhé táo huā yǐ diào chuán。