古诗词

白鹿洞书院

钱闻诗

锡名有旨感皇明,百载荒基一日营。xī míng yǒu zhǐ gǎn huáng míng,bǎi zài huāng jī yī rì yíng。
白鹿虽无归洞迹,青衿犹有读书声。bái lù suī wú guī dòng jì,qīng jīn yóu yǒu dú shū shēng。
尘中讲贯似难入,静里工夫终易成。chén zhōng jiǎng guàn shì nán rù,jìng lǐ gōng fū zhōng yì chéng。
孕出庐山真秀气,宁无渭钓与莘耕。yùn chū lú shān zhēn xiù qì,níng wú wèi diào yǔ shēn gēng。

钱闻诗

宋成都人,字子言。孝宗淳熙中知南康军。工诗。有《庐山杂著》。 钱闻诗的作品>>

猜您喜欢

三峡桥

钱闻诗

生平有志在山水,得绂此邦非偶尔。shēng píng yǒu zhì zài shān shuǐ,dé fú cǐ bāng fēi ǒu ěr。
行行白鹿书院来,小舆竹径松阴里。xíng xíng bái lù shū yuàn lái,xiǎo yú zhú jìng sōng yīn lǐ。
轻雷急鼓山前闻,飞梁截截水下喷。qīng léi jí gǔ shān qián wén,fēi liáng jié jié shuǐ xià pēn。
有如蛟龙卷沧海,怒气直欲山前吞。yǒu rú jiāo lóng juǎn cāng hǎi,nù qì zhí yù shān qián tūn。
劝客倚栏同把盏,低头千夫眩双眼。quàn kè yǐ lán tóng bǎ zhǎn,dī tóu qiān fū xuàn shuāng yǎn。
自非建始决金堤,端是晋阳彻三板。zì fēi jiàn shǐ jué jīn dī,duān shì jìn yáng chè sān bǎn。
手摩题石苔藓斑,驻看未饱不忍还。shǒu mó tí shí tái xiǎn bān,zhù kàn wèi bǎo bù rěn hái。
谁能挽之出庐山,一洗尘俗清人间。shuí néng wǎn zhī chū lú shān,yī xǐ chén sú qīng rén jiān。
31123