古诗词

题许道宁画

陈与义

满眼长江水,苍然何郡山。mǎn yǎn zhǎng jiāng shuǐ,cāng rán hé jùn shān。
向来万里意,今在一窗间。xiàng lái wàn lǐ yì,jīn zài yī chuāng jiān。
众木俱含晚,孤云遂不还。zhòng mù jù hán wǎn,gū yún suì bù hái。
此中有佳句,吟断不相关。cǐ zhōng yǒu jiā jù,yín duàn bù xiāng guān。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

同家弟用前韵谢判府惠酒

陈与义

日饮知非贫士宜,要逃语阱税心鞿。rì yǐn zhī fēi pín shì yí,yào táo yǔ jǐng shuì xīn jī。
所须唯酒非虚语,以醉为乡可径归。suǒ xū wéi jiǔ fēi xū yǔ,yǐ zuì wèi xiāng kě jìng guī。
鹦鹉鸬鹚俱得道,螟蛉蜾蠃共忘机。yīng wǔ lú cí jù dé dào,míng líng guǒ luǒ gòng wàng jī。
狂言戏作麻姑送,无奈阍人与我违。kuáng yán xì zuò má gū sòng,wú nài hūn rén yǔ wǒ wéi。

次韵家弟所赋

陈与义

曹刘方驾信优为,不废东郊坐保釐。cáo liú fāng jià xìn yōu wèi,bù fèi dōng jiāo zuò bǎo lí。
投蚓问公逢老手,联珠及我愧连枝。tóu yǐn wèn gōng féng lǎo shǒu,lián zhū jí wǒ kuì lián zhī。
定知来者倾三叹,共了流年费几诗。dìng zhī lái zhě qīng sān tàn,gòng le liú nián fèi jǐ shī。
瘀絮车斜敢将去,乐天那畏一微之。yū xù chē xié gǎn jiāng qù,lè tiān nà wèi yī wēi zhī。

徙舍蒙大成赐诗

陈与义

南北东西共一尘,得坻随处可收身。nán běi dōng xī gòng yī chén,dé chí suí chù kě shōu shēn。
卜居赋就知谋拙,入宅诗成觉意新。bo jū fù jiù zhī móu zhuō,rù zhái shī chéng jué yì xīn。
三径蓬蒿犹恨浅,九流宾客未嫌贫。sān jìng péng hāo yóu hèn qiǎn,jiǔ liú bīn kè wèi xián pín。
不须更待高轩过,袖有珠玑已照邻。bù xū gèng dài gāo xuān guò,xiù yǒu zhū jī yǐ zhào lín。

次韵宋主簿诗

陈与义

九折湾中万斛舟,怪公随处得心休。jiǔ zhé wān zhōng wàn hú zhōu,guài gōng suí chù dé xīn xiū。
未应菊径关心急,聊为鱼槎尽意留。wèi yīng jú jìng guān xīn jí,liáo wèi yú chá jǐn yì liú。
陆子旧踪馀马顶,羊公遗碣见龟头。lù zi jiù zōng yú mǎ dǐng,yáng gōng yí jié jiàn guī tóu。
遥知太白无多事,醉里诗成不待搜。yáo zhī tài bái wú duō shì,zuì lǐ shī chéng bù dài sōu。

用大成四桂坊韵赋诗赠令狐昆仲

陈与义

乡人洗眼看银黄,得桂连枝手尚香。xiāng rén xǐ yǎn kàn yín huáng,dé guì lián zhī shǒu shàng xiāng。
盛事固应传雁塔,新诗不减住鸡坊。shèng shì gù yīng chuán yàn tǎ,xīn shī bù jiǎn zhù jī fāng。
醍酥乳酪元同味,羯末封胡更合堂。tí sū rǔ lào yuán tóng wèi,jié mò fēng hú gèng hé táng。
从此葛恢门下客,知名可但一杨方。cóng cǐ gé huī mén xià kè,zhī míng kě dàn yī yáng fāng。

山居

陈与义

耿耿虚堂一榻秋,人间高枕几王侯。gěng gěng xū táng yī tà qiū,rén jiān gāo zhěn jǐ wáng hóu。
乱云未放晓山出,片月不随寒水流。luàn yún wèi fàng xiǎo shān chū,piàn yuè bù suí hán shuǐ liú。
检校一身浑是懒,平章千古得无愁。jiǎn xiào yī shēn hún shì lǎn,píng zhāng qiān gǔ dé wú chóu。
湘波见说清人骨,恨不移家阿那州。xiāng bō jiàn shuō qīng rén gǔ,hèn bù yí jiā ā nà zhōu。

万玉亭

陈与义

万玉中间作此亭,规模虽小意高深。wàn yù zhōng jiān zuò cǐ tíng,guī mó suī xiǎo yì gāo shēn。
稚篁畏日生檐下,老树禁风长绿阴。zhì huáng wèi rì shēng yán xià,lǎo shù jìn fēng zhǎng lǜ yīn。
不道官中尽汤火,谁知闹里有山林。bù dào guān zhōng jǐn tāng huǒ,shuí zhī nào lǐ yǒu shān lín。
公馀独在斜阳外,百岁顽身万古心。gōng yú dú zài xié yáng wài,bǎi suì wán shēn wàn gǔ xīn。

同家弟赋蜡梅诗得四绝句

陈与义

朱朱与白白,着意待春开。zhū zhū yǔ bái bái,zhe yì dài chūn kāi。
那知洞房里,已傍额黄来。nà zhī dòng fáng lǐ,yǐ bàng é huáng lái。

同家弟赋蜡梅诗得四绝句

陈与义

韵胜谁能舍,色庄那得亲。yùn shèng shuí néng shě,sè zhuāng nà dé qīn。
朝阳一映树,到骨不留尘。cháo yáng yī yìng shù,dào gǔ bù liú chén。

同家弟赋蜡梅诗得四绝句

陈与义

黄罗作广袂,绛帐作中单。huáng luó zuò guǎng mèi,jiàng zhàng zuò zhōng dān。
人间谁敢著,留得护春寒。rén jiān shuí gǎn zhù,liú dé hù chūn hán。

同家弟赋蜡梅诗得四绝句

陈与义

一花香十里,更值满枝开。yī huā xiāng shí lǐ,gèng zhí mǎn zhī kāi。
承恩不在貌,谁敢斗香来。chéng ēn bù zài mào,shuí gǎn dòu xiāng lái。

蜡梅四绝句

陈与义

花房小如许,铜剪黄金涂。huā fáng xiǎo rú xǔ,tóng jiǎn huáng jīn tú。
中有万斛香,与君细细输。zhōng yǒu wàn hú xiāng,yǔ jūn xì xì shū。

蜡梅四绝句

陈与义

来从底处所,黄露满衣湿。lái cóng dǐ chù suǒ,huáng lù mǎn yī shī。
缘憨翻得怜,亭亭倚风立。yuán hān fān dé lián,tíng tíng yǐ fēng lì。

蜡梅四绝句

陈与义

奕奕金仙面,排行立晓晴。yì yì jīn xiān miàn,pái xíng lì xiǎo qíng。
殷勤夜来雪,少住作珠璎。yīn qín yè lái xuě,shǎo zhù zuò zhū yīng。

蜡梅四绝句

陈与义

亭亭金步摇,朝日明汉宫。tíng tíng jīn bù yáo,cháo rì míng hàn gōng。
当时好光景,一似此园中。dāng shí hǎo guāng jǐng,yī shì cǐ yuán zhōng。