古诗词

次韵周教授秋怀

陈与义

一官不办作生涯,几见秋风卷岸沙。yī guān bù bàn zuò shēng yá,jǐ jiàn qiū fēng juǎn àn shā。
宋玉有文悲落木,陶潜无酒对黄花。sòng yù yǒu wén bēi luò mù,táo qián wú jiǔ duì huáng huā。
天机衮衮山新瘦,世事悠悠日自斜。tiān jī gǔn gǔn shān xīn shòu,shì shì yōu yōu rì zì xié。
误矣载书三十乘,东门何地不宜瓜。wù yǐ zài shū sān shí chéng,dōng mén hé dì bù yí guā。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

次韵家弟碧线泉

陈与义

七孔穿针可得过,冰蚕映日吐寒波。qī kǒng chuān zhēn kě dé guò,bīng cán yìng rì tǔ hán bō。
练飞空咏徐凝水,带断疑分汉帝河。liàn fēi kōng yǒng xú níng shuǐ,dài duàn yí fēn hàn dì hé。
川后不愁微步袜,鲛人暗动卷绡梭。chuān hòu bù chóu wēi bù wà,jiāo rén àn dòng juǎn xiāo suō。
才高下视玄虚赋,对此区区转患多。cái gāo xià shì xuán xū fù,duì cǐ qū qū zhuǎn huàn duō。

次韵光化宋唐年主簿见寄二首

陈与义

茂林当日映群贤,也唤畸人到席间。mào lín dāng rì yìng qún xián,yě huàn jī rén dào xí jiān。
弃我便惊车辙远,怀君端合鬓毛班。qì wǒ biàn jīng chē zhé yuǎn,huái jūn duān hé bìn máo bān。
梦中犹得攀珠树,别后能忘倒玉山。mèng zhōng yóu dé pān zhū shù,bié hòu néng wàng dào yù shān。
遥想诗成记来日,笔端风雨发天悭。yáo xiǎng shī chéng jì lái rì,bǐ duān fēng yǔ fā tiān qiān。

次韵光化宋唐年主簿见寄二首

陈与义

高人主簿固非宜,天马何妨略受鞿。gāo rén zhǔ bù gù fēi yí,tiān mǎ hé fáng lüè shòu jī。
会有梅花堪寄远,可因莼菜便怀归。huì yǒu méi huā kān jì yuǎn,kě yīn chún cài biàn huái guī。
相如未免家徒壁,季子行看嫂下机。xiāng rú wèi miǎn jiā tú bì,jì zi xíng kàn sǎo xià jī。
且复哦诗置此事,江山相助莫相违。qiě fù ó shī zhì cǐ shì,jiāng shān xiāng zhù mò xiāng wéi。

再用景纯韵咏怀二首

陈与义

路断赤墀青琐贤,士龙同此屋三间。lù duàn chì chí qīng suǒ xián,shì lóng tóng cǐ wū sān jiān。
愁边潘令鬓先白,梦里老莱衣更班。chóu biān pān lìng bìn xiān bái,mèng lǐ lǎo lái yī gèng bān。
欲学大招那有赋,试谋小隐可无山。yù xué dà zhāo nà yǒu fù,shì móu xiǎo yǐn kě wú shān。
一钱留得真堪笑,未到囊空犹是悭。yī qián liú dé zhēn kān xiào,wèi dào náng kōng yóu shì qiān。

再用景纯韵咏怀二首

陈与义

木枕蒲团病更宜,从教恶少事鞍鞿。mù zhěn pú tuán bìng gèng yí,cóng jiào è shǎo shì ān jī。
元无王老又何怨,不有曲生谁与归。yuán wú wáng lǎo yòu hé yuàn,bù yǒu qū shēng shuí yǔ guī。
六日取蟾乖世用,三年刻楮费天机。liù rì qǔ chán guāi shì yòng,sān nián kè chǔ fèi tiān jī。
只应杖屦从公处,未觉平生与愿违。zhǐ yīng zhàng jù cóng gōng chù,wèi jué píng shēng yǔ yuàn wéi。

谢杨工曹

陈与义

借屋三间稍离尘,携书一束谩娱身。jiè wū sān jiān shāo lí chén,xié shū yī shù mán yú shēn。
客居最负青春好,世事空随白发新。kè jū zuì fù qīng chūn hǎo,shì shì kōng suí bái fā xīn。
造化小儿真薄相,市朝大隐亦长贫。zào huà xiǎo ér zhēn báo xiāng,shì cháo dà yǐn yì zhǎng pín。
独无芋粟供宾客,虚辱先生赋北邻。dú wú yù sù gōng bīn kè,xū rǔ xiān shēng fù běi lín。

谨次十七叔去郑诗韵二章以寄家叔一章以自咏

陈与义

乡里小儿真可怜,市朝大隐正陶然。xiāng lǐ xiǎo ér zhēn kě lián,shì cháo dà yǐn zhèng táo rán。
固应聊颂屈原橘,底事便歌杨恽田。gù yīng liáo sòng qū yuán jú,dǐ shì biàn gē yáng yùn tián。
广陌遥知驹款段,曲池犹记鹭联拳。guǎng mò yáo zhī jū kuǎn duàn,qū chí yóu jì lù lián quán。
对床夜雨平生约,话旧应惊岁月迁。duì chuáng yè yǔ píng shēng yuē,huà jiù yīng jīng suì yuè qiān。

谨次十七叔去郑诗韵二章以寄家叔一章以自咏

陈与义

蚍蜉堪笑亦堪怜,撼树无功更怫然。pí fú kān xiào yì kān lián,hàn shù wú gōng gèng fú rán。
赋就柳州聊解祟,诗成彭泽要归田。fù jiù liǔ zhōu liáo jiě suì,shī chéng péng zé yào guī tián。
身谋共悔蛇安足,理遣须看佛举拳。shēn móu gòng huǐ shé ān zú,lǐ qiǎn xū kàn fú jǔ quán。
怀祖定知当晚合,次君未可怨稀迁。huái zǔ dìng zhī dāng wǎn hé,cì jūn wèi kě yuàn xī qiān。

谨次十七叔去郑诗韵二章以寄家叔一章以自咏

陈与义

镜中无复故人怜,却愧谋生后计然。jìng zhōng wú fù gù rén lián,què kuì móu shēng hòu jì rán。
叔夜本非堪作吏,元龙今悔不求田。shū yè běn fēi kān zuò lì,yuán lóng jīn huǐ bù qiú tián。
怀亲更值薪如桂,作客重看栗过拳。huái qīn gèng zhí xīn rú guì,zuò kè zhòng kàn lì guò quán。
万事巧违高枕卧,忧来一夕费三迁。wàn shì qiǎo wéi gāo zhěn wò,yōu lái yī xī fèi sān qiān。

赵虚中有石名小华山以诗借之

陈与义

君家苍石三峰样,磅礴乾坤气象横。jūn jiā cāng shí sān fēng yàng,bàng bó qián kūn qì xiàng héng。
贱子与山曾半面,小窗如梦慰平生。jiàn zi yǔ shān céng bàn miàn,xiǎo chuāng rú mèng wèi píng shēng。
炉烟巧作公超雾,书册尚避秦皇城。lú yān qiǎo zuò gōng chāo wù,shū cè shàng bì qín huáng chéng。
病眼朝来欲开懒,借君岩岫障新晴。bìng yǎn cháo lái yù kāi lǎn,jiè jūn yán xiù zhàng xīn qíng。

次韵乐文卿北园

陈与义

故园归计堕虚空,啼鸟惊心处处同。gù yuán guī jì duò xū kōng,tí niǎo jīng xīn chù chù tóng。
四壁一身长客梦,百忧双鬓更春风。sì bì yī shēn zhǎng kè mèng,bǎi yōu shuāng bìn gèng chūn fēng。
梅花不是人间白,日色争如酒面红。méi huā bù shì rén jiān bái,rì sè zhēng rú jiǔ miàn hóng。
且复高吟置馀事,此生能费几诗筒。qiě fù gāo yín zhì yú shì,cǐ shēng néng fèi jǐ shī tǒng。

陈叔易学士母阮氏挽词

陈与义

典刑奕奕照来今,鹤发鱼轩汝水浔。diǎn xíng yì yì zhào lái jīn,hè fā yú xuān rǔ shuǐ xún。
避地梁鸿不偕老,弄乌莱子若为心。bì dì liáng hóng bù xié lǎo,nòng wū lái zi ruò wèi xīn。
送葬忽见三千乘,奉裞那闻五百金。sòng zàng hū jiàn sān qiān chéng,fèng shuì nà wén wǔ bǎi jīn。
妇德母仪俱不愧,碑铭知已托张林。fù dé mǔ yí jù bù kuì,bēi míng zhī yǐ tuō zhāng lín。

陈叔易学士母阮氏挽词

陈与义

去年披雾识儒先,欲拜萱堂未敢前。qù nián pī wù shí rú xiān,yù bài xuān táng wèi gǎn qián。
卢壶要传纱缦业,王裒忽废蓼莪篇。lú hú yào chuán shā màn yè,wáng póu hū fèi liǎo é piān。
秀眉隔梦黄垆里,落日驱风丹旐边。xiù méi gé mèng huáng lú lǐ,luò rì qū fēng dān zhào biān。
佛子归真定何处,空令苦泪涨黄泉。fú zi guī zhēn dìng hé chù,kōng lìng kǔ lèi zhǎng huáng quán。

归洛道中

陈与义

洛阳城边风起沙,征衫岁岁负年华。luò yáng chéng biān fēng qǐ shā,zhēng shān suì suì fù nián huá。
归途忽践杨柳影,春事已到芜菁花。guī tú hū jiàn yáng liǔ yǐng,chūn shì yǐ dào wú jīng huā。
道路无穷几倾毂,牛羊既饱各知家。dào lù wú qióng jǐ qīng gǔ,niú yáng jì bǎo gè zhī jiā。
人生扰扰成底事,马上哦诗日又斜。rén shēng rǎo rǎo chéng dǐ shì,mǎ shàng ó shī rì yòu xié。

龙门

陈与义

不到龙门十载强,断崖依旧挂斜阳。bù dào lóng mén shí zài qiáng,duàn yá yī jiù guà xié yáng。
金银佛寺浮佳气,花木禅房接上方。jīn yín fú sì fú jiā qì,huā mù chán fáng jiē shàng fāng。
羸马暂来还径去,流莺多处最难忘。léi mǎ zàn lái hái jìng qù,liú yīng duō chù zuì nán wàng。
老僧不作留人意,看水看山白发长。lǎo sēng bù zuò liú rén yì,kàn shuǐ kàn shān bái fā zhǎng。