古诗词

谨次十七叔去郑诗韵二章以寄家叔一章以自咏

陈与义

镜中无复故人怜,却愧谋生后计然。jìng zhōng wú fù gù rén lián,què kuì móu shēng hòu jì rán。
叔夜本非堪作吏,元龙今悔不求田。shū yè běn fēi kān zuò lì,yuán lóng jīn huǐ bù qiú tián。
怀亲更值薪如桂,作客重看栗过拳。huái qīn gèng zhí xīn rú guì,zuò kè zhòng kàn lì guò quán。
万事巧违高枕卧,忧来一夕费三迁。wàn shì qiǎo wéi gāo zhěn wò,yōu lái yī xī fèi sān qiān。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

三月二十日闻德音寄李德升席大光新有召命皆寓永州

陈与义

尘隔斗牛三月馀,德音再与万方初。chén gé dòu niú sān yuè yú,dé yīn zài yǔ wàn fāng chū。
又蒙天地宽今岁,且扫轩窗读我书。yòu méng tiān dì kuān jīn suì,qiě sǎo xuān chuāng dú wǒ shū。
自古安危关政事,随时忧喜到樵渔。zì gǔ ān wēi guān zhèng shì,suí shí yōu xǐ dào qiáo yú。
零陵并起扶颠手,九庙无归计莫疏。líng líng bìng qǐ fú diān shǒu,jiǔ miào wú guī jì mò shū。

题东家壁

陈与义

斜阳步屧过东家,便置清樽不煮茶。xié yáng bù xiè guò dōng jiā,biàn zhì qīng zūn bù zhǔ chá。
高柳光阴初罢絮,嫩凫毛羽欲成花。gāo liǔ guāng yīn chū bà xù,nèn fú máo yǔ yù chéng huā。
群公天上分时栋,闲客江边管物华。qún gōng tiān shàng fēn shí dòng,xián kè jiāng biān guǎn wù huá。
醉里吟诗空跌宕,借君素壁落栖鸦。zuì lǐ yín shī kōng diē dàng,jiè jūn sù bì luò qī yā。

伤春

陈与义

庙堂无策可平戎,坐使甘泉照夕烽。miào táng wú cè kě píng róng,zuò shǐ gān quán zhào xī fēng。
初怪上都闻战马,岂知穷海看飞龙。chū guài shàng dōu wén zhàn mǎ,qǐ zhī qióng hǎi kàn fēi lóng。
孤臣霜发三千丈,每岁烟花一万重。gū chén shuāng fā sān qiān zhàng,měi suì yān huā yī wàn zhòng。
稍喜长沙向延阁,疲兵敢犯犬羊锋。shāo xǐ zhǎng shā xiàng yán gé,pí bīng gǎn fàn quǎn yáng fēng。

散发

陈与义

百年如寄亦何为,散发清狂未足非。bǎi nián rú jì yì hé wèi,sàn fā qīng kuáng wèi zú fēi。
南涧题诗风满面,东桥行药露沾衣。nán jiàn tí shī fēng mǎn miàn,dōng qiáo xíng yào lù zhān yī。
松花照夏山无暑,桂树留人吾岂归。sōng huā zhào xià shān wú shǔ,guì shù liú rén wú qǐ guī。
藜杖不当轩盖用,稳扶居士莫相违。lí zhàng bù dāng xuān gài yòng,wěn fú jū shì mò xiāng wéi。

观雨

陈与义

山客龙钟不解耕,开轩危坐看阴晴。shān kè lóng zhōng bù jiě gēng,kāi xuān wēi zuò kàn yīn qíng。
前江后岭通云气,万壑千林送雨声。qián jiāng hòu lǐng tōng yún qì,wàn hè qiān lín sòng yǔ shēng。
海压竹枝低复举,风吹山角晦还明。hǎi yā zhú zhī dī fù jǔ,fēng chuī shān jiǎo huì hái míng。
不嫌屋漏无乾处,正要群龙洗甲兵。bù xián wū lòu wú qián chù,zhèng yào qún lóng xǐ jiǎ bīng。

寄德升大光

陈与义

君王优诏起群公,也寘樵夫尺一中。jūn wáng yōu zhào qǐ qún gōng,yě zhì qiáo fū chǐ yī zhōng。
易著青衫随世事,难将白发犯秋风。yì zhù qīng shān suí shì shì,nán jiāng bái fā fàn qiū fēng。
共谈太极非无意,能系苍生本不同。gòng tán tài jí fēi wú yì,néng xì cāng shēng běn bù tóng。
却倚紫阳千丈岭,遥瞻黄鹄九霄东。què yǐ zǐ yáng qiān zhàng lǐng,yáo zhān huáng gǔ jiǔ xiāo dōng。

次韵谢邢九思

陈与义

平生不接里闾欢,岂料相逢虺蜮坛。píng shēng bù jiē lǐ lǘ huān,qǐ liào xiāng féng huī yù tán。
能赋君推三世事,倦游我弃七年官。néng fù jūn tuī sān shì shì,juàn yóu wǒ qì qī nián guān。
流传恶语知谁好,勾引新篇得细看。liú chuán è yǔ zhī shuí hǎo,gōu yǐn xīn piān dé xì kàn。
六月山斋当暑令,风霜独发卷中寒。liù yuè shān zhāi dāng shǔ lìng,fēng shuāng dú fā juǎn zhōng hán。

次韵邢九思

陈与义

百年鼎鼎杂悲欢,老去初依六祖坛。bǎi nián dǐng dǐng zá bēi huān,lǎo qù chū yī liù zǔ tán。
玄晏不堪长抱病,子真那复更为官。xuán yàn bù kān zhǎng bào bìng,zi zhēn nà fù gèng wèi guān。
山林未必容身得,颜面何宜与世看。shān lín wèi bì róng shēn dé,yán miàn hé yí yǔ shì kàn。
白帝高寻最奇事,共君盟了不应寒。bái dì gāo xún zuì qí shì,gòng jūn méng le bù yīng hán。

题甘泉书院

陈与义

甘泉坊里林影黑,吴氏舍前书榜鲜。gān quán fāng lǐ lín yǐng hēi,wú shì shě qián shū bǎng xiān。
床座略容摩诘借,桂枝应待小山传。chuáng zuò lüè róng mó jí jiè,guì zhī yīng dài xiǎo shān chuán。
兵横海内犹纷若,风到湖南还穆然。bīng héng hǎi nèi yóu fēn ruò,fēng dào hú nán hái mù rán。
勉效周生述孔业,赋诗吾独愧先贤。miǎn xiào zhōu shēng shù kǒng yè,fù shī wú dú kuì xiān xián。

度岭一首

陈与义

年律将穷天地温,两州风气此横分。nián lǜ jiāng qióng tiān dì wēn,liǎng zhōu fēng qì cǐ héng fēn。
已吟子美湖南句,更拟东坡岭外文。yǐ yín zi měi hú nán jù,gèng nǐ dōng pō lǐng wài wén。
隔水丛梅疑是雪,近人孤嶂欲生云。gé shuǐ cóng méi yí shì xuě,jìn rén gū zhàng yù shēng yún。
不愁去路三千里,少住林间看夕曛。bù chóu qù lù sān qiān lǐ,shǎo zhù lín jiān kàn xī xūn。

次韵谢吕居仁居仁时

陈与义

别君不觉岁时荒,岂意相从魑魅乡。bié jūn bù jué suì shí huāng,qǐ yì xiāng cóng chī mèi xiāng。
箧里诗书总零落,天涯形貌各昂藏。qiè lǐ shī shū zǒng líng luò,tiān yá xíng mào gè áng cáng。
江南今岁无胡虏,岭表穷冬有雪霜。jiāng nán jīn suì wú hú lǔ,lǐng biǎo qióng dōng yǒu xuě shuāng。
傥可卜邻吾欲住,草茅为盖竹为梁。tǎng kě bo lín wú yù zhù,cǎo máo wèi gài zhú wèi liáng。

舟行遣兴

陈与义

会稽尚隔三千里,临贺初盘一百滩。huì jī shàng gé sān qiān lǐ,lín hè chū pán yī bǎi tān。
殊俗问津言语异,长年为客路歧难。shū sú wèn jīn yán yǔ yì,zhǎng nián wèi kè lù qí nán。
背人山岭重重去,照鹢梅花树树残。bèi rén shān lǐng zhòng zhòng qù,zhào yì méi huā shù shù cán。
酌酒柁楼今日意,题诗船壁后来看。zhuó jiǔ duò lóu jīn rì yì,tí shī chuán bì hòu lái kàn。

康州小舫与耿伯顺李德升席大光郑德象夜语以更长爱烛红为韵得更字

陈与义

万里衣冠京国旧,一船风雨晋康城。wàn lǐ yī guān jīng guó jiù,yī chuán fēng yǔ jìn kāng chéng。
灯前颜面重相识,海内艰难各饱更。dēng qián yán miàn zhòng xiāng shí,hǎi nèi jiān nán gè bǎo gèng。
天阔路长吾欲老,夜阑酒尽意还倾。tiān kuò lù zhǎng wú yù lǎo,yè lán jiǔ jǐn yì hái qīng。
明朝古峡苍烟道,都送新愁入橹声。míng cháo gǔ xiá cāng yān dào,dōu sòng xīn chóu rù lǔ shēng。

与大光同登封州小阁

陈与义

去程欲数莽难知,三日封州更作迟。qù chéng yù shù mǎng nán zhī,sān rì fēng zhōu gèng zuò chí。
青嶂足稽天下士,锦囊今有峤南诗。qīng zhàng zú jī tiān xià shì,jǐn náng jīn yǒu jiào nán shī。
共登小阁春风里,回望中原夕霭时。gòng dēng xiǎo gé chūn fēng lǐ,huí wàng zhōng yuán xī ǎi shí。
万本梅花为我寿,一杯相属未全痴。wàn běn méi huā wèi wǒ shòu,yī bēi xiāng shǔ wèi quán chī。

雨中再赋海山楼诗

陈与义

百尺阑干横海立,一生襟抱与山开。bǎi chǐ lán gàn héng hǎi lì,yī shēng jīn bào yǔ shān kāi。
岸边天影随潮入,楼上春容带雨来。àn biān tiān yǐng suí cháo rù,lóu shàng chūn róng dài yǔ lái。
慷慨赋诗还自恨,徘徊舒啸却生哀。kāng kǎi fù shī hái zì hèn,pái huái shū xiào què shēng āi。
灭胡猛士今安有,非复当年单父台。miè hú měng shì jīn ān yǒu,fēi fù dāng nián dān fù tái。