古诗词

闰八月十二日过奇父共坐翠窦轩赏木犀花玲珑满枝光气动人念风日不贷此花无五日香矣而王使君未之知作小诗报之

陈与义

清露香浮黄玉枝,使君未到意低迷。qīng lù xiāng fú huáng yù zhī,shǐ jūn wèi dào yì dī mí。
极知有日交铜虎,可使无情向木犀。jí zhī yǒu rì jiāo tóng hǔ,kě shǐ wú qíng xiàng mù xī。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

烧香

陈与义

明窗延静昼,默坐息诸缘。míng chuāng yán jìng zhòu,mò zuò xī zhū yuán。
聊将无穷意,寓此一炷烟。liáo jiāng wú qióng yì,yù cǐ yī zhù yān。
当时戒定慧,妙供均人天。dāng shí jiè dìng huì,miào gōng jūn rén tiān。
我岂不清□,于今醒心然。wǒ qǐ bù qīng,yú jīn xǐng xīn rán。
炉香袅孤碧,云缕飞数千。lú xiāng niǎo gū bì,yún lǚ fēi shù qiān。
悠然凌空去,缥缈随风还。yōu rán líng kōng qù,piāo miǎo suí fēng hái。
世事有过现,薰性无变迁。shì shì yǒu guò xiàn,xūn xìng wú biàn qiān。
应如水中月,波定还自丸。yīng rú shuǐ zhōng yuè,bō dìng hái zì wán。

长干行

陈与义

妾家长干里,春慵晏未起。qiè jiā zhǎng gàn lǐ,chūn yōng yàn wèi qǐ。
花香袭梦回,略略事梳洗。huā xiāng xí mèng huí,lüè lüè shì shū xǐ。
妆台罢窥镜,盛色照江水。zhuāng tái bà kuī jìng,shèng sè zhào jiāng shuǐ。
郎帆十幅轻,浑不闻橹声。láng fān shí fú qīng,hún bù wén lǔ shēng。
曲岸转掀篷,一见兮目成。qū àn zhuǎn xiān péng,yī jiàn xī mù chéng。
羞闻媒致辞,心许郎深情。xiū wén méi zhì cí,xīn xǔ láng shēn qíng。
一床两年少,相看悔不早。yī chuáng liǎng nián shǎo,xiāng kàn huǐ bù zǎo。
酒欢娱藏阄,园嬉索斗草。jiǔ huān yú cáng jiū,yuán xī suǒ dòu cǎo。
含笑盟春风,同心以偕老。hán xiào méng chūn fēng,tóng xīn yǐ xié lǎo。
郎行有程期,郎知妾未知。láng xíng yǒu chéng qī,láng zhī qiè wèi zhī。
鹢首生羽翼,蛾眉无光辉。yì shǒu shēng yǔ yì,é méi wú guāng huī。
寄来纸上字,不尽心中事。jì lái zhǐ shàng zì,bù jǐn xīn zhōng shì。
问遍相逢人,不如自见真。wèn biàn xiāng féng rén,bù rú zì jiàn zhēn。
心苦泪更苦,滴烂闺中土。xīn kǔ lèi gèng kǔ,dī làn guī zhōng tǔ。
寄语里中儿,莫作商人妇。jì yǔ lǐ zhōng ér,mò zuò shāng rén fù。

以玉刚卯为向伯共生朝

陈与义

仲冬吉日,风穆气休。zhòng dōng jí rì,fēng mù qì xiū。
我出刚卯,以寿元侯。wǒ chū gāng mǎo,yǐ shòu yuán hóu。
祝融之玉,莫此离方。zhù róng zhī yù,mò cǐ lí fāng。
元侯佩之,如玉之刚。yuán hóu pèi zhī,rú yù zhī gāng。
攘除厉凶,以迪明王。rǎng chú lì xiōng,yǐ dí míng wáng。
南门不键,有室则强。nán mén bù jiàn,yǒu shì zé qiáng。
三肃元侯,既赠既祷。sān sù yuán hóu,jì zèng jì dǎo。
曷以报我,当以刚卯。hé yǐ bào wǒ,dāng yǐ gāng mǎo。

甘泉吴使君使画史作简斋居士像居士见之大笑如洞山过水睹影时也戏书三十二

陈与义

两眉轩然,意像无寄。liǎng méi xuān rán,yì xiàng wú jì。
而服如此,又不离世。ér fú rú cǐ,yòu bù lí shì。
鉴中壁上,处处皆是。jiàn zhōng bì shàng,chù chù jiē shì。
简斋虽传,文殊无二。jiǎn zhāi suī chuán,wén shū wú èr。

六言二首

陈与义

莫赋涧松郁郁,但吟陂麦青青。mò fù jiàn sōng yù yù,dàn yín bēi mài qīng qīng。
为妇读刘伶传,教儿书宁戚经。wèi fù dú liú líng chuán,jiào ér shū níng qī jīng。

六言二首

陈与义

种竹可侔千户,拥书不假百城。zhǒng zhú kě móu qiān hù,yōng shū bù jiǎ bǎi chéng。
何必思之烂熟,热官无用分明。hé bì sī zhī làn shú,rè guān wú yòng fēn míng。

又六言

陈与义

未央宫里红杏,羯鼓三声打开。wèi yāng gōng lǐ hóng xìng,jié gǔ sān shēng dǎ kāi。
大庾岭头梅萼,管城呼上屏来。dà yǔ lǐng tóu méi è,guǎn chéng hū shàng píng lái。

不见梅花六言

陈与义

荆楚岁时经尽,今年不见梅花。jīng chǔ suì shí jīng jǐn,jīn nián bù jiàn méi huā。
想得苍烟玉立,都藏江上人家。xiǎng dé cāng yān yù lì,dōu cáng jiāng shàng rén jiā。

登岳阳楼

陈与义

洞庭之东江水西,帘旌不动夕阳迟。dòng tíng zhī dōng jiāng shuǐ xī,lián jīng bù dòng xī yáng chí。
登临吴蜀横分地,徙倚湖山欲暮时。dēng lín wú shǔ héng fēn dì,xǐ yǐ hú shān yù mù shí。
万里来游还望远,三年多难更凭危。wàn lǐ lái yóu hái wàng yuǎn,sān nián duō nán gèng píng wēi。
白头吊古霜风里,老木沧波无限悲。bái tóu diào gǔ shuāng fēng lǐ,lǎo mù cāng bō wú xiàn bēi。

春雨

陈与义

花尽春犹冷,羁心只自惊。huā jǐn chūn yóu lěng,jī xīn zhǐ zì jīng。
孤莺啼永昼,细雨湿高城。gū yīng tí yǒng zhòu,xì yǔ shī gāo chéng。
扰扰成何事,悠悠送此生。rǎo rǎo chéng hé shì,yōu yōu sòng cǐ shēng。
蛛丝闪夕霁,随处有诗情。zhū sī shǎn xī jì,suí chù yǒu shī qíng。

明日小寒

陈与义

东风吹雨小寒生,杨柳飞花乱晚晴。dōng fēng chuī yǔ xiǎo hán shēng,yáng liǔ fēi huā luàn wǎn qíng。
客子从今无可恨,守正园里有莺声。kè zi cóng jīn wú kě hèn,shǒu zhèng yuán lǐ yǒu yīng shēng。
​​​​

采菖蒲

陈与义

闲行涧底采菖蒲,千岁龙蛇抱石癯。xián xíng jiàn dǐ cǎi chāng pú,qiān suì lóng shé bào shí qú。
明朝却觅房州路,飞下山颠不要扶。míng cháo què mì fáng zhōu lù,fēi xià shān diān bù yào fú。

春日二首

陈与义

【其一】
朝来庭树有鸣禽,红绿扶春上远林。cháo lái tíng shù yǒu míng qín,hóng lǜ fú chūn shàng yuǎn lín。
忽有好诗生眼底,安排句法已难寻。hū yǒu hǎo shī shēng yǎn dǐ,ān pái jù fǎ yǐ nán xún。
【其二】
忆看梅雪缟中庭,转眼桃梢无数青。yì kàn méi xuě gǎo zhōng tíng,zhuǎn yǎn táo shāo wú shù qīng。
万事一身双鬓发,竹床攲卧数窗棂。wàn shì yī shēn shuāng bìn fā,zhú chuáng qī wò shù chuāng líng。

清明二绝(其二)

陈与义

卷地风抛市井声,病夫危坐了清明。juǎn dì fēng pāo shì jǐng shēng,bìng fū wēi zuò le qīng míng。
一帘晚日看收尽,杨柳微风百媚生。yī lián wǎn rì kàn shōu jǐn,yáng liǔ wēi fēng bǎi mèi shēng。

清明二绝(其一)

陈与义

街头女儿双髻鸦,随蜂趁蝶学夭邪。jiē tóu nǚ ér shuāng jì yā,suí fēng chèn dié xué yāo xié。
东风也作清明节,开遍来禽一树花。dōng fēng yě zuò qīng míng jié,kāi biàn lái qín yī shù huā。