古诗词

登城楼

陈与义

去年梦陈留,今年梦邓州。qù nián mèng chén liú,jīn nián mèng dèng zhōu。
几梦即了我,一笑城西楼。jǐ mèng jí le wǒ,yī xiào chéng xī lóu。
新晴草木丽,落日淡欲收。xīn qíng cǎo mù lì,luò rì dàn yù shōu。
远川如动摇,景气明田畴。yuǎn chuān rú dòng yáo,jǐng qì míng tián chóu。
百年几凭栏,亦有似我不。bǎi nián jǐ píng lán,yì yǒu shì wǒ bù。
城阴坐来失,白水光不流。chéng yīn zuò lái shī,bái shuǐ guāng bù liú。
丈夫贵快意,少住宽千忧。zhàng fū guì kuài yì,shǎo zhù kuān qiān yōu。
归嫌简斋陋,局促生白头。guī xián jiǎn zhāi lòu,jú cù shēng bái tóu。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

跋外祖存诚子帖

陈与义

乱眼龙蛇起平陆,前身羲献已黄墟。luàn yǎn lóng shé qǐ píng lù,qián shēn xī xiàn yǐ huáng xū。
客来空认袁公额,泪尽惭无杨恽书。kè lái kōng rèn yuán gōng é,lèi jǐn cán wú yáng yùn shū。

咏蟹

陈与义

量才不数制鱼额,四海神交顾建康。liàng cái bù shù zhì yú é,sì hǎi shén jiāo gù jiàn kāng。
但见横行疑长躁,不知公子实无肠。dàn jiàn héng xíng yí zhǎng zào,bù zhī gōng zi shí wú cháng。

中牟道中二首

陈与义

雨意欲成还未成,归云却作伴人行。yǔ yì yù chéng hái wèi chéng,guī yún què zuò bàn rén xíng。
依然壤郭中牟县,千尺浮屠管送迎。yī rán rǎng guō zhōng móu xiàn,qiān chǐ fú tú guǎn sòng yíng。

中牟道中二首

陈与义

杨柳招人不待媒,蜻蜓近马忽相猜。yáng liǔ zhāo rén bù dài méi,qīng tíng jìn mǎ hū xiāng cāi。
如何得与凉风约,不共尘沙一并来。rú hé dé yǔ liáng fēng yuē,bù gòng chén shā yī bìng lái。

醉中至西径梅花下已盛开

陈与义

梅花乱发雨晴时,褪尽红绡见玉肌。méi huā luàn fā yǔ qíng shí,tuì jǐn hóng xiāo jiàn yù jī。
醉中忘却头边雪,横插繁枝归竹篱。zuì zhōng wàng què tóu biān xuě,héng chā fán zhī guī zhú lí。

和王东卿绝句四首

陈与义

少年走马洛阳城,今作江边瓶锡僧。shǎo nián zǒu mǎ luò yáng chéng,jīn zuò jiāng biān píng xī sēng。
说与虎头须画我,三更月里影崚嶒。shuō yǔ hǔ tóu xū huà wǒ,sān gèng yuè lǐ yǐng léng céng。

和王东卿绝句四首

陈与义

来日安榴花尚稀,压墙丹实已垂垂。lái rì ān liú huā shàng xī,yā qiáng dān shí yǐ chuí chuí。
何时著我扁舟尾,满袖西风信所之。hé shí zhù wǒ biǎn zhōu wěi,mǎn xiù xī fēng xìn suǒ zhī。

和王东卿绝句四首

陈与义

只今当代功名手,不数平生粥饭僧。zhǐ jīn dāng dài gōng míng shǒu,bù shù píng shēng zhōu fàn sēng。
独立江风吹短发,暮云千里倚崚嶒。dú lì jiāng fēng chuī duǎn fā,mù yún qiān lǐ yǐ léng céng。

和王东卿绝句四首

陈与义

平生不得吟诗力,空使秋霜入鬓垂。píng shēng bù dé yín shī lì,kōng shǐ qiū shuāng rù bìn chuí。
太岳峰前满尊月,为君聊复一中之。tài yuè fēng qián mǎn zūn yuè,wèi jūn liáo fù yī zhōng zhī。

又登岳阳楼

陈与义

岳阳楼前丹叶飞,栏干留我不须归。yuè yáng lóu qián dān yè fēi,lán gàn liú wǒ bù xū guī。
洞庭镜面平千里,却要君山相发挥。dòng tíng jìng miàn píng qiān lǐ,què yào jūn shān xiāng fā huī。

除夜二首其二

陈与义

万里江湖憔悴身,鼕鼕街鼓不饶人。wàn lǐ jiāng hú qiáo cuì shēn,dōng dōng jiē gǔ bù ráo rén。
只愁一夜梅花老,看到天明付与春。zhǐ chóu yī yè méi huā lǎo,kàn dào tiān míng fù yǔ chūn。

火后借居君子亭书事四绝呈粹翁

陈与义

天公恶剧逐番新,赖是今年有主人。tiān gōng è jù zhú fān xīn,lài shì jīn nián yǒu zhǔ rén。
君子亭中眠白昼,燕公楼上眺青春。jūn zi tíng zhōng mián bái zhòu,yàn gōng lóu shàng tiào qīng chūn。

火后借居君子亭书事四绝呈粹翁

陈与义

祝融回禄意佳哉,挽我梅花树下来。zhù róng huí lù yì jiā zāi,wǎn wǒ méi huā shù xià lái。
一夜东风不知惜,月明满树十分开。yī yè dōng fēng bù zhī xī,yuè míng mǎn shù shí fēn kāi。

火后借居君子亭书事四绝呈粹翁

陈与义

斫竹和梢编作篱,微风如在竹林时。zhuó zhú hé shāo biān zuò lí,wēi fēng rú zài zhú lín shí。
无人来访庞居士,晚日疏阴光陆离。wú rén lái fǎng páng jū shì,wǎn rì shū yīn guāng lù lí。

火后借居君子亭书事四绝呈粹翁

陈与义

入山从此不须深,君子亭中人不寻。rù shān cóng cǐ bù xū shēn,jūn zi tíng zhōng rén bù xún。
青竹短篱围昼静,梅花两树照春阴。qīng zhú duǎn lí wéi zhòu jìng,méi huā liǎng shù zhào chūn yīn。