古诗词

留别康元质教授

陈与义

腐儒身世已百忧,此去行年岂堪记。fǔ rú shēn shì yǐ bǎi yōu,cǐ qù xíng nián qǐ kān jì。
岳阳楼前一杯酒,与子同州复同味。yuè yáng lóu qián yī bēi jiǔ,yǔ zi tóng zhōu fù tóng wèi。
洞庭秋气连苍梧,天高地远鱼龙呼。dòng tíng qiū qì lián cāng wú,tiān gāo dì yuǎn yú lóng hū。
莫倚仲宣能作赋,不随文若事征途。mò yǐ zhòng xuān néng zuò fù,bù suí wén ruò shì zhēng tú。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

火后问舍至城南有感

陈与义

魂伤瓦砾旧曾游,尚想奔烟万马遒。hún shāng wǎ lì jiù céng yóu,shàng xiǎng bēn yān wàn mǎ qiú。
遂替胡儿作正月,绝知回禄相巴丘。suì tì hú ér zuò zhèng yuè,jué zhī huí lù xiāng bā qiū。
书生性命惊频试,客子茅茨费屡谋。shū shēng xìng mìng jīng pín shì,kè zi máo cí fèi lǚ móu。
唯有君山故窈窕,一眉晴绿向人浮。wéi yǒu jūn shān gù yǎo tiǎo,yī méi qíng lǜ xiàng rén fú。

望燕公楼下李花

陈与义

燕公楼下繁华树,一日遥看一百回。yàn gōng lóu xià fán huá shù,yī rì yáo kàn yī bǎi huí。
羽盖梦馀当昼立,缟衣风急过墙来。yǔ gài mèng yú dāng zhòu lì,gǎo yī fēng jí guò qiáng lái。
洛阳路不容春到,南国花应为客开。luò yáng lù bù róng chūn dào,nán guó huā yīng wèi kè kāi。
今日岂堪簪短发,感时伤旧意难裁。jīn rì qǐ kān zān duǎn fā,gǎn shí shāng jiù yì nán cái。

陪粹翁举酒于君子亭

陈与义

世故驱人殊未央,聊从地主借绳床。shì gù qū rén shū wèi yāng,liáo cóng dì zhǔ jiè shéng chuáng。
春风浩浩吹游子,暮雨霏霏湿海棠。chūn fēng hào hào chuī yóu zi,mù yǔ fēi fēi shī hǎi táng。
去国衣冠无态度,隔帘花叶有辉光。qù guó yī guān wú tài dù,gé lián huā yè yǒu huī guāng。
使君礼数能宽否,酒味撩人我欲狂。shǐ jūn lǐ shù néng kuān fǒu,jiǔ wèi liāo rén wǒ yù kuáng。

春夜感怀寄席大光

陈与义

管宁白帽且蹁跹,孤鹤归期难计年。guǎn níng bái mào qiě pián xiān,gū hè guī qī nán jì nián。
倚杖东南观北变,伤心云雾隔三川。yǐ zhàng dōng nán guān běi biàn,shāng xīn yún wù gé sān chuān。
江湖气动春还冷,鸿雁声回人不眠。jiāng hú qì dòng chūn hái lěng,hóng yàn shēng huí rén bù mián。
苦忆西州老太守,何时相伴一灯前。kǔ yì xī zhōu lǎo tài shǒu,hé shí xiāng bàn yī dēng qián。

雨中对酒庭下海棠经雨不谢

陈与义

巴陵二月客添衣,草草杯觞恨醉迟。bā líng èr yuè kè tiān yī,cǎo cǎo bēi shāng hèn zuì chí。
燕子不禁连夜雨,海棠犹待老夫诗。yàn zi bù jìn lián yè yǔ,hǎi táng yóu dài lǎo fū shī。
天翻地覆伤春色,齿豁头童祝圣时。tiān fān dì fù shāng chūn sè,chǐ huō tóu tóng zhù shèng shí。
白竹篱前湖海阔,茫茫身世两堪悲。bái zhú lí qián hú hǎi kuò,máng máng shēn shì liǎng kān bēi。

周尹潜以仆有郢州之命作诗见赠有横槊之句次韵谢之

陈与义

一岁忧兵四阅时,偷生不恨隙驹驰。yī suì yōu bīng sì yuè shí,tōu shēng bù hèn xì jū chí。
如何南纪持竿手,却把西州破贼旗。rú hé nán jì chí gān shǒu,què bǎ xī zhōu pò zéi qí。
傥有青油盛快士,何妨画戟入新诗。tǎng yǒu qīng yóu shèng kuài shì,hé fáng huà jǐ rù xīn shī。
因君调我还增气,男子平生政要奇。yīn jūn diào wǒ hái zēng qì,nán zi píng shēng zhèng yào qí。

次韵尹潜感怀

陈与义

胡儿又看绕淮春,叹息犹为国有人。hú ér yòu kàn rào huái chūn,tàn xī yóu wèi guó yǒu rén。
可使翠华周宇县,谁持白羽静风尘。kě shǐ cuì huá zhōu yǔ xiàn,shuí chí bái yǔ jìng fēng chén。
五年天地无穷事,万里江湖见在身。wǔ nián tiān dì wú qióng shì,wàn lǐ jiāng hú jiàn zài shēn。
共说金陵龙虎气,放臣迷路感烟津。gòng shuō jīn líng lóng hǔ qì,fàng chén mí lù gǎn yān jīn。

赠傅子文

陈与义

渔子牧儿谈笑新,先生胜日步湖漘。yú zi mù ér tán xiào xīn,xiān shēng shèng rì bù hú chún。
沙边忽见长身士,头上仍攲折角巾。shā biān hū jiàn zhǎng shēn shì,tóu shàng réng qī zhé jiǎo jīn。
豺虎不能宽远俗,山川终要识诗人。chái hǔ bù néng kuān yuǎn sú,shān chuān zhōng yào shí shī rén。
芦丛如画斜阳里,拄杖相寻无杂宾。lú cóng rú huà xié yáng lǐ,zhǔ zhàng xiāng xún wú zá bīn。

奇父先至湘阴书来戒由禄唐路而仆以它故由南阳

陈与义

云接湘阴百里松,肃肃穆穆湖南风。yún jiē xiāng yīn bǎi lǐ sōng,sù sù mù mù hú nán fēng。
随时忧乐非人世,迎我笙箫起道中。suí shí yōu lè fēi rén shì,yíng wǒ shēng xiāo qǐ dào zhōng。
竹舆两面天明灭,秋令不到林西东。zhú yú liǎng miàn tiān míng miè,qiū lìng bù dào lín xī dōng。
未必禄唐能办此,题诗著画寄兴公。wèi bì lù táng néng bàn cǐ,tí shī zhù huà jì xīng gōng。

江行野宿寄大光

陈与义

樯乌送我入蛮乡,天地无情白发长。qiáng wū sòng wǒ rù mán xiāng,tiān dì wú qíng bái fā zhǎng。
万里回头看北斗,三更不寐听鸣榔。wàn lǐ huí tóu kàn běi dòu,sān gèng bù mèi tīng míng láng。
平生正出元子下,此去还经思旷傍。píng shēng zhèng chū yuán zi xià,cǐ qù hái jīng sī kuàng bàng。
投老相逢难衮衮,共恢诗律撼潇湘。tóu lǎo xiāng féng nán gǔn gǔn,gòng huī shī lǜ hàn xiāo xiāng。

寄信道

陈与义

衡山未见意如飞,浩荡风帆不可期。héng shān wèi jiàn yì rú fēi,hào dàng fēng fān bù kě qī。
却忆府中三语掾,空吟江上四愁诗。què yì fǔ zhōng sān yǔ yuàn,kōng yín jiāng shàng sì chóu shī。
高滩落日光零乱,远岸丛梅雪陆离。gāo tān luò rì guāng líng luàn,yuǎn àn cóng méi xuě lù lí。
剩欲平分持寄子,白头才尽只成悲。shèng yù píng fēn chí jì zi,bái tóu cái jǐn zhǐ chéng bēi。

衡岳道中其一

陈与义

野客元耕嵩岳田,得游衡岳亦前缘。yě kè yuán gēng sōng yuè tián,dé yóu héng yuè yì qián yuán。
避兵径度吾岂忍,欲雨还休神所怜。bì bīng jìng dù wú qǐ rěn,yù yǔ hái xiū shén suǒ lián。
世乱不妨松偃蹇,村空更觉水潺湲。shì luàn bù fáng sōng yǎn jiǎn,cūn kōng gèng jué shuǐ chán yuán。
非无拄杖终伤老,负此名山四十年。fēi wú zhǔ zhàng zhōng shāng lǎo,fù cǐ míng shān sì shí nián。

元日

陈与义

五年元日只流离,楚俗今年事事非。wǔ nián yuán rì zhǐ liú lí,chǔ sú jīn nián shì shì fēi。
后饮屠苏惊已老,长乘舴艋竟安归。hòu yǐn tú sū jīng yǐ lǎo,zhǎng chéng zé měng jìng ān guī。
携家作客真无策,学道刳心却自违。xié jiā zuò kè zhēn wú cè,xué dào kū xīn què zì wéi。
汀草岸花知节序,一身千恨独沾衣。tīng cǎo àn huā zhī jié xù,yī shēn qiān hèn dú zhān yī。

先寄邢子友

陈与义

作客经年乐有馀,邵阳歧路不崎岖。zuò kè jīng nián lè yǒu yú,shào yáng qí lù bù qí qū。
山川好处攲纱帽,桃李香中度笋舆。shān chuān hǎo chù qī shā mào,táo lǐ xiāng zhōng dù sǔn yú。
欲见旧交惊岁月,剩排幽话说艰虞。yù jiàn jiù jiāo jīng suì yuè,shèng pái yōu huà shuō jiān yú。
人间书疏非吾事,一首新诗未可无。rén jiān shū shū fēi wú shì,yī shǒu xīn shī wèi kě wú。

立春日雨

陈与义

衡山县下春日雨,远映青山丝样斜。héng shān xiàn xià chūn rì yǔ,yuǎn yìng qīng shān sī yàng xié。
容易江边欺客袂,分明沙际湿年华。róng yì jiāng biān qī kè mèi,fēn míng shā jì shī nián huá。
竹林路隔生新水,古渡船空集乱鸦。zhú lín lù gé shēng xīn shuǐ,gǔ dù chuán kōng jí luàn yā。
未暇独忧巾一角,西溪当有续开花。wèi xiá dú yōu jīn yī jiǎo,xī xī dāng yǒu xù kāi huā。