古诗词

游秦岩

陈与义

秦岩昧旧闻,胜会非复常。qín yán mèi jiù wén,shèng huì fēi fù cháng。
异哉五里秘,发此一日狂。yì zāi wǔ lǐ mì,fā cǐ yī rì kuáng。
篝灯破大阴,拄杖入仙乡。gōu dēng pò dà yīn,zhǔ zhàng rù xiān xiāng。
散途杨梅实,承磴菡萏房。sàn tú yáng méi shí,chéng dèng hàn dàn fáng。
石液白瑶堕,泉气青霓翔。shí yè bái yáo duò,quán qì qīng ní xiáng。
度危心欲动,逢衍兴未央。dù wēi xīn yù dòng,féng yǎn xīng wèi yāng。
眩人黝谷深,覆我翠极长。xuàn rén yǒu gǔ shēn,fù wǒ cuì jí zhǎng。
降登穷田垄,开阖到鞠场。jiàng dēng qióng tián lǒng,kāi hé dào jū chǎng。
龙遮侧岸路,猫护高廪藏。lóng zhē cè àn lù,māo hù gāo lǐn cáng。
力士倒履空,应真俨成行。lì shì dào lǚ kōng,yīng zhēn yǎn chéng xíng。
碾缺神所吝,帐空仙莫量。niǎn quē shén suǒ lìn,zhàng kōng xiān mò liàng。
水鸣泬寥内,柱立森罗傍。shuǐ míng jué liáo nèi,zhù lì sēn luó bàng。
语闻受远响,力极生微阳。yǔ wén shòu yuǎn xiǎng,lì jí shēng wēi yáng。
梦中出小窦,立处忽大荒。mèng zhōng chū xiǎo dòu,lì chù hū dà huāng。
尘缘信深重,仙事岂渺茫。chén yuán xìn shēn zhòng,xiān shì qǐ miǎo máng。
灵武唐业开,湘滨耀文章。líng wǔ táng yè kāi,xiāng bīn yào wén zhāng。
望夷秦政坏,岭底畏祸殃。wàng yí qín zhèng huài,lǐng dǐ wèi huò yāng。
隐显非士意,安危存国纲。yǐn xiǎn fēi shì yì,ān wēi cún guó gāng。
且复置此事,更将适何方。qiě fù zhì cǐ shì,gèng jiāng shì hé fāng。
赋诗意未惬,吾欲栖僧廊。fù shī yì wèi qiè,wú yù qī sēng láng。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

衡岳道中其三

陈与义

危亭见上方,林壑带残阳。wēi tíng jiàn shàng fāng,lín hè dài cán yáng。
今日岂无恨,重游却味长。jīn rì qǐ wú hèn,zhòng yóu què wèi zhǎng。

衡岳道中其三

陈与义

客子山行不觉风,龙吟虎啸满山松。kè zi shān xíng bù jué fēng,lóng yín hǔ xiào mǎn shān sōng。
纶巾一幅无人识,胜业门前听午钟。lún jīn yī fú wú rén shí,shèng yè mén qián tīng wǔ zhōng。

绝句

陈与义

野鸭飞无数,桃花湿满枝。yě yā fēi wú shù,táo huā shī mǎn zhī。
竹舆鸣细雨,山客有新诗。zhú yú míng xì yǔ,shān kè yǒu xīn shī。

九日示大圆洪智

陈与义

自得休心法,悠然不赋诗。zì dé xiū xīn fǎ,yōu rán bù fù shī。
忽逢重九日,无奈菊花枝。hū féng zhòng jiǔ rì,wú nài jú huā zhī。

九月八日戏作两绝句示妻子

陈与义

今夕知何夕,都如未病时。jīn xī zhī hé xī,dōu rú wèi bìng shí。
重阳莫草草,剩作几篇诗。zhòng yáng mò cǎo cǎo,shèng zuò jǐ piān shī。

九月八日戏作两绝句示妻子

陈与义

小瓮今朝熟,无劳问酒家。xiǎo wèng jīn cháo shú,wú láo wèn jiǔ jiā。
重阳明日是,何处有黄花。zhòng yáng míng rì shì,hé chù yǒu huáng huā。

襄邑道中

陈与义

飞花两岸照船红,百里榆堤半日风。fēi huā liǎng àn zhào chuán hóng,bǎi lǐ yú dī bàn rì fēng。
卧看满天云不动,不知云与我俱东。wò kàn mǎn tiān yún bù dòng,bù zhī yún yǔ wǒ jù dōng。

和张规臣水墨梅五绝

陈与义

巧画无盐丑不除,此花风韵更清姝。qiǎo huà wú yán chǒu bù chú,cǐ huā fēng yùn gèng qīng shū。
从教变白能为黑,桃李依然是仆奴。cóng jiào biàn bái néng wèi hēi,táo lǐ yī rán shì pū nú。

和张规臣水墨梅五绝

陈与义

病见昏花已数年,只应梅蕊固依然。bìng jiàn hūn huā yǐ shù nián,zhǐ yīng méi ruǐ gù yī rán。
谁教也作陈玄面,眼乱初逢未敢怜。shuí jiào yě zuò chén xuán miàn,yǎn luàn chū féng wèi gǎn lián。

和张规臣水墨梅五绝

陈与义

粲粲江南万玉妃,别来几度见春归。càn càn jiāng nán wàn yù fēi,bié lái jǐ dù jiàn chūn guī。
相逢京洛浑依旧,唯恨缁尘染素衣。xiāng féng jīng luò hún yī jiù,wéi hèn zī chén rǎn sù yī。

和张规臣水墨梅五绝

陈与义

含章檐下春风面,造化功成秋兔毫。hán zhāng yán xià chūn fēng miàn,zào huà gōng chéng qiū tù háo。
意足不求颜色似,前身相马九方皋。yì zú bù qiú yán sè shì,qián shēn xiāng mǎ jiǔ fāng gāo。

和张规臣水墨梅五绝

陈与义

自读西湖处士诗,年年临水看幽姿。zì dú xī hú chù shì shī,nián nián lín shuǐ kàn yōu zī。
晴窗画出横斜影,绝胜前村夜雪时。qíng chuāng huà chū héng xié yǐng,jué shèng qián cūn yè xuě shí。

梅花

陈与义

高花玉质照穷臈,破雪数枝春已多。gāo huā yù zhì zhào qióng là,pò xuě shù zhī chūn yǐ duō。
一时倾倒东风意,桃李争春奈晚何。yī shí qīng dào dōng fēng yì,táo lǐ zhēng chūn nài wǎn hé。

题画兔

陈与义

碎身鹰犬惭何忍,埋骨诗书事亦微。suì shēn yīng quǎn cán hé rěn,mái gǔ shī shū shì yì wēi。
霜露深林可终岁,雌雄暖日莫忘机。shuāng lù shēn lín kě zhōng suì,cí xióng nuǎn rì mò wàng jī。

秋夜

陈与义

中庭淡月照三更,白露洗空河汉明。zhōng tíng dàn yuè zhào sān gèng,bái lù xǐ kōng hé hàn míng。
莫遣西风吹叶尽,却愁无处著秋声。mò qiǎn xī fēng chuī yè jǐn,què chóu wú chù zhù qiū shēng。