古诗词

游秦岩

陈与义

秦岩昧旧闻,胜会非复常。qín yán mèi jiù wén,shèng huì fēi fù cháng。
异哉五里秘,发此一日狂。yì zāi wǔ lǐ mì,fā cǐ yī rì kuáng。
篝灯破大阴,拄杖入仙乡。gōu dēng pò dà yīn,zhǔ zhàng rù xiān xiāng。
散途杨梅实,承磴菡萏房。sàn tú yáng méi shí,chéng dèng hàn dàn fáng。
石液白瑶堕,泉气青霓翔。shí yè bái yáo duò,quán qì qīng ní xiáng。
度危心欲动,逢衍兴未央。dù wēi xīn yù dòng,féng yǎn xīng wèi yāng。
眩人黝谷深,覆我翠极长。xuàn rén yǒu gǔ shēn,fù wǒ cuì jí zhǎng。
降登穷田垄,开阖到鞠场。jiàng dēng qióng tián lǒng,kāi hé dào jū chǎng。
龙遮侧岸路,猫护高廪藏。lóng zhē cè àn lù,māo hù gāo lǐn cáng。
力士倒履空,应真俨成行。lì shì dào lǚ kōng,yīng zhēn yǎn chéng xíng。
碾缺神所吝,帐空仙莫量。niǎn quē shén suǒ lìn,zhàng kōng xiān mò liàng。
水鸣泬寥内,柱立森罗傍。shuǐ míng jué liáo nèi,zhù lì sēn luó bàng。
语闻受远响,力极生微阳。yǔ wén shòu yuǎn xiǎng,lì jí shēng wēi yáng。
梦中出小窦,立处忽大荒。mèng zhōng chū xiǎo dòu,lì chù hū dà huāng。
尘缘信深重,仙事岂渺茫。chén yuán xìn shēn zhòng,xiān shì qǐ miǎo máng。
灵武唐业开,湘滨耀文章。líng wǔ táng yè kāi,xiāng bīn yào wén zhāng。
望夷秦政坏,岭底畏祸殃。wàng yí qín zhèng huài,lǐng dǐ wèi huò yāng。
隐显非士意,安危存国纲。yǐn xiǎn fēi shì yì,ān wēi cún guó gāng。
且复置此事,更将适何方。qiě fù zhì cǐ shì,gèng jiāng shì hé fāng。
赋诗意未惬,吾欲栖僧廊。fù shī yì wèi qiè,wú yù qī sēng láng。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

长沙寺桂花重开

陈与义

天遣幽花两度开,黄昏梵放此徘徊。tiān qiǎn yōu huā liǎng dù kāi,huáng hūn fàn fàng cǐ pái huái。
不教居士卧禅榻,唤出西厢共看来。bù jiào jū shì wò chán tà,huàn chū xī xiāng gòng kàn lái。

和若拙弟得陪

陈与义

西园冠盖坐生风,更欲长绳系六龙。xī yuán guān gài zuò shēng fēng,gèng yù zhǎng shéng xì liù lóng。
惟有病夫能省事,北窗三友是过从。wéi yǒu bìng fū néng shěng shì,běi chuāng sān yǒu shì guò cóng。

和若拙弟得陪

陈与义

壮夫三箭功名手,儒士百篇藜苋肠。zhuàng fū sān jiàn gōng míng shǒu,rú shì bǎi piān lí xiàn cháng。
莫道人人握珠玉,应须字字挟风霜。mò dào rén rén wò zhū yù,yīng xū zì zì xié fēng shuāng。

季高送酒

陈与义

自接曲生蓬户外,便呼伯雅竹床头。zì jiē qū shēng péng hù wài,biàn hū bó yǎ zhú chuáng tóu。
真逢幼妇著黄绢,直遣从事到青州。zhēn féng yòu fù zhù huáng juàn,zhí qiǎn cóng shì dào qīng zhōu。

墨戏二首兰

陈与义

鄂州迁客一花说,仇池老仙五字铭。è zhōu qiān kè yī huā shuō,chóu chí lǎo xiān wǔ zì míng。
并入晴窗三昧手,不须辛苦读骚经。bìng rù qíng chuāng sān mèi shǒu,bù xū xīn kǔ dú sāo jīng。

墨戏二首兰

陈与义

人间风露不到畹,只有酪奴无世尘。rén jiān fēng lù bù dào wǎn,zhǐ yǒu lào nú wú shì chén。
何须更待秋风至,萧艾从来不共春。hé xū gèng dài qiū fēng zhì,xiāo ài cóng lái bù gòng chūn。

某用家弟韵赋绝句上浼清视芜词累句非敢以为诗也赐一言卒相之

陈与义

万里平生几蛇足,九州何路不羊肠。wàn lǐ píng shēng jǐ shé zú,jiǔ zhōu hé lù bù yáng cháng。
只应绿士苍官辈,却解从公到雪霜。zhǐ yīng lǜ shì cāng guān bèi,què jiě cóng gōng dào xuě shuāng。

某以雨有嘉应遂占有秋辄采用家弟韵赋二绝句少赀勤恤之诚也

陈与义

云气初看龙起湫,雨声旋听树惊秋。yún qì chū kàn lóng qǐ jiǎo,yǔ shēng xuán tīng shù jīng qiū。
已教农父歌田守,更遣虞人信魏侯。yǐ jiào nóng fù gē tián shǒu,gèng qiǎn yú rén xìn wèi hóu。

某以雨有嘉应遂占有秋辄采用家弟韵赋二绝句少赀勤恤之诚也

陈与义

纪德刊碑不厌丰,龙眠深洞一言通。jì dé kān bēi bù yàn fēng,lóng mián shēn dòng yī yán tōng。
坐看绿浪摇千里,拔薤栽榆未当功。zuò kàn lǜ làng yáo qiān lǐ,bá xiè zāi yú wèi dāng gōng。

陈与义

爱歌纤影上窗纱,无限轻香夜绕家。ài gē xiān yǐng shàng chuāng shā,wú xiàn qīng xiāng yè rào jiā。
一阵东风湿残雪,强将娇泪学梨花。yī zhèn dōng fēng shī cán xuě,qiáng jiāng jiāo lèi xué lí huā。

送人归京师

陈与义

门外子规啼未休,山村日落梦悠悠。mén wài zi guī tí wèi xiū,shān cūn rì luò mèng yōu yōu。
故园便是无兵马,犹有归时一段愁。gù yuán biàn shì wú bīng mǎ,yóu yǒu guī shí yī duàn chóu。

赋康平老铜雀砚

陈与义

邺城台殿已荒凉,依旧山河满夕阳。yè chéng tái diàn yǐ huāng liáng,yī jiù shān hé mǎn xī yáng。
瓦砾却镵今日砚,似教人世写兴亡。wǎ lì què chán jīn rì yàn,shì jiào rén shì xiě xīng wáng。

和颜持约

陈与义

半篙寒碧秋垂钓,一笛西风夜倚楼。bàn gāo hán bì qiū chuí diào,yī dí xī fēng yè yǐ lóu。
多少巫山旧家事,老来分付水东流。duō shǎo wū shān jiù jiā shì,lǎo lái fēn fù shuǐ dōng liú。

早行

陈与义

露侵驼褐晓寒轻,星斗阑干分外明。lù qīn tuó hè xiǎo hán qīng,xīng dòu lán gàn fēn wài míng。
寂寞小桥和梦过,稻田深处草虫鸣。jì mò xiǎo qiáo hé mèng guò,dào tián shēn chù cǎo chóng míng。

海棠

陈与义

红妆翠袖一番新,又向园林作好春。hóng zhuāng cuì xiù yī fān xīn,yòu xiàng yuán lín zuò hǎo chūn。
却笑华清夸睡足,只今罗袜久无尘。què xiào huá qīng kuā shuì zú,zhǐ jīn luó wà jiǔ wú chén。