古诗词

小阁晚望

陈与义

泽国候易变,孟冬乃微和。zé guó hòu yì biàn,mèng dōng nǎi wēi hé。
解襟凭小阁,日暮归云多。jiě jīn píng xiǎo gé,rì mù guī yún duō。
苍苍散草木,莽莽杂山河。cāng cāng sàn cǎo mù,mǎng mǎng zá shān hé。
荒野虫乱鸣,长空鸟时过。huāng yě chóng luàn míng,zhǎng kōng niǎo shí guò。
万象各无待,唯人顾纷罗。wàn xiàng gè wú dài,wéi rén gù fēn luó。
备物以养己,更用干与戈。bèi wù yǐ yǎng jǐ,gèng yòng gàn yǔ gē。
天风吹我来,衣袂生微波。tiān fēng chuī wǒ lái,yī mèi shēng wēi bō。
幽怀眇无寄,萧瑟起悲歌。yōu huái miǎo wú jì,xiāo sè qǐ bēi gē。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

舟泛邵江

陈与义

老去作新梦,邵江非旧闻。lǎo qù zuò xīn mèng,shào jiāng fēi jiù wén。
滩前群鹭起,柁尾川华分。tān qián qún lù qǐ,duò wěi chuān huá fēn。
落花栖客鬓,孤舟溯归云。luò huā qī kè bìn,gū zhōu sù guī yún。
快然心自足,不独避嚣纷。kuài rán xīn zì zú,bù dú bì xiāo fēn。

今夕

陈与义

今夕定何夕,对此山苍然。jīn xī dìng hé xī,duì cǐ shān cāng rán。
偷生经五载,幽意独已坚。tōu shēng jīng wǔ zài,yōu yì dú yǐ jiān。
微阴拱众木,静夜闻孤泉。wēi yīn gǒng zhòng mù,jìng yè wén gū quán。
唯应寂寞事,可以送馀年。wéi yīng jì mò shì,kě yǐ sòng yú nián。

暝色

陈与义

残辉度平野,列岫围青春。cán huī dù píng yě,liè xiù wéi qīng chūn。
柴门一枝筇,日暮栖心神。chái mén yī zhī qióng,rì mù qī xīn shén。
暝色著川岭,高低郁轮囷。míng sè zhù chuān lǐng,gāo dī yù lún qūn。
水光忽倒树,山势欲傍人。shuǐ guāng hū dào shù,shān shì yù bàng rén。
万化元相寻,幽子意自新。wàn huà yuán xiāng xún,yōu zi yì zì xīn。
肃肃夜将久,空明动边垠。sù sù yè jiāng jiǔ,kōng míng dòng biān yín。
田鹤吟相应,我独无荒邻。tián hè yín xiāng yīng,wǒ dú wú huāng lín。
短篇不可就,所寄聊一伸。duǎn piān bù kě jiù,suǒ jì liáo yī shēn。

贞牟书事

陈与义

留侯辟谷年,汉鼎无馀功。liú hóu pì gǔ nián,hàn dǐng wú yú gōng。
子真策不售,脱迹市门中。zi zhēn cè bù shòu,tuō jì shì mén zhōng。
神仙非异人,由来本英雄。shén xiān fēi yì rén,yóu lái běn yīng xióng。
抚世独馀事,用舍何必同。fǔ shì dú yú shì,yòng shě hé bì tóng。
眷此贞牟野,息驾吾其终。juàn cǐ zhēn móu yě,xī jià wú qí zhōng。
苍山雨中高,缘草溪上丰。cāng shān yǔ zhōng gāo,yuán cǎo xī shàng fēng。
仲春水木丽,禽鸣清昼风。zhòng chūn shuǐ mù lì,qín míng qīng zhòu fēng。
祸福两合绳,既解一身空。huò fú liǎng hé shéng,jì jiě yī shēn kōng。
荣华信非贵,寂寞亦非穷。róng huá xìn fēi guì,jì mò yì fēi qióng。

入城

陈与义

舴艋溯溪来,款段踏山去。zé měng sù xī lái,kuǎn duàn tà shān qù。
入城缘底事,要识崎岖路。rù chéng yuán dǐ shì,yào shí qí qū lù。
稻塍白纵横,茅岭青盘互。dào chéng bái zòng héng,máo lǐng qīng pán hù。
牧儿歌不休,孤客自多惧。mù ér gē bù xiū,gū kè zì duō jù。
士行犹运甓,文公亦习步。shì xíng yóu yùn pì,wén gōng yì xí bù。
我敢忘艰难,冲烟问荒渡。wǒ gǎn wàng jiān nán,chōng yān wèn huāng dù。

谢主人

陈与义

春禽劝我归,主人留我住。chūn qín quàn wǒ guī,zhǔ rén liú wǒ zhù。
一笑谢主人,我自归无处。yī xiào xiè zhǔ rén,wǒ zì guī wú chù。
拟借溪边三亩春,结茅依树不依邻。nǐ jiè xī biān sān mǔ chūn,jié máo yī shù bù yī lín。
伐薪政可烦名士,分米何须待故人。fá xīn zhèng kě fán míng shì,fēn mǐ hé xū dài gù rén。

曳杖

陈与义

柳条一何长,我发一何短。liǔ tiáo yī hé zhǎng,wǒ fā yī hé duǎn。
馀日会有几,经春卧荒疃。yú rì huì yǒu jǐ,jīng chūn wò huāng tuǎn。
曳杖陂西去,悠然寄萧散。yè zhàng bēi xī qù,yōu rán jì xiāo sàn。
田垄粲高低,白水一时满。tián lǒng càn gāo dī,bái shuǐ yī shí mǎn。
农夫暮犹作,愧我读书懒。nóng fū mù yóu zuò,kuì wǒ dú shū lǎn。
且复弃今兹,前峰青蹇嵼。qiě fù qì jīn zī,qián fēng qīng jiǎn chǎn。

雷行雨

陈与义

忆昨炎正中不融,元帅仗钺临山东。yì zuó yán zhèng zhōng bù róng,yuán shuài zhàng yuè lín shān dōng。
万方嗷嗷叫上帝,黄屋已照睢阳宫。wàn fāng áo áo jiào shàng dì,huáng wū yǐ zhào suī yáng gōng。
呜呼吾君天所立,岂料四载犹服戎。wū hū wú jūn tiān suǒ lì,qǐ liào sì zài yóu fú róng。
禹巡会稽不到海,未省驾舶观民风。yǔ xún huì jī bù dào hǎi,wèi shěng jià bó guān mín fēng。
定知谏诤有张猛,不可危急无高共。dìng zhī jiàn zhèng yǒu zhāng měng,bù kě wēi jí wú gāo gòng。
自古美恶周必复,犬羊汝莫穷妖凶。zì gǔ měi è zhōu bì fù,quǎn yáng rǔ mò qióng yāo xiōng。
吉语四奏元气通,德音夜发春改容。jí yǔ sì zòu yuán qì tōng,dé yīn yè fā chūn gǎi róng。
雷雨一日遍天下,父老感泣沾其胸。léi yǔ yī rì biàn tiān xià,fù lǎo gǎn qì zhān qí xiōng。
臣少忧国今成翁,欲起荷戟伤疲癃。chén shǎo yōu guó jīn chéng wēng,yù qǐ hé jǐ shāng pí lóng。
小游太一未移次,大树将军莫振功。xiǎo yóu tài yī wèi yí cì,dà shù jiāng jūn mò zhèn gōng。
刘琨祖逖未足雄,晏球一战腥臊空。liú kūn zǔ tì wèi zú xióng,yàn qiú yī zhàn xīng sāo kōng。
诸君努力光竹素,天子可使尘常蒙。zhū jūn nǔ lì guāng zhú sù,tiān zi kě shǐ chén cháng méng。
君不见夷门山头虎复龙,向来佳气元葱葱。jūn bù jiàn yí mén shān tóu hǔ fù lóng,xiàng lái jiā qì yuán cōng cōng。

开壁置窗命曰远轩

陈与义

钟妖鸣吾旁,杨獠舞吾侧。zhōng yāo míng wú páng,yáng liáo wǔ wú cè。
东西俱有碍,群盗何时息。dōng xī jù yǒu ài,qún dào hé shí xī。
丈夫堂堂躯,坐受世褊迫。zhàng fū táng táng qū,zuò shòu shì biǎn pò。
仙人千仞岗,下视笑予厄。xiān rén qiān rèn gǎng,xià shì xiào yǔ è。
谁能久郁郁,持斧破南壁。shuí néng jiǔ yù yù,chí fǔ pò nán bì。
窗开三尺明,空纳万里碧。chuāng kāi sān chǐ míng,kōng nà wàn lǐ bì。
岩霏杂川霭,奇变供几席。yán fēi zá chuān ǎi,qí biàn gōng jǐ xí。
谁见老书生,轩中岸玄帻。shuí jiàn lǎo shū shēng,xuān zhōng àn xuán zé。
荡漾浮世里,超遥送兹夕。dàng yàng fú shì lǐ,chāo yáo sòng zī xī。
倚楹发孤啸,呼月出荒泽。yǐ yíng fā gū xiào,hū yuè chū huāng zé。
天公亦粲然,林壑受珠璧。tiān gōng yì càn rán,lín hè shòu zhū bì。
会有鹤驾宾,经过来见客。huì yǒu hè jià bīn,jīng guò lái jiàn kè。

开壁置窗命曰远轩

陈与义

清晓坐南轩,望山头屡侧。qīng xiǎo zuò nán xuān,wàng shān tóu lǚ cè。
居士亦岂痴,飞云方未息。jū shì yì qǐ chī,fēi yún fāng wèi xī。
乐哉此远俗,乱世免怵迫。lè zāi cǐ yuǎn sú,luàn shì miǎn chù pò。
那知百战祸,岂识三空厄。nà zhī bǎi zhàn huò,qǐ shí sān kōng è。
闭门美享睡,开门瞻翠壁。bì mén měi xiǎng shuì,kāi mén zhān cuì bì。
远客谢主人,分此一窗碧。yuǎn kè xiè zhǔ rén,fēn cǐ yī chuāng bì。
新晴鸟鸣檐,微暑风入席。xīn qíng niǎo míng yán,wēi shǔ fēng rù xí。
萧然此白首,岂更冒朝帻。xiāo rán cǐ bái shǒu,qǐ gèng mào cháo zé。
誓将老兹地,不复数晨夕。shì jiāng lǎo zī dì,bù fù shù chén xī。
但恨食无肉,臞仙出山泽。dàn hèn shí wú ròu,qú xiān chū shān zé。
蛰雷转空肠,吐句作圭璧。zhé léi zhuǎn kōng cháng,tǔ jù zuò guī bì。
一笑示邻家,向来无此客。yī xiào shì lín jiā,xiàng lái wú cǐ kè。

开壁置窗命曰远轩

陈与义

我昨在衡山,伤心衢路侧。wǒ zuó zài héng shān,shāng xīn qú lù cè。
岂知得此地,一坐数千息。qǐ zhī dé cǐ dì,yī zuò shù qiān xī。
易安生痛定,过美出饥迫。yì ān shēng tòng dìng,guò měi chū jī pò。
誓言如齐侯,常戒在莒厄。shì yán rú qí hóu,cháng jiè zài jǔ è。
要将万里身,独面九年壁。yào jiāng wàn lǐ shēn,dú miàn jiǔ nián bì。
如何不己奈,开窗玩霏碧。rú hé bù jǐ nài,kāi chuāng wán fēi bì。
招呼面前山,浮翠落衾席。zhāo hū miàn qián shān,fú cuì luò qīn xí。
一笑等儿戏,都忘雪侵帻。yī xiào děng ér xì,dōu wàng xuě qīn zé。
人生何不娱,今夕定何夕。rén shēng hé bù yú,jīn xī dìng hé xī。
向来万顷胸,馀地吞七泽。xiàng lái wàn qǐng xiōng,yú dì tūn qī zé。
念此亦细事,未遽瑕生璧。niàn cǐ yì xì shì,wèi jù xiá shēng bì。
聊使山中人,永记山下客。liáo shǐ shān zhōng rén,yǒng jì shān xià kè。

遥碧轩作呈使君少隐时欲赴召

陈与义

我本山中人,尺一唤起趋埃尘。wǒ běn shān zhōng rén,chǐ yī huàn qǐ qū āi chén。
君为边城守,作意邀山入窗牖。jūn wèi biān chéng shǒu,zuò yì yāo shān rù chuāng yǒu。
朝来爽气如有期,送我凭轩一杯酒。cháo lái shuǎng qì rú yǒu qī,sòng wǒ píng xuān yī bēi jiǔ。
丈夫已忍猿鹤羞,欲去且复斯须留。zhàng fū yǐ rěn yuán hè xiū,yù qù qiě fù sī xū liú。
西峰木脱乱鬟拥,东岭烟破修眉浮。xī fēng mù tuō luàn huán yōng,dōng lǐng yān pò xiū méi fú。
主人爱客山更好,醉里一笑惊蛮州。zhǔ rén ài kè shān gèng hǎo,zuì lǐ yī xiào jīng mán zhōu。
丁宁云雨莫作厄,明日青山当送客。dīng níng yún yǔ mò zuò è,míng rì qīng shān dāng sòng kè。

同范直愚单履游浯溪

陈与义

潇湘之流碧复碧,上有铁立千寻壁。xiāo xiāng zhī liú bì fù bì,shàng yǒu tiě lì qiān xún bì。
河朔功就人与能,湖南碑成江动色。hé shuò gōng jiù rén yǔ néng,hú nán bēi chéng jiāng dòng sè。
文章得意易为好,书杂矛剑天假力。wén zhāng dé yì yì wèi hǎo,shū zá máo jiàn tiān jiǎ lì。
四百年来如创见,雷公雨师知此石。sì bǎi nián lái rú chuàng jiàn,léi gōng yǔ shī zhī cǐ shí。
小儒五载忧国泪,杖藜今日溪水侧。xiǎo rú wǔ zài yōu guó lèi,zhàng lí jīn rì xī shuǐ cè。
欲搜奇句谢两公,风作浪涌空心恻。yù sōu qí jù xiè liǎng gōng,fēng zuò làng yǒng kōng xīn cè。

己酉中秋之夕与任才仲醉于岳阳楼上明年十一月二十日南游过道

陈与义

去年中秋洞庭野,寒瑶万顷兼天泻。qù nián zhōng qiū dòng tíng yě,hán yáo wàn qǐng jiān tiān xiè。
岳阳楼上两幅巾,月入栏干影潇洒。yuè yáng lóu shàng liǎng fú jīn,yuè rù lán gàn yǐng xiāo sǎ。
世间此影谁能孤,狂如我友人所无。shì jiān cǐ yǐng shuí néng gū,kuáng rú wǒ yǒu rén suǒ wú。
一梦经年无续处,道州还见倚楼图。yī mèng jīng nián wú xù chù,dào zhōu hái jiàn yǐ lóu tú。

游秦岩

陈与义

秦岩昧旧闻,胜会非复常。qín yán mèi jiù wén,shèng huì fēi fù cháng。
异哉五里秘,发此一日狂。yì zāi wǔ lǐ mì,fā cǐ yī rì kuáng。
篝灯破大阴,拄杖入仙乡。gōu dēng pò dà yīn,zhǔ zhàng rù xiān xiāng。
散途杨梅实,承磴菡萏房。sàn tú yáng méi shí,chéng dèng hàn dàn fáng。
石液白瑶堕,泉气青霓翔。shí yè bái yáo duò,quán qì qīng ní xiáng。
度危心欲动,逢衍兴未央。dù wēi xīn yù dòng,féng yǎn xīng wèi yāng。
眩人黝谷深,覆我翠极长。xuàn rén yǒu gǔ shēn,fù wǒ cuì jí zhǎng。
降登穷田垄,开阖到鞠场。jiàng dēng qióng tián lǒng,kāi hé dào jū chǎng。
龙遮侧岸路,猫护高廪藏。lóng zhē cè àn lù,māo hù gāo lǐn cáng。
力士倒履空,应真俨成行。lì shì dào lǚ kōng,yīng zhēn yǎn chéng xíng。
碾缺神所吝,帐空仙莫量。niǎn quē shén suǒ lìn,zhàng kōng xiān mò liàng。
水鸣泬寥内,柱立森罗傍。shuǐ míng jué liáo nèi,zhù lì sēn luó bàng。
语闻受远响,力极生微阳。yǔ wén shòu yuǎn xiǎng,lì jí shēng wēi yáng。
梦中出小窦,立处忽大荒。mèng zhōng chū xiǎo dòu,lì chù hū dà huāng。
尘缘信深重,仙事岂渺茫。chén yuán xìn shēn zhòng,xiān shì qǐ miǎo máng。
灵武唐业开,湘滨耀文章。líng wǔ táng yè kāi,xiāng bīn yào wén zhāng。
望夷秦政坏,岭底畏祸殃。wàng yí qín zhèng huài,lǐng dǐ wèi huò yāng。
隐显非士意,安危存国纲。yǐn xiǎn fēi shì yì,ān wēi cún guó gāng。
且复置此事,更将适何方。qiě fù zhì cǐ shì,gèng jiāng shì hé fāng。
赋诗意未惬,吾欲栖僧廊。fù shī yì wèi qiè,wú yù qī sēng láng。