古诗词

再和

陈与义

洪河岂不壮,馀润弥九里。hóng hé qǐ bù zhuàng,yú rùn mí jiǔ lǐ。
海内所咏歌,在德不在水。hǎi nèi suǒ yǒng gē,zài dé bù zài shuǐ。
德人经行地,可敬及蒲苇。dé rén jīng xíng dì,kě jìng jí pú wěi。
况有水如此,浪去剧雪委。kuàng yǒu shuǐ rú cǐ,làng qù jù xuě wěi。
念昔涉涛江,怒鼍如山峙。niàn xī shè tāo jiāng,nù tuó rú shān zhì。
天风怖杀人,舟定舷有泚。tiān fēng bù shā rén,zhōu dìng xián yǒu cǐ。
惕然三夜梦,沙砾下飞矢。tì rán sān yè mèng,shā lì xià fēi shǐ。
至今逢沟壑,敢照不敢洗。zhì jīn féng gōu hè,gǎn zhào bù gǎn xǐ。
忽诵涉汝诗,五字拟苏李。hū sòng shè rǔ shī,wǔ zì nǐ sū lǐ。
快言击汰事,想见鱼掉尾。kuài yán jī tài shì,xiǎng jiàn yú diào wěi。
十年疑此乐,始误斗柄指。shí nián yí cǐ lè,shǐ wù dòu bǐng zhǐ。
便当策我足,岁月忽转徙。biàn dāng cè wǒ zú,suì yuè hū zhuǎn xǐ。
未办志和舟,且洗子荆耳。wèi bàn zhì hé zhōu,qiě xǐ zi jīng ěr。

陈与义

陈与义(1090-1138),字去非,号简斋,汉族,其先祖居京兆,自曾祖陈希亮迁居洛阳,故为宋代河南洛阳人(现在属河南)。他生于宋哲宗元祐五年(1090年),卒于南宋宋高宗绍兴八年(1138年)。北宋末,南宋初年的杰出诗人,同时也工于填词。其词存于今者虽仅十余首,却别具风格,尤近于苏东坡,语意超绝,笔力横空,疏朗明快,自然浑成,著有《简斋集》。 陈与义的作品>>

猜您喜欢

题唐希雅画寒江图

陈与义

江头云黄天酝雪,树枝惨惨冻欲折。jiāng tóu yún huáng tiān yùn xuě,shù zhī cǎn cǎn dòng yù zhé。
耐寒野鸭不知归,犹向沙边弄羽衣。nài hán yě yā bù zhī guī,yóu xiàng shā biān nòng yǔ yī。
黄茅终日不自力,影乱弱藻相因依。huáng máo zhōng rì bù zì lì,yǐng luàn ruò zǎo xiāng yīn yī。
惟有苍石如卧虎,不受阴晴与寒暑。wéi yǒu cāng shí rú wò hǔ,bù shòu yīn qíng yǔ hán shǔ。
舟中过客莫敢侮,闲伴长江了今古。zhōu zhōng guò kè mò gǎn wǔ,xián bàn zhǎng jiāng le jīn gǔ。

江南春

陈与义

雨后江上绿,客愁随眼新。yǔ hòu jiāng shàng lǜ,kè chóu suí yǎn xīn。
桃花十里影,摇荡一江春。táo huā shí lǐ yǐng,yáo dàng yī jiāng chūn。
朝风迎船波浪恶,暮风送船无处泊。cháo fēng yíng chuán bō làng è,mù fēng sòng chuán wú chù pō。
江南虽好不如归,老荠绕墙人得肥。jiāng nán suī hǎo bù rú guī,lǎo jì rào qiáng rén dé féi。

蜡梅

陈与义

智琼额黄且勿夸,回眼视此风前葩。zhì qióng é huáng qiě wù kuā,huí yǎn shì cǐ fēng qián pā。
家家融蜡作杏蒂,岁岁逢梅是蜡花。jiā jiā róng là zuò xìng dì,suì suì féng méi shì là huā。
世间真伪非两法,映日细看真是蜡。shì jiān zhēn wěi fēi liǎng fǎ,yìng rì xì kàn zhēn shì là。
我今嚼蜡已甘腴,况此有味蜡不如。wǒ jīn jué là yǐ gān yú,kuàng cǐ yǒu wèi là bù rú。
只愁繁香欺定力,薰我欲醉须人扶。zhǐ chóu fán xiāng qī dìng lì,xūn wǒ yù zuì xū rén fú。
不辞花前醉倒卧经月,是酒是香君试别。bù cí huā qián zuì dào wò jīng yuè,shì jiǔ shì xiāng jūn shì bié。

次韵张元方春雪

陈与义

云黄天为低,窗白雪初作。yún huáng tiān wèi dī,chuāng bái xuě chū zuò。
幽人睡方觉,帘外舞万鹤。yōu rén shuì fāng jué,lián wài wǔ wàn hè。
斜斜既可人,整整亦不恶。xié xié jì kě rén,zhěng zhěng yì bù è。
不知来何暮,遂失梅花约。bù zhī lái hé mù,suì shī méi huā yuē。
东风桃杏暖,不受珠玑络。dōng fēng táo xìng nuǎn,bù shòu zhū jī luò。
聊回万斛润,点点付藜藿。liáo huí wàn hú rùn,diǎn diǎn fù lí huò。
幽人无酒饮,一笑供酬酢。yōu rén wú jiǔ yǐn,yī xiào gōng chóu cù。
岁晚会复来,相期在丘壑。suì wǎn huì fù lái,xiāng qī zài qiū hè。

舍弟逾日不知雪势

陈与义

密雪来催诗,似怪子不作。mì xuě lái cuī shī,shì guài zi bù zuò。
蔽天白漫漫,谁辨鹭与鹤。bì tiān bái màn màn,shuí biàn lù yǔ hè。
坐令天回笑,未受风作恶。zuò lìng tiān huí xiào,wèi shòu fēng zuò è。
急飞既繁丽,缓舞尤绰约。jí fēi jì fán lì,huǎn wǔ yóu chuò yuē。
稍积草木上,断缟莽联络。shāo jī cǎo mù shàng,duàn gǎo mǎng lián luò。
终然要白日,印彼葵与藿。zhōng rán yào bái rì,yìn bǐ kuí yǔ huò。
满眼丰岁意,空诗信难酢。mǎn yǎn fēng suì yì,kōng shī xìn nán cù。
慎勿辞典衣,已不虑填壑。shèn wù cí diǎn yī,yǐ bù lǜ tián hè。

杂书示陈国佐胡元茂四首

陈与义

一官专为口,俯仰汗我颜。yī guān zhuān wèi kǒu,fǔ yǎng hàn wǒ yán。
顾将千日饥,换此三岁闲。gù jiāng qiān rì jī,huàn cǐ sān suì xián。
冥冥云表雁,时节自往还。míng míng yún biǎo yàn,shí jié zì wǎng hái。
不忧稻粱绝,忧在罗网间。bù yōu dào liáng jué,yōu zài luó wǎng jiān。
绝胜杜拾遗,一饱常间关。jué shèng dù shí yí,yī bǎo cháng jiān guān。
晚知儒冠误,犹恋终南山。wǎn zhī rú guān wù,yóu liàn zhōng nán shān。

杂书示陈国佐胡元茂四首

陈与义

杜门十日疾,因得观妄身。dù mén shí rì jí,yīn dé guān wàng shēn。
勿云千金躯,今视如埃尘。wù yún qiān jīn qū,jīn shì rú āi chén。
平生老赤脚,每见生怒嗔。píng shēng lǎo chì jiǎo,měi jiàn shēng nù chēn。
挥汗煮我药,见此愧其勤。huī hàn zhǔ wǒ yào,jiàn cǐ kuì qí qín。

杂书示陈国佐胡元茂四首

陈与义

巨源邦之栋,急士如拾珍。jù yuán bāng zhī dòng,jí shì rú shí zhēn。
定知柳下锻,远胜崔史陈。dìng zhī liǔ xià duàn,yuǎn shèng cuī shǐ chén。
绝交虽已隘,益见叔夜真。jué jiāo suī yǐ ài,yì jiàn shū yè zhēn。
士要虽衣食,求仁今得仁。shì yào suī yī shí,qiú rén jīn dé rén。
释之与王生,盛美俱绝伦。shì zhī yǔ wáng shēng,shèng měi jù jué lún。
吾评竹林咏,未可少若人。wú píng zhú lín yǒng,wèi kě shǎo ruò rén。

杂书示陈国佐胡元茂四首

陈与义

昔吾同年友,壮志各南溟。xī wú tóng nián yǒu,zhuàng zhì gè nán míng。
十年风雨过,见此落落星。shí nián fēng yǔ guò,jiàn cǐ luò luò xīng。
秀者吾元茂,众器见鼎铏。xiù zhě wú yuán mào,zhòng qì jiàn dǐng xíng。
许身稷契间,不但醉六经。xǔ shēn jì qì jiān,bù dàn zuì liù jīng。
时逢下车揖,慰我两眼青。shí féng xià chē yī,wèi wǒ liǎng yǎn qīng。
勿忧事不理,伯始在朝廷。wù yōu shì bù lǐ,bó shǐ zài cháo tíng。

书怀示友十首

陈与义

俗子令我病,纷然来座隅。sú zi lìng wǒ bìng,fēn rán lái zuò yú。
贤士费怀思,不受折简呼。xián shì fèi huái sī,bù shòu zhé jiǎn hū。
城东陈孟公,久阔今何如。chéng dōng chén mèng gōng,jiǔ kuò jīn hé rú。
明月照天下,此夕与君俱。míng yuè zhào tiān xià,cǐ xī yǔ jūn jù。
不难十里勤,畏借东家驴。bù nán shí lǐ qín,wèi jiè dōng jiā lǘ。
似闻有老眼,能作荐鹗书。shì wén yǒu lǎo yǎn,néng zuò jiàn è shū。
功名勿念我,此心已扫除。gōng míng wù niàn wǒ,cǐ xīn yǐ sǎo chú。

书怀示友十首

陈与义

张子霜后鹰,眉骨非凡曹。zhāng zi shuāng hòu yīng,méi gǔ fēi fán cáo。
不肯兄事钱,但欲仆命骚。bù kěn xiōng shì qián,dàn yù pū mìng sāo。
胡为随我辈,碌碌著青袍。hú wèi suí wǒ bèi,lù lù zhù qīng páo。
相逢车马边,伎痒不得搔。xiāng féng chē mǎ biān,jì yǎng bù dé sāo。

书怀示友十首

陈与义

平生诗作祟,肠肚困藿食。píng shēng shī zuò suì,cháng dù kùn huò shí。
使我忘隐忧,亦自得诗力。shǐ wǒ wàng yǐn yōu,yì zì dé shī lì。
绝知是馀蔽,且复求今日。jué zhī shì yú bì,qiě fù qiú jīn rì。
不如付杯酒,一笑万事毕。bù rú fù bēi jiǔ,yī xiào wàn shì bì。
毛颖仅升堂,曲生真入室。máo yǐng jǐn shēng táng,qū shēng zhēn rù shì。

书怀示友十首

陈与义

我梦钟鼎食,或作山林游。wǒ mèng zhōng dǐng shí,huò zuò shān lín yóu。
当其适意时,略与人间侔。dāng qí shì yì shí,lüè yǔ rén jiān móu。
觉来迹便扫,我已不悲忧。jué lái jì biàn sǎo,wǒ yǐ bù bēi yōu。
人间安可比,梦中无悔尤。rén jiān ān kě bǐ,mèng zhōng wú huǐ yóu。

书怀示友十首

陈与义

有钱可使鬼,无钱鬼揶揄。yǒu qián kě shǐ guǐ,wú qián guǐ yé yú。
百年堂前燕,万事屋上乌。bǎi nián táng qián yàn,wàn shì wū shàng wū。
微官不救饥,出处违壮图。wēi guān bù jiù jī,chū chù wéi zhuàng tú。
相牛岂无经,种树亦有书。xiāng niú qǐ wú jīng,zhǒng shù yì yǒu shū。
如何求二顷,归卧渊明庐。rú hé qiú èr qǐng,guī wò yuān míng lú。
曝背对青山,鸟鸣人意舒。pù bèi duì qīng shān,niǎo míng rén yì shū。
试数门前客,终岁几覆车。shì shù mén qián kè,zhōng suì jǐ fù chē。

书怀示友十首

陈与义

仲舒老一经,策世非所长。zhòng shū lǎo yī jīng,cè shì fēi suǒ zhǎng。
瓦鼎荐蔬食,但取充饥肠。wǎ dǐng jiàn shū shí,dàn qǔ chōng jī cháng。
伟哉贾生书,开阖有耿光。wěi zāi jiǎ shēng shū,kāi hé yǒu gěng guāng。
既珍亦可饱,举俗不见尝。jì zhēn yì kě bǎo,jǔ sú bù jiàn cháng。