古诗词

送纯师赴黄檗用李师颜韵

吴则礼

沙尾潮生浪影微,东风洲渚蕨芽肥。shā wěi cháo shēng làng yǐng wēi,dōng fēng zhōu zhǔ jué yá féi。
西江水借铜瓶润,北阙云随锡杖飞。xī jiāng shuǐ jiè tóng píng rùn,běi quē yún suí xī zhàng fēi。
日暖凫鹥迎宴几,春深花絮护禅衣。rì nuǎn fú yī yíng yàn jǐ,chūn shēn huā xù hù chán yī。
遥知一榻诸天外,归梦时时近紫闱。yáo zhī yī tà zhū tiān wài,guī mèng shí shí jìn zǐ wéi。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

同圣功南园探春

吴则礼

春风如许可复奈,扶藜与子一笑怀。chūn fēng rú xǔ kě fù nài,fú lí yǔ zi yī xiào huái。
初缘晴日垂垂发,更为吾人细细开。chū yuán qíng rì chuí chuí fā,gèng wèi wú rén xì xì kāi。
莫憎白眼校尉老,快唤青州从事来。mò zēng bái yǎn xiào wèi lǎo,kuài huàn qīng zhōu cóng shì lái。
径欲寻君说幽意,夕阳故挽一枝回。jìng yù xún jūn shuō yōu yì,xī yáng gù wǎn yī zhī huí。

识舟亭

吴则礼

饱闻会稽道中好,未似隐几来归舟。bǎo wén huì jī dào zhōng hǎo,wèi shì yǐn jǐ lái guī zhōu。
衰鬓犹堪扶槛笑,长江故作拍天流。shuāi bìn yóu kān fú kǎn xiào,zhǎng jiāng gù zuò pāi tiān liú。
知容遥集几两屐,绝胜元龙百尺楼。zhī róng yáo jí jǐ liǎng jī,jué shèng yuán lóng bǎi chǐ lóu。
时换薰炉办幽事,孤鸿落处有汀洲。shí huàn xūn lú bàn yōu shì,gū hóng luò chù yǒu tīng zhōu。

携茶过智海

吴则礼

床头白羽已相亲,茗碗才尝正焙新。chuáng tóu bái yǔ yǐ xiāng qīn,míng wǎn cái cháng zhèng bèi xīn。
透出老禅三昧眼,唤醒逋客二毛身。tòu chū lǎo chán sān mèi yǎn,huàn xǐng bū kè èr máo shēn。
坐闻考考赴堂鼓,起觅垂垂洗钵人。zuò wén kǎo kǎo fù táng gǔ,qǐ mì chuí chuí xǐ bō rén。
稍有黄鹂来举似,似怜老子独知真。shāo yǒu huáng lí lái jǔ shì,shì lián lǎo zi dú zhī zhēn。

赴大舟投老斋

吴则礼

枕边梦事忽蘧蘧,起着青鞋唤竹舆。zhěn biān mèng shì hū qú qú,qǐ zhe qīng xié huàn zhú yú。
投老惟堪听斋鼓,此生端愧坐儒书。tóu lǎo wéi kān tīng zhāi gǔ,cǐ shēng duān kuì zuò rú shū。
十年枵腹犹堪在,一钵连床便有馀。shí nián xiāo fù yóu kān zài,yī bō lián chuáng biàn yǒu yú。
蓦直从来大舟路,横担拄杖正怜渠。mò zhí cóng lái dà zhōu lù,héng dān zhǔ zhàng zhèng lián qú。

宣老示寂有怀

吴则礼

暮年流落偶相亲,握臂难忘一语真。mù nián liú luò ǒu xiāng qīn,wò bì nán wàng yī yǔ zhēn。
茗碗斋盂成昨梦,蒲团禅板记前身。míng wǎn zhāi yú chéng zuó mèng,pú tuán chán bǎn jì qián shēn。
尘埃云衲翛翛敝,岁月霜毛种种新。chén āi yún nà xiāo xiāo bì,suì yuè shuāng máo zhǒng zhǒng xīn。
游戏诸天无复返,自嗟青眼更何人。yóu xì zhū tiān wú fù fǎn,zì jiē qīng yǎn gèng hé rén。

同王子和过张氏小园

吴则礼

永夏追凉得午阴,扶藜仍有小丛林。yǒng xià zhuī liáng dé wǔ yīn,fú lí réng yǒu xiǎo cóng lín。
应怜老子腰脚健,可是禅房花木深。yīng lián lǎo zi yāo jiǎo jiàn,kě shì chán fáng huā mù shēn。
卷帘高竹与佳色,隐几黄鹂供好音。juǎn lián gāo zhú yǔ jiā sè,yǐn jǐ huáng lí gōng hǎo yīn。
更遣惊人十样锦,并浇宿昔江湖心。gèng qiǎn jīng rén shí yàng jǐn,bìng jiāo sù xī jiāng hú xīn。

书事

吴则礼

小雨浑晴不作泥,老年浇舌要如饴。xiǎo yǔ hún qíng bù zuò ní,lǎo nián jiāo shé yào rú yí。
应怜长日只么过,故遣飞英如许奇。yīng lián zhǎng rì zhǐ me guò,gù qiǎn fēi yīng rú xǔ qí。
涧底涓涓催着屐,屋头聒聒唤支颐。jiàn dǐ juān juān cuī zhe jī,wū tóu guā guā huàn zhī yí。
孰云乌几独少味,看尽朱朱白白时。shú yún wū jǐ dú shǎo wèi,kàn jǐn zhū zhū bái bái shí。

书事

吴则礼

溪北溪南梅树枝,斩新华萼出疏篱。xī běi xī nán méi shù zhī,zhǎn xīn huá è chū shū lí。
独怜醉处锦成幄,端恨愁时雪打围。dú lián zuì chù jǐn chéng wò,duān hèn chóu shí xuě dǎ wéi。
老夫不奈羽觞急,幽讨未辜春日迟。lǎo fū bù nài yǔ shāng jí,yōu tǎo wèi gū chūn rì chí。
惭愧邻翁会人意,杀鸡炊黍要追随。cán kuì lín wēng huì rén yì,shā jī chuī shǔ yào zhuī suí。

自太和冲雪归据鞍偶作书赠令权元凯

吴则礼

老去龙纹匕,平生兽锦袍。lǎo qù lóng wén bǐ,píng shēng shòu jǐn páo。
端知有奇语,大雪满弓刀。duān zhī yǒu qí yǔ,dà xuě mǎn gōng dāo。

怀谨常三首

吴则礼

今晨讵复懒,要与阿戎谈。jīn chén jù fù lǎn,yào yǔ ā róng tán。
寒温事且置,竟论后三三。hán wēn shì qiě zhì,jìng lùn hòu sān sān。

怀谨常三首

吴则礼

高气初不群,咄咄端逼人。gāo qì chū bù qún,duō duō duān bī rén。
妙处欲绝倒,未怕儿辈嗔。miào chù yù jué dào,wèi pà ér bèi chēn。

怀谨常三首

吴则礼

我有铜鼎汤,快瀹龙焙香。wǒ yǒu tóng dǐng tāng,kuài yuè lóng bèi xiāng。
政使浇舌本,君无问糟床。zhèng shǐ jiāo shé běn,jūn wú wèn zāo chuáng。

十二月八日携家过因胜

吴则礼

吾人真铁人,畴昔已百鍊。wú rén zhēn tiě rén,chóu xī yǐ bǎi liàn。
携家过残年,来吃随堂饭。xié jiā guò cán nián,lái chī suí táng fàn。

自太和冲雪归而旅雁数鸣据鞍偶作书赠令权元凯

吴则礼

休论驼背锦模糊,且试腰间金仆姑。xiū lùn tuó bèi jǐn mó hú,qiě shì yāo jiān jīn pū gū。
边头可是怜侬辈,忽作徐熙雪雁图。biān tóu kě shì lián nóng bèi,hū zuò xú xī xuě yàn tú。