古诗词

鲁侯以上巳日宴高阳偶成长句

吴则礼

罗帏绣箔凌苍穹,扬飞白雪初蒙蒙。luó wéi xiù bó líng cāng qióng,yáng fēi bái xuě chū méng méng。
云收海面吐朝日,渐射碧瓦光曈昽。yún shōu hǎi miàn tǔ cháo rì,jiàn shè bì wǎ guāng tóng lóng。
聊停隼旆驻双节,琥珀潋滟黄金钟。liáo tíng sǔn pèi zhù shuāng jié,hǔ pò liàn yàn huáng jīn zhōng。
雏莺乳燕弄清昼,幽香薄暮飘残红。chú yīng rǔ yàn nòng qīng zhòu,yōu xiāng báo mù piāo cán hóng。
游丝芳草入望眼,天低旅雁鸣嗈嗈。yóu sī fāng cǎo rù wàng yǎn,tiān dī lǚ yàn míng yōng yōng。
溪深涨渌浮画栋,雨馀山色虚无中。xī shēn zhǎng lù fú huà dòng,yǔ yú shān sè xū wú zhōng。
修眉翠袖倚长笛,五马矫首嘶春风。xiū méi cuì xiù yǐ zhǎng dí,wǔ mǎ jiǎo shǒu sī chūn fēng。
轻烟漠漠暝兰楫,鸥鸟静不惊笙镛。qīng yān mò mò míng lán jí,ōu niǎo jìng bù jīng shēng yōng。
玉堂念昔掌帝制,文彩讵独如醉翁。yù táng niàn xī zhǎng dì zhì,wén cǎi jù dú rú zuì wēng。
夜听宫漏对莲烛,突兀万卷蟠心胸。yè tīng gōng lòu duì lián zhú,tū wù wàn juǎn pán xīn xiōng。
雄辞妙语委椽笔,波涛汹汹来何穷。xióng cí miào yǔ wěi chuán bǐ,bō tāo xiōng xiōng lái hé qióng。
法严义古跨两汉,磊落未许盘诰工。fǎ yán yì gǔ kuà liǎng hàn,lěi luò wèi xǔ pán gào gōng。
晚握铜鱼坐虎帐,锦衣铁骑悬刀弓。wǎn wò tóng yú zuò hǔ zhàng,jǐn yī tiě qí xuán dāo gōng。
熊罴俯仰随杖屦,棘门霸上真儿童。xióng pí fǔ yǎng suí zhàng jù,jí mén bà shàng zhēn ér tóng。
葛巾羽扇姑自适,指麾俎豆威羌戎。gé jīn yǔ shàn gū zì shì,zhǐ huī zǔ dòu wēi qiāng róng。
饮酣隐几骋谈辩,逸气凛凛侔铦锋。yǐn hān yǐn jǐ chěng tán biàn,yì qì lǐn lǐn móu xiān fēng。
毡裘辫发岂足数,终使万物归埏镕。zhān qiú biàn fā qǐ zú shù,zhōng shǐ wàn wù guī shān róng。
塞垣佳景寄新咏,璀璨千丈垂晴虹。sāi yuán jiā jǐng jì xīn yǒng,cuǐ càn qiān zhàng chuí qíng hóng。
章江倦客谩叹息,转徙八极犹孤蓬。zhāng jiāng juàn kè mán tàn xī,zhuǎn xǐ bā jí yóu gū péng。
登临暂喜脱人境,安得健翮超寒空。dēng lín zàn xǐ tuō rén jìng,ān dé jiàn hé chāo hán kōng。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

怀春

吴则礼

青春已辞淮水湄,底物遗我堪解颐。qīng chūn yǐ cí huái shuǐ méi,dǐ wù yí wǒ kān jiě yí。
风味不除惟白堕,典刑犹在有黄鹂。fēng wèi bù chú wéi bái duò,diǎn xíng yóu zài yǒu huáng lí。
老夫只觉禅坐好,儿辈争论句法奇。lǎo fū zhǐ jué chán zuò hǎo,ér bèi zhēng lùn jù fǎ qí。
到处何曾问炊米,半生人笑北湖痴。dào chù hé céng wèn chuī mǐ,bàn shēng rén xiào běi hú chī。

同圣功南园探春

吴则礼

春风如许可复奈,扶藜与子一笑怀。chūn fēng rú xǔ kě fù nài,fú lí yǔ zi yī xiào huái。
初缘晴日垂垂发,更为吾人细细开。chū yuán qíng rì chuí chuí fā,gèng wèi wú rén xì xì kāi。
莫憎白眼校尉老,快唤青州从事来。mò zēng bái yǎn xiào wèi lǎo,kuài huàn qīng zhōu cóng shì lái。
径欲寻君说幽意,夕阳故挽一枝回。jìng yù xún jūn shuō yōu yì,xī yáng gù wǎn yī zhī huí。

识舟亭

吴则礼

饱闻会稽道中好,未似隐几来归舟。bǎo wén huì jī dào zhōng hǎo,wèi shì yǐn jǐ lái guī zhōu。
衰鬓犹堪扶槛笑,长江故作拍天流。shuāi bìn yóu kān fú kǎn xiào,zhǎng jiāng gù zuò pāi tiān liú。
知容遥集几两屐,绝胜元龙百尺楼。zhī róng yáo jí jǐ liǎng jī,jué shèng yuán lóng bǎi chǐ lóu。
时换薰炉办幽事,孤鸿落处有汀洲。shí huàn xūn lú bàn yōu shì,gū hóng luò chù yǒu tīng zhōu。

携茶过智海

吴则礼

床头白羽已相亲,茗碗才尝正焙新。chuáng tóu bái yǔ yǐ xiāng qīn,míng wǎn cái cháng zhèng bèi xīn。
透出老禅三昧眼,唤醒逋客二毛身。tòu chū lǎo chán sān mèi yǎn,huàn xǐng bū kè èr máo shēn。
坐闻考考赴堂鼓,起觅垂垂洗钵人。zuò wén kǎo kǎo fù táng gǔ,qǐ mì chuí chuí xǐ bō rén。
稍有黄鹂来举似,似怜老子独知真。shāo yǒu huáng lí lái jǔ shì,shì lián lǎo zi dú zhī zhēn。

赴大舟投老斋

吴则礼

枕边梦事忽蘧蘧,起着青鞋唤竹舆。zhěn biān mèng shì hū qú qú,qǐ zhe qīng xié huàn zhú yú。
投老惟堪听斋鼓,此生端愧坐儒书。tóu lǎo wéi kān tīng zhāi gǔ,cǐ shēng duān kuì zuò rú shū。
十年枵腹犹堪在,一钵连床便有馀。shí nián xiāo fù yóu kān zài,yī bō lián chuáng biàn yǒu yú。
蓦直从来大舟路,横担拄杖正怜渠。mò zhí cóng lái dà zhōu lù,héng dān zhǔ zhàng zhèng lián qú。

宣老示寂有怀

吴则礼

暮年流落偶相亲,握臂难忘一语真。mù nián liú luò ǒu xiāng qīn,wò bì nán wàng yī yǔ zhēn。
茗碗斋盂成昨梦,蒲团禅板记前身。míng wǎn zhāi yú chéng zuó mèng,pú tuán chán bǎn jì qián shēn。
尘埃云衲翛翛敝,岁月霜毛种种新。chén āi yún nà xiāo xiāo bì,suì yuè shuāng máo zhǒng zhǒng xīn。
游戏诸天无复返,自嗟青眼更何人。yóu xì zhū tiān wú fù fǎn,zì jiē qīng yǎn gèng hé rén。

同王子和过张氏小园

吴则礼

永夏追凉得午阴,扶藜仍有小丛林。yǒng xià zhuī liáng dé wǔ yīn,fú lí réng yǒu xiǎo cóng lín。
应怜老子腰脚健,可是禅房花木深。yīng lián lǎo zi yāo jiǎo jiàn,kě shì chán fáng huā mù shēn。
卷帘高竹与佳色,隐几黄鹂供好音。juǎn lián gāo zhú yǔ jiā sè,yǐn jǐ huáng lí gōng hǎo yīn。
更遣惊人十样锦,并浇宿昔江湖心。gèng qiǎn jīng rén shí yàng jǐn,bìng jiāo sù xī jiāng hú xīn。

书事

吴则礼

小雨浑晴不作泥,老年浇舌要如饴。xiǎo yǔ hún qíng bù zuò ní,lǎo nián jiāo shé yào rú yí。
应怜长日只么过,故遣飞英如许奇。yīng lián zhǎng rì zhǐ me guò,gù qiǎn fēi yīng rú xǔ qí。
涧底涓涓催着屐,屋头聒聒唤支颐。jiàn dǐ juān juān cuī zhe jī,wū tóu guā guā huàn zhī yí。
孰云乌几独少味,看尽朱朱白白时。shú yún wū jǐ dú shǎo wèi,kàn jǐn zhū zhū bái bái shí。

书事

吴则礼

溪北溪南梅树枝,斩新华萼出疏篱。xī běi xī nán méi shù zhī,zhǎn xīn huá è chū shū lí。
独怜醉处锦成幄,端恨愁时雪打围。dú lián zuì chù jǐn chéng wò,duān hèn chóu shí xuě dǎ wéi。
老夫不奈羽觞急,幽讨未辜春日迟。lǎo fū bù nài yǔ shāng jí,yōu tǎo wèi gū chūn rì chí。
惭愧邻翁会人意,杀鸡炊黍要追随。cán kuì lín wēng huì rén yì,shā jī chuī shǔ yào zhuī suí。

自太和冲雪归据鞍偶作书赠令权元凯

吴则礼

老去龙纹匕,平生兽锦袍。lǎo qù lóng wén bǐ,píng shēng shòu jǐn páo。
端知有奇语,大雪满弓刀。duān zhī yǒu qí yǔ,dà xuě mǎn gōng dāo。

怀谨常三首

吴则礼

今晨讵复懒,要与阿戎谈。jīn chén jù fù lǎn,yào yǔ ā róng tán。
寒温事且置,竟论后三三。hán wēn shì qiě zhì,jìng lùn hòu sān sān。

怀谨常三首

吴则礼

高气初不群,咄咄端逼人。gāo qì chū bù qún,duō duō duān bī rén。
妙处欲绝倒,未怕儿辈嗔。miào chù yù jué dào,wèi pà ér bèi chēn。

怀谨常三首

吴则礼

我有铜鼎汤,快瀹龙焙香。wǒ yǒu tóng dǐng tāng,kuài yuè lóng bèi xiāng。
政使浇舌本,君无问糟床。zhèng shǐ jiāo shé běn,jūn wú wèn zāo chuáng。

十二月八日携家过因胜

吴则礼

吾人真铁人,畴昔已百鍊。wú rén zhēn tiě rén,chóu xī yǐ bǎi liàn。
携家过残年,来吃随堂饭。xié jiā guò cán nián,lái chī suí táng fàn。