古诗词

田不伐玉磬歌

吴则礼

田侯玉磬何瑰奇,吴子见之俄朵颐。tián hóu yù qìng hé guī qí,wú zi jiàn zhī é duǒ yí。
宣王石鼓气忽丧,摩挲篆刻还嗟咨。xuān wáng shí gǔ qì hū sàng,mó sā zhuàn kè hái jiē zī。
作止休论惟柷敔,曾窥两阶舞干羽。zuò zhǐ xiū lùn wéi chù yǔ,céng kuī liǎng jiē wǔ gàn yǔ。
常临罍洗荐清庙,获迩天球亲簋簠。cháng lín léi xǐ jiàn qīng miào,huò ěr tiān qiú qīn guǐ fǔ。
缅怀戛击良匪遥,少师汝曹疑可招。miǎn huái jiá jī liáng fěi yáo,shǎo shī rǔ cáo yí kě zhāo。
老儒讵复知肉味,惝恍便欲闻箫韶。lǎo rú jù fù zhī ròu wèi,chǎng huǎng biàn yù wén xiāo sháo。
正声初淫器益讹,九州渐渐婴兵戈。zhèng shēng chū yín qì yì é,jiǔ zhōu jiàn jiàn yīng bīng gē。
鬼神愤惋莫得秘,直恐世上遭诋诃。guǐ shén fèn wǎn mò dé mì,zhí kǒng shì shàng zāo dǐ hē。
田侯悯我形影孤,明眼常云绝代无。tián hóu mǐn wǒ xíng yǐng gū,míng yǎn cháng yún jué dài wú。
是事宁殊衲衣底,启齿须逢袒臂胡。shì shì níng shū nà yī dǐ,qǐ chǐ xū féng tǎn bì hú。
即今陛下圣且仁,律吕从来恶夺伦。jí jīn bì xià shèng qiě rén,lǜ lǚ cóng lái è duó lún。
克谐八音有夔在,独惊尧颡如高辛。kè xié bā yīn yǒu kuí zài,dú jīng yáo sǎng rú gāo xīn。
人间讵睹荆山璞,珷玞难言合雕琢。rén jiān jù dǔ jīng shān pú,wǔ fū nán yán hé diāo zuó。
凭君持入古银台,似说太常修雅乐。píng jūn chí rù gǔ yín tái,shì shuō tài cháng xiū yǎ lè。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

自太和冲雪归而旅雁数鸣据鞍偶作书赠令权元凯

吴则礼

休论驼背锦模糊,且试腰间金仆姑。xiū lùn tuó bèi jǐn mó hú,qiě shì yāo jiān jīn pū gū。
边头可是怜侬辈,忽作徐熙雪雁图。biān tóu kě shì lián nóng bèi,hū zuò xú xī xuě yàn tú。

太和道中和颐字韵

吴则礼

茏葱峭茜朝日微,时出奇诡解我颐。lóng cōng qiào qiàn cháo rì wēi,shí chū qí guǐ jiě wǒ yí。
已听胡笳有韵曲,更行摩诘无声诗。yǐ tīng hú jiā yǒu yùn qū,gèng xíng mó jí wú shēng shī。

太和道中雪作因与诸友下马索酒快饮率尔成诗

吴则礼

兴来下马索酒觞,雪打战袍殊未央。xīng lái xià mǎ suǒ jiǔ shāng,xuě dǎ zhàn páo shū wèi yāng。
有底须寻戴安道,端怜吴语贺知章。yǒu dǐ xū xún dài ān dào,duān lián wú yǔ hè zhī zhāng。

古殿珠

吴则礼

塞上归来两鬓蓬,饱知边马依北风。sāi shàng guī lái liǎng bìn péng,bǎo zhī biān mǎ yī běi fēng。
从他垂棘连城璧,乞我僧伽古殿红。cóng tā chuí jí lián chéng bì,qǐ wǒ sēng gā gǔ diàn hóng。

简吉老

吴则礼

盱眙水落秋雁回,都梁霜薄梅花开。xū yí shuǐ luò qiū yàn huí,dōu liáng shuāng báo méi huā kāi。
极知玄文不浪与,踽踽故作侯芭来。jí zhī xuán wén bù làng yǔ,jǔ jǔ gù zuò hóu bā lái。

简友人

吴则礼

江头洲渚晚阳斜,宿雁已复取圆沙。jiāng tóu zhōu zhǔ wǎn yáng xié,sù yàn yǐ fù qǔ yuán shā。
老子尚堪巾屦在,凭君着意问梅花。lǎo zi shàng kān jīn jù zài,píng jūn zhe yì wèn méi huā。

简友人

吴则礼

溪水绕屋初鳞鳞,溪边桃花正迎人。xī shuǐ rào wū chū lín lín,xī biān táo huā zhèng yíng rén。
桃花迎人可复奈,幽事如许难具陈。táo huā yíng rén kě fù nài,yōu shì rú xǔ nán jù chén。

简友人

吴则礼

江山端无适俗韵,曳屐出门忘负疴。jiāng shān duān wú shì sú yùn,yè jī chū mén wàng fù kē。
林花工办作红雨,其奈一年春老何。lín huā gōng bàn zuò hóng yǔ,qí nài yī nián chūn lǎo hé。

简友人

吴则礼

从来老子兴不浅,未怕霜鬓浑欲斑。cóng lái lǎo zi xīng bù qiǎn,wèi pà shuāng bìn hún yù bān。
安得希有大勇健,尽寻南徐江上山。ān dé xī yǒu dà yǒng jiàn,jǐn xún nán xú jiāng shàng shān。

简张子伟

吴则礼

轩轩秃发谷城孙,有底天寒不出门。xuān xuān tū fā gǔ chéng sūn,yǒu dǐ tiān hán bù chū mén。
肯说今年闲贵贱,只将丘壑共人论。kěn shuō jīn nián xián guì jiàn,zhǐ jiāng qiū hè gòng rén lùn。

戏简狄周臣

吴则礼

帘卷秋风烛影红,少年公子倒金钟。lián juǎn qiū fēng zhú yǐng hóng,shǎo nián gōng zi dào jīn zhōng。
艳歌声入流云去,肯问西邻有病翁。yàn gē shēng rù liú yún qù,kěn wèn xī lín yǒu bìng wēng。

简承天琛老

吴则礼

攀缘梦境欲何为,身相从渠现五衰。pān yuán mèng jìng yù hé wèi,shēn xiāng cóng qú xiàn wǔ shuāi。
任运腾腾只么过,休论跛蹶与痿羸。rèn yùn téng téng zhǐ me guò,xiū lùn bǒ jué yǔ wěi léi。

还山阳简相之并示炯

吴则礼

今年雪花大如许,已作淮南万点梅。jīn nián xuě huā dà rú xǔ,yǐ zuò huái nán wàn diǎn méi。
北湖头白得饱饭,故为淮南风月来。běi hú tóu bái dé bǎo fàn,gù wèi huái nán fēng yuè lái。

岸花

吴则礼

岸花着雨晚鲜鲜,老眼怕开真自怜。àn huā zhe yǔ wǎn xiān xiān,lǎo yǎn pà kāi zhēn zì lián。
树底鸣鸠来说法,会人意处有因缘。shù dǐ míng jiū lái shuō fǎ,huì rén yì chù yǒu yīn yuán。

余自离荆渚遍身生疮了无佳思至金陵舍舟登陆之朱方道游钟山

吴则礼

三年窜逐去荆州,岂料重为此寺游。sān nián cuàn zhú qù jīng zhōu,qǐ liào zhòng wèi cǐ sì yóu。
钟鼓山林浑好在,独惊老子雪蒙头。zhōng gǔ shān lín hún hǎo zài,dú jīng lǎo zi xuě méng tóu。