古诗词

同李汉臣赋陈道人茶匕诗

吴则礼

诸方妙手嗟谁何,旧闻江东卜头陀。zhū fāng miào shǒu jiē shuí hé,jiù wén jiāng dōng bo tóu tuó。
即今世上称绝伦,只数钱塘陈道人。jí jīn shì shàng chēng jué lún,zhǐ shù qián táng chén dào rén。
宣和日试龙焙香,独以胜韵媚君王。xuān hé rì shì lóng bèi xiāng,dú yǐ shèng yùn mèi jūn wáng。
平生底处齑盐眼,饱识斓斑翰林碗。píng shēng dǐ chù jī yán yǎn,bǎo shí lán bān hàn lín wǎn。
腐儒惯烧折脚铛,两耳要听苍蝇声。fǔ rú guàn shāo zhé jiǎo dāng,liǎng ěr yào tīng cāng yíng shēng。
苦遭汤饼作魔事,坐睡只教渠唤醒。kǔ zāo tāng bǐng zuò mó shì,zuò shuì zhǐ jiào qú huàn xǐng。
岂如公子不论价,千金争买都堂胯。qǐ rú gōng zi bù lùn jià,qiān jīn zhēng mǎi dōu táng kuà。
心知二叟操钤锤,种种幻出真瑰奇。xīn zhī èr sǒu cāo qián chuí,zhǒng zhǒng huàn chū zhēn guī qí。
何当为我调云腴,豆饭藜羹与扫除。hé dāng wèi wǒ diào yún yú,dòu fàn lí gēng yǔ sǎo chú。
个中风味太高彻,问取老师三昧舌。gè zhōng fēng wèi tài gāo chè,wèn qǔ lǎo shī sān mèi shé。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

题米元晖临北苑山水

吴则礼

平生胸中丘壑,天公乞与羁臣。píng shēng xiōng zhōng qiū hè,tiān gōng qǐ yǔ jī chén。
要遣毛锥举似,此事儿辈不嗔。yào qiǎn máo zhuī jǔ shì,cǐ shì ér bèi bù chēn。

寄介然二首

吴则礼

生事石田茅屋,世家青琐金銮。shēng shì shí tián máo wū,shì jiā qīng suǒ jīn luán。
崇福略无王事,自惭也费县官。chóng fú lüè wú wáng shì,zì cán yě fèi xiàn guān。

寄介然二首

吴则礼

昨者偶持汉节,白头未识乌蛮。zuó zhě ǒu chí hàn jié,bái tóu wèi shí wū mán。
饱饭癯然摩腹,笑听船鼓过湾。bǎo fàn qú rán mó fù,xiào tīng chuán gǔ guò wān。

又寄介然

吴则礼

寄声吾党阿介,米贱惟有淮南。jì shēng wú dǎng ā jiè,mǐ jiàn wéi yǒu huái nán。
更无一语不契,前身定是同参。gèng wú yī yǔ bù qì,qián shēn dìng shì tóng cān。

题吴道人庵壁间米元晖画

吴则礼

阿晖戏拈秃笔,便与北苑争雄。ā huī xì niān tū bǐ,biàn yǔ běi yuàn zhēng xióng。
幻出幼舆丘壑,仍现一沤影中。huàn chū yòu yú qiū hè,réng xiàn yī ōu yǐng zhōng。