古诗词

阿坰以歙钵供太希先偶成

吴则礼

君不见上公之鼎烹养牛,高足巨耳谁与俦。jūn bù jiàn shàng gōng zhī dǐng pēng yǎng niú,gāo zú jù ěr shuí yǔ chóu。
又不见便便瓦釜煮黄独,媚此枵然转雷腹。yòu bù jiàn biàn biàn wǎ fǔ zhǔ huáng dú,mèi cǐ xiāo rán zhuǎn léi fù。
养牛大嚼良快意,老儒那有王侯鼻。yǎng niú dà jué liáng kuài yì,lǎo rú nà yǒu wáng hóu bí。
黄独饱火正可怜,自捉长镵宁用钱。huáng dú bǎo huǒ zhèng kě lián,zì zhuō zhǎng chán níng yòng qián。
太希先,阿坰赠君北湖歙州钵,天遣吾人个中活。tài xī xiān,ā jiōng zèng jūn běi hú shè zhōu bō,tiān qiǎn wú rén gè zhōng huó。
撑肠等取一生足,养牛何曾异黄独。chēng cháng děng qǔ yī shēng zú,yǎng niú hé céng yì huáng dú。
要须以铁为脊梁,才可提渠示诸方。yào xū yǐ tiě wèi jí liáng,cái kě tí qú shì zhū fāng。
应笑连床并头颅,五更戢戢听木鱼。yīng xiào lián chuáng bìng tóu lú,wǔ gèng jí jí tīng mù yú。
太希先,尔时勿作随堂解,真是穷年粥饭债。tài xī xiān,ěr shí wù zuò suí táng jiě,zhēn shì qióng nián zhōu fàn zhài。
羁臣白发无住著,瀹腐舂陈殊未错。jī chén bái fā wú zhù zhù,yuè fǔ chōng chén shū wèi cuò。
客来摩挲浑不嗔,慎勿触我红麒麟。kè lái mó sā hún bù chēn,shèn wù chù wǒ hóng qí lín。
南徐祖令侬自知,雪打西安尝豆糜。nán xú zǔ lìng nóng zì zhī,xuě dǎ xī ān cháng dòu mí。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

题瓜州黄鹤台

吴则礼

九载星星复种种,投荒不死趋大梁。jiǔ zài xīng xīng fù zhǒng zhǒng,tóu huāng bù sǐ qū dà liáng。
西州华屋那可见,黄鹤台南堪断肠。xī zhōu huá wū nà kě jiàn,huáng hè tái nán kān duàn cháng。

汴岸紫花丛生状如香囊间出黄菊于其侧

吴则礼

霜著船头八月凉,故教寒蝶韵幽芳。shuāng zhù chuán tóu bā yuè liáng,gù jiào hán dié yùn yōu fāng。
传语西州华屋处,端须戏取阿玄囊。chuán yǔ xī zhōu huá wū chù,duān xū xì qǔ ā xuán náng。

元日

吴则礼

秃雪盈巾面欲黧,三间茅屋傍淮湄。tū xuě yíng jīn miàn yù lí,sān jiān máo wū bàng huái méi。
北湖不道无炊米,也向衡门贴画鸡。běi hú bù dào wú chuī mǐ,yě xiàng héng mén tiē huà jī。

少冯得蕙二本分一见供

吴则礼

春尽盱眙天水昏,一年幽事要人论。chūn jǐn xū yí tiān shuǐ hūn,yī nián yōu shì yào rén lùn。
阿冯端起北湖想,故遣九荂来晤言。ā féng duān qǐ běi hú xiǎng,gù qiǎn jiǔ fū lái wù yán。

偶怀普照经寮附火寄夷白老

吴则礼

北湖头白懒觅官,只办诸方寻衲子。běi hú tóu bái lǎn mì guān,zhǐ bàn zhū fāng xún nà zi。
要拥经寮一丈炉,烦渠好作来苏水。yào yōng jīng liáo yī zhàng lú,fán qú hǎo zuò lái sū shuǐ。

贾动之盍簪堂红梅欲发作此问讯

吴则礼

江南风雨馀几信,有底淮南春事迟。jiāng nán fēng yǔ yú jǐ xìn,yǒu dǐ huái nán chūn shì chí。
凭君料理玉妃面,快作酒红生晕时。píng jūn liào lǐ yù fēi miàn,kuài zuò jiǔ hóng shēng yūn shí。

探梅

吴则礼

梅花元不怕春寒,想见垂垂雪作团。méi huā yuán bù pà chūn hán,xiǎng jiàn chuí chuí xuě zuò tuán。
藤枝芒屩犹堪在,试为吾人料理看。téng zhī máng juē yóu kān zài,shì wèi wú rén liào lǐ kàn。

郁李甚开其花如雪以珍瓶贮之

吴则礼

玉妃春行不落莫,授馆独有青玻璃。yù fēi chūn xíng bù luò mò,shòu guǎn dú yǒu qīng bō lí。
是身未办堕杂染,高自标致真希奇。shì shēn wèi bàn duò zá rǎn,gāo zì biāo zhì zhēn xī qí。

归途口占

吴则礼

九年脚不踏梁宋,踽踽归来成腼颜。jiǔ nián jiǎo bù tà liáng sòng,jǔ jǔ guī lái chéng miǎn yán。
秃发羁臣端饱在,淮南天遣米如山。tū fā jī chén duān bǎo zài,huái nán tiān qiǎn mǐ rú shān。

圃田道中牧马

吴则礼

不复硉兀如堵墙,索河水甘殊未央。bù fù lù wù rú dǔ qiáng,suǒ hé shuǐ gān shū wèi yāng。
天工作意与一饱,端是今年春草长。tiān gōng zuò yì yǔ yī bǎo,duān shì jīn nián chūn cǎo zhǎng。

流光亭

吴则礼

畴昔九死干典刑,谁言复过流光亭。chóu xī jiǔ sǐ gàn diǎn xíng,shuí yán fù guò liú guāng tíng。
关河向人两鬓老,敢与杨柳论青青。guān hé xiàng rén liǎng bìn lǎo,gǎn yǔ yáng liǔ lùn qīng qīng。

题刘常梅

吴则礼

生憎长红涴浅白,只有疏影连暗香。shēng zēng zhǎng hóng wò qiǎn bái,zhǐ yǒu shū yǐng lián àn xiāng。
凭君且置风月事,一笑姑为时世妆。píng jūn qiě zhì fēng yuè shì,yī xiào gū wèi shí shì zhuāng。

戏嘲壁上画轴

吴则礼

寒林淡墨人争看,对面奇峰孰会心。hán lín dàn mò rén zhēng kàn,duì miàn qí fēng shú huì xīn。
可是世人唯识假,只缘清景少人寻。kě shì shì rén wéi shí jiǎ,zhǐ yuán qīng jǐng shǎo rén xún。

赋魏相之所收花光老小景

吴则礼

湖北湖南天水宽,道人付此一毫端。hú běi hú nán tiān shuǐ kuān,dào rén fù cǐ yī háo duān。
魏郎得之不自供,要遗西山老眼看。wèi láng dé zhī bù zì gōng,yào yí xī shān lǎo yǎn kàn。

又画尝醋翁

吴则礼

石先戏作忍酸相,未信从来尝醋难。shí xiān xì zuò rěn suān xiāng,wèi xìn cóng lái cháng cù nán。
头毛鬅鬙面白皱,老夫笑作婴儿看。tóu máo péng sēng miàn bái zhòu,lǎo fū xiào zuò yīng ér kàn。