古诗词

次子苍寄余清老韵

吴则礼

从来三仕及三已,总落道人坐定里。cóng lái sān shì jí sān yǐ,zǒng luò dào rén zuò dìng lǐ。
滑稽社中黄发将,讵与阿朔论辈行。huá jī shè zhōng huáng fā jiāng,jù yǔ ā shuò lùn bèi xíng。
平生芋魁曾未错,粱肉宁殊腐肠药。píng shēng yù kuí céng wèi cuò,liáng ròu níng shū fǔ cháng yào。
百年兀兀且饱睡,梦事有无浑不记。bǎi nián wù wù qiě bǎo shuì,mèng shì yǒu wú hún bù jì。
久甘袖手菩提坊,饿死肯踏狙公乡。jiǔ gān xiù shǒu pú tí fāng,è sǐ kěn tà jū gōng xiāng。
山林谁云迹如扫,天乞江湖娱此老。shān lín shuí yún jì rú sǎo,tiān qǐ jiāng hú yú cǐ lǎo。
癯然且吃诸方饭,汝自矻矻侬晏晏。qú rán qiě chī zhū fāng fàn,rǔ zì kū kū nóng yàn yàn。
坐听木鱼人笑痴,政复朵颐成屡莞。zuò tīng mù yú rén xiào chī,zhèng fù duǒ yí chéng lǚ guǎn。
要随烟雾入穷溟,或置一床如净名。yào suí yān wù rù qióng míng,huò zhì yī chuáng rú jìng míng。
生憎阿秦六国印,蒲团禅板犹关情。shēng zēng ā qín liù guó yìn,pú tuán chán bǎn yóu guān qíng。
眼边虽言有黄卷,绝知口不谈书传。yǎn biān suī yán yǒu huáng juǎn,jué zhī kǒu bù tán shū chuán。
旧拈槌拂吾已许,唤取渠来姑语语。jiù niān chuí fú wú yǐ xǔ,huàn qǔ qú lái gū yǔ yǔ。
相望几时怀抱恶,白玉为丹堪咀嚼。xiāng wàng jǐ shí huái bào è,bái yù wèi dān kān jǔ jué。
且试车声铜鼎汤,瀹茗径可撩枯肠。qiě shì chē shēng tóng dǐng tāng,yuè míng jìng kě liāo kū cháng。
此言何可束高阁,自谓过之一丘壑。cǐ yán hé kě shù gāo gé,zì wèi guò zhī yī qiū hè。

吴则礼

吴则礼 公元?年至一1121年字子副,富川(一作永兴,今湖北阳新)人。生年不详,卒于宋徽宗宣和三年。以父荫入仕。会为军器监主簿,因事谪荆州。官至直秘阁,知虢州。工诗,与唐庚、曾纡、陈道诸名士唱和。晚年居豫章,自号北湖居士。则礼著有北湖集十卷,长短句一卷,《书录解题》并傅于代。 吴则礼的作品>>

猜您喜欢

又再至山阳作

吴则礼

楚州白菘大于臂,天乞吾曹作好春。chǔ zhōu bái sōng dà yú bì,tiān qǐ wú cáo zuò hǎo chūn。
北湖食来如食肉,塔里僧伽不笑人。běi hú shí lái rú shí ròu,tǎ lǐ sēng gā bù xiào rén。

清谷水煎茶

吴则礼

快烧铜鼎攲胡床,边头初试蟹眼汤。kuài shāo tóng dǐng qī hú chuáng,biān tóu chū shì xiè yǎn tāng。
竟陵谷帘定少味,唤取阿羽来说尝。jìng líng gǔ lián dìng shǎo wèi,huàn qǔ ā yǔ lái shuō cháng。

兰皋煎茶

吴则礼

掠水纤纤紫燕斜,聊凭乌几伫幽花。lüè shuǐ xiān xiān zǐ yàn xié,liáo píng wū jǐ zhù yōu huā。
今年未识云腴面,且拨去年官焙芽。jīn nián wèi shí yún yú miàn,qiě bō qù nián guān bèi yá。

寄夷白坦然二首

吴则礼

夷白不应忘北湖,住持事繁无近书。yí bái bù yīng wàng běi hú,zhù chí shì fán wú jìn shū。
北湖头白更馋相,何日从之听木鱼。běi hú tóu bái gèng chán xiāng,hé rì cóng zhī tīng mù yú。

寄夷白坦然二首

吴则礼

北湖饭饱初不知,惟见从来方朵颐。běi hú fàn bǎo chū bù zhī,wéi jiàn cóng lái fāng duǒ yí。
天公大似撩我辈,不遣细和夔州诗。tiān gōng dà shì liāo wǒ bèi,bù qiǎn xì hé kuí zhōu shī。

奉圣念老得法于大通禅师游行十年归以其法接引晋人北湖见而喜之赠一绝句

吴则礼

从教白浪长浮天,脚跟饱踏吴江船。cóng jiào bái làng zhǎng fú tiān,jiǎo gēn bǎo tà wú jiāng chuán。
晋人初不知祖令,拍手施与龙山禅。jìn rén chū bù zhī zǔ lìng,pāi shǒu shī yǔ lóng shān chán。

简航禅师

吴则礼

纵横古帙散绳床,卧对疏帘卷夕阳。zòng héng gǔ zhì sàn shéng chuáng,wò duì shū lián juǎn xī yáng。
春去残花已无迹,娟娟新绿上筼筜。chūn qù cán huā yǐ wú jì,juān juān xīn lǜ shàng yún dāng。

石恪画醉僧

吴则礼

倒街卧路谁复嗔,粥鱼斋鼓强唤人。dào jiē wò lù shuí fù chēn,zhōu yú zhāi gǔ qiáng huàn rén。
莫疑只今五斗醉,要会从来三昧身。mò yí zhǐ jīn wǔ dòu zuì,yào huì cóng lái sān mèi shēn。

夷白

吴则礼

夷白诸法只么会,不作奇奇并怪怪。yí bái zhū fǎ zhǐ me huì,bù zuò qí qí bìng guài guài。
人来施与僧伽禅,事到付之弥勒袋。rén lái shī yǔ sēng gā chán,shì dào fù zhī mí lēi dài。

又偶作寄夷白老

吴则礼

去年腊雪一尺围,著处梅花如许肥。qù nián là xuě yī chǐ wéi,zhù chù méi huā rú xǔ féi。
道人定复有幻法,莫遣都梁万点飞。dào rén dìng fù yǒu huàn fǎ,mò qiǎn dōu liáng wàn diǎn fēi。

坐睡

吴则礼

白灰如雪麒麟红,一老已打斋时钟。bái huī rú xuě qí lín hóng,yī lǎo yǐ dǎ zhāi shí zhōng。
衲子末来且坐睡,蒲团与我作新冬。nà zi mò lái qiě zuò shuì,pú tuán yǔ wǒ zuò xīn dōng。

舟行坐睡

吴则礼

撩天鼻孔蟠雷车,世间诸法种种坏。liāo tiān bí kǒng pán léi chē,shì jiān zhū fǎ zhǒng zhǒng huài。
饱参饭后蒲团禅,北湖端为第一代。bǎo cān fàn hòu pú tuán chán,běi hú duān wèi dì yī dài。

绝句二首

吴则礼

华馆相望接使星,长淮南北已休兵。huá guǎn xiāng wàng jiē shǐ xīng,zhǎng huái nán běi yǐ xiū bīng。
便须买酒催行乐,更觅何时是太平。biàn xū mǎi jiǔ cuī xíng lè,gèng mì hé shí shì tài píng。

绝句二首

吴则礼

满船买了洞庭柑,雪色新裁白苎衫。mǎn chuán mǎi le dòng tíng gān,xuě sè xīn cái bái zhù shān。
唤得吴姬同一醉,春风相送过江南。huàn dé wú jī tóng yī zuì,chūn fēng xiāng sòng guò jiāng nán。

诗一首

吴则礼

枫叶芦花满钓船,水风清处碗琴眠。fēng yè lú huā mǎn diào chuán,shuǐ fēng qīng chù wǎn qín mián。
觉来失却潇湘月,却问青山觅酒钱。jué lái shī què xiāo xiāng yuè,què wèn qīng shān mì jiǔ qián。