古诗词

次韵阎秀才汉臣食兔

晁补之

兔诚中山族,中古稍分裂。tù chéng zhōng shān zú,zhōng gǔ shāo fēn liè。
唐虞用大牲,虽有目未瞥。táng yú yòng dà shēng,suī yǒu mù wèi piē。
䨲孙能飞仙,飘忽天汉决。nóu sūn néng fēi xiān,piāo hū tiān hàn jué。
不逢易牙试,厥胄几泯灭。bù féng yì yá shì,jué zhòu jǐ mǐn miè。
羿弧殒阳乌,曾不弋在穴。yì hú yǔn yáng wū,céng bù yì zài xué。
王良马慢忌,扑握几奔掣。wáng liáng mǎ màn jì,pū wò jǐ bēn chè。
初遭赳赳子,鼎饪饫毛血。chū zāo jiū jiū zi,dǐng rèn yù máo xuè。
中逢宋鹊窘,饥吻啄原雪。zhōng féng sòng què jiǒng,jī wěn zhuó yuán xuě。
叔世削格多,星迸失行列。shū shì xuē gé duō,xīng bèng shī xíng liè。
蹄穷不得逸,如鼠限高闑。tí qióng bù dé yì,rú shǔ xiàn gāo niè。
应怜蚌潜水,暴腹想江月。yīng lián bàng qián shuǐ,bào fù xiǎng jiāng yuè。
唇亡欲谁语,竟死犹结舌。chún wáng yù shuí yǔ,jìng sǐ yóu jié shé。
肩尻弱易解,狼藉腥尺铁。jiān kāo ruò yì jiě,láng jí xīng chǐ tiě。
抽毫置筠管,复苦蠹鱼啮。chōu háo zhì yún guǎn,fù kǔ dù yú niè。
论功在册府,微物推尔杰。lùn gōng zài cè fǔ,wēi wù tuī ěr jié。
剡藤光夺缣,抄记良琐屑。shàn téng guāng duó jiān,chāo jì liáng suǒ xiè。
北邻阎夫子,尚忍资杯啜。běi lín yán fū zi,shàng rěn zī bēi chuài。
得诸韩卢口,实以彊暴劣。dé zhū hán lú kǒu,shí yǐ jiàng bào liè。
作诗夸芳美,此誉宁所悦。zuò shī kuā fāng měi,cǐ yù níng suǒ yuè。
不如狐膏臊,质贱甘弃绝。bù rú hú gāo sāo,zhì jiàn gān qì jué。
冢妖老通数,藤索夜空设。zhǒng yāo lǎo tōng shù,téng suǒ yè kōng shè。
尔曾不及彼,就获徒内热。ěr céng bù jí bǐ,jiù huò tú nèi rè。
聆声无耸耳,当学缩颈鳖。líng shēng wú sǒng ěr,dāng xué suō jǐng biē。
吾君阜万物,沛若泽未竭。wú jūn fù wàn wù,pèi ruò zé wèi jié。
谁能复古初,此味傥可缺。shuí néng fù gǔ chū,cǐ wèi tǎng kě quē。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

赵开祖挽歌辞

晁补之

万里归来两鬓霜,故人如玉閟幽堂。wàn lǐ guī lái liǎng bìn shuāng,gù rén rú yù bì yōu táng。
凄凉长吉无题句,冥默淮南未试方。qī liáng zhǎng jí wú tí jù,míng mò huái nán wèi shì fāng。
空复藏书如册府,何由载酒更僧坊。kōng fù cáng shū rú cè fǔ,hé yóu zài jiǔ gèng sēng fāng。
诸郎文字能传业,开府风流未渠央。zhū láng wén zì néng chuán yè,kāi fǔ fēng liú wèi qú yāng。

国子监暮归

晁补之

杖屦清晨往,缣囊薄暮归。zhàng jù qīng chén wǎng,jiān náng báo mù guī。
闲官厅事冷,蝴蝶上阶飞。xián guān tīng shì lěng,hú dié shàng jiē fēi。

答李令

晁补之

知音惭李令,问我复何为。zhī yīn cán lǐ lìng,wèn wǒ fù hé wèi。
道义惟添睡,功名只有诗。dào yì wéi tiān shuì,gōng míng zhǐ yǒu shī。

书周开祖子抱一发愿文后

晁补之

欲爱生诸秽,俱盛一草囊。yù ài shēng zhū huì,jù shèng yī cǎo náng。
应从持犯入,当发紫金光。yīng cóng chí fàn rù,dāng fā zǐ jīn guāng。

身世谩悠哉

晁补之

身世谩悠哉,田园首重回。shēn shì mán yōu zāi,tián yuán shǒu zhòng huí。
春来亦何事,忽忽叹庭槐。chūn lái yì hé shì,hū hū tàn tíng huái。

祷雨宿九曲池上三首

晁补之

同辇笙歌地,荒池风露天。tóng niǎn shēng gē dì,huāng chí fēng lù tiān。
无心更怀古,凉夜正甘眠。wú xīn gèng huái gǔ,liáng yè zhèng gān mián。

祷雨宿九曲池上三首

晁补之

荒城孤绝处,犹指玉钩亭。huāng chéng gū jué chù,yóu zhǐ yù gōu tíng。
凉月遍宜上,江南山更青。liáng yuè biàn yí shàng,jiāng nán shān gèng qīng。

祷雨宿九曲池上三首

晁补之

微月淡芜城,飞萤纵复横。wēi yuè dàn wú chéng,fēi yíng zòng fù héng。
蛙鱼凉亦乐,跳港触荷声。wā yú liáng yì lè,tiào gǎng chù hé shēng。

谯国嘲提壶

晁补之

何处提壶鸟,荒园自叫春。hé chù tí hú niǎo,huāng yuán zì jiào chūn。
夕阳深樾里,持此劝何人。xī yáng shēn yuè lǐ,chí cǐ quàn hé rén。

晚春二首

晁补之

春呼群艳与偕藏,残英风劝作清狂。chūn hū qún yàn yǔ xié cáng,cán yīng fēng quàn zuò qīng kuáng。
消愁贤圣酬酢寡,破睡枪旗幽兴长。xiāo chóu xián shèng chóu cù guǎ,pò shuì qiāng qí yōu xīng zhǎng。

晚春二首

晁补之

春归风雨一朝尽,昼静园林诸趣嘉。chūn guī fēng yǔ yī cháo jǐn,zhòu jìng yuán lín zhū qù jiā。
蜻蜓出水群掠蚋,鹎鵊卫巢双趁鸦。qīng tíng chū shuǐ qún lüè ruì,bēi jiá wèi cháo shuāng chèn yā。

示张仲原秀才二首

晁补之

去年钜野张狂澜,黄河水不到鱼山。qù nián jù yě zhāng kuáng lán,huáng hé shuǐ bù dào yú shān。
焦城有屋仲子筑,它日能来相往还。jiāo chéng yǒu wū zhòng zi zhù,tā rì néng lái xiāng wǎng hái。

示张仲原秀才二首

晁补之

城头急雨昏长川,城边清流鸥鹭闲。chéng tóu jí yǔ hūn zhǎng chuān,chéng biān qīng liú ōu lù xián。
城西云黑电脚落,斜日正在城东山。chéng xī yún hēi diàn jiǎo luò,xié rì zhèng zài chéng dōng shān。

村居即事

晁补之

小麦青青大麦稀,蚕娘拾茧盈筐归。xiǎo mài qīng qīng dà mài xī,cán niáng shí jiǎn yíng kuāng guī。
放牛薄暮古堤角,三四黄莺相趁飞。fàng niú báo mù gǔ dī jiǎo,sān sì huáng yīng xiāng chèn fēi。

夏夜雨意

晁补之

凝云遮汉月不舒,微电时照东南隅。níng yún zhē hàn yuè bù shū,wēi diàn shí zhào dōng nán yú。
风条不动柱础湿,初夜深砌吟蝼蛄。fēng tiáo bù dòng zhù chǔ shī,chū yè shēn qì yín lóu gū。