古诗词

次韵阎秀才汉臣食兔

晁补之

兔诚中山族,中古稍分裂。tù chéng zhōng shān zú,zhōng gǔ shāo fēn liè。
唐虞用大牲,虽有目未瞥。táng yú yòng dà shēng,suī yǒu mù wèi piē。
䨲孙能飞仙,飘忽天汉决。nóu sūn néng fēi xiān,piāo hū tiān hàn jué。
不逢易牙试,厥胄几泯灭。bù féng yì yá shì,jué zhòu jǐ mǐn miè。
羿弧殒阳乌,曾不弋在穴。yì hú yǔn yáng wū,céng bù yì zài xué。
王良马慢忌,扑握几奔掣。wáng liáng mǎ màn jì,pū wò jǐ bēn chè。
初遭赳赳子,鼎饪饫毛血。chū zāo jiū jiū zi,dǐng rèn yù máo xuè。
中逢宋鹊窘,饥吻啄原雪。zhōng féng sòng què jiǒng,jī wěn zhuó yuán xuě。
叔世削格多,星迸失行列。shū shì xuē gé duō,xīng bèng shī xíng liè。
蹄穷不得逸,如鼠限高闑。tí qióng bù dé yì,rú shǔ xiàn gāo niè。
应怜蚌潜水,暴腹想江月。yīng lián bàng qián shuǐ,bào fù xiǎng jiāng yuè。
唇亡欲谁语,竟死犹结舌。chún wáng yù shuí yǔ,jìng sǐ yóu jié shé。
肩尻弱易解,狼藉腥尺铁。jiān kāo ruò yì jiě,láng jí xīng chǐ tiě。
抽毫置筠管,复苦蠹鱼啮。chōu háo zhì yún guǎn,fù kǔ dù yú niè。
论功在册府,微物推尔杰。lùn gōng zài cè fǔ,wēi wù tuī ěr jié。
剡藤光夺缣,抄记良琐屑。shàn téng guāng duó jiān,chāo jì liáng suǒ xiè。
北邻阎夫子,尚忍资杯啜。běi lín yán fū zi,shàng rěn zī bēi chuài。
得诸韩卢口,实以彊暴劣。dé zhū hán lú kǒu,shí yǐ jiàng bào liè。
作诗夸芳美,此誉宁所悦。zuò shī kuā fāng měi,cǐ yù níng suǒ yuè。
不如狐膏臊,质贱甘弃绝。bù rú hú gāo sāo,zhì jiàn gān qì jué。
冢妖老通数,藤索夜空设。zhǒng yāo lǎo tōng shù,téng suǒ yè kōng shè。
尔曾不及彼,就获徒内热。ěr céng bù jí bǐ,jiù huò tú nèi rè。
聆声无耸耳,当学缩颈鳖。líng shēng wú sǒng ěr,dāng xué suō jǐng biē。
吾君阜万物,沛若泽未竭。wú jūn fù wàn wù,pèi ruò zé wèi jié。
谁能复古初,此味傥可缺。shuí néng fù gǔ chū,cǐ wèi tǎng kě quē。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

尾犯·庐山一名碧芙蓉

晁补之

庐山小隐。lú shān xiǎo yǐn。
渐年来疏懒,浸浓归兴。jiàn nián lái shū lǎn,jìn nóng guī xīng。
彩桥飞过,深溪地底,奔雷馀韵。cǎi qiáo fēi guò,shēn xī dì dǐ,bēn léi yú yùn。
香炉照日,望处与、青霄近。xiāng lú zhào rì,wàng chù yǔ qīng xiāo jìn。
想群仙,呼我应远,怪来须丝垂镜。xiǎng qún xiān,hū wǒ yīng yuǎn,guài lái xū sī chuí jìng。
海上云车回轫。hǎi shàng yún chē huí rèn。
少姑传、金母信。shǎo gū chuán jīn mǔ xìn。
森翠裾琼佩,落日初霞,纷纭相映。sēn cuì jū qióng pèi,luò rì chū xiá,fēn yún xiāng yìng。
谁见壶中景。shuí jiàn hú zhōng jǐng。
花洞里、杳然渔艇。huā dòng lǐ yǎo rán yú tǐng。
别是个、潇洒乾坤,世情尘土休问。bié shì gè xiāo sǎ qián kūn,shì qíng chén tǔ xiū wèn。

满庭芳·其一忆庐山

晁补之

欲买庐山,山前三亩,小桥横过松间。yù mǎi lú shān,shān qián sān mǔ,xiǎo qiáo héng guò sōng jiān。
变名吴市,谁认旧容颜。biàn míng wú shì,shuí rèn jiù róng yán。
最好栖贤峡外,应自此、都隔尘寰。zuì hǎo qī xián xiá wài,yīng zì cǐ dōu gé chén huán。
人稀到,壶中化国,光景更堪闲。rén xī dào,hú zhōng huà guó,guāng jǐng gèng kān xián。
无心,求至道,柴门闭了,饱睡甘餐。wú xīn,qiú zhì dào,chái mén bì le,bǎo shuì gān cān。
幸儿成孙长,为扫家山。xìng ér chéng sūn zhǎng,wèi sǎo jiā shān。
若问它年归去,蓦地也、双桨来还。ruò wèn tā nián guī qù,mò dì yě shuāng jiǎng lái hái。
愁难舍,清风万壑,高处正跻攀。chóu nán shě,qīng fēng wàn hè,gāo chù zhèng jī pān。

尉迟杯·亳社作惜花

晁补之

去年时。qù nián shí。
正愁绝,过却红杏飞。zhèng chóu jué,guò què hóng xìng fēi。
沉吟杏子青时。chén yín xìng zi qīng shí。
追悔负好花枝。zhuī huǐ fù hǎo huā zhī。
今年又春到,傍小阑、日日数花期。jīn nián yòu chūn dào,bàng xiǎo lán rì rì shù huā qī。
花有信,人却无凭,故教芳意迟迟。huā yǒu xìn,rén què wú píng,gù jiào fāng yì chí chí。
及至待得融怡。jí zhì dài dé róng yí。
未攀条拈蕊,已叹春归。wèi pān tiáo niān ruǐ,yǐ tàn chūn guī。
怎得春如天不老,更教花与月相随。zěn dé chūn rú tiān bù lǎo,gèng jiào huā yǔ yuè xiāng suí。
都将命、拼与酬花,似岘山、落日客犹迷。dōu jiāng mìng pīn yǔ chóu huā,shì xiàn shān luò rì kè yóu mí。
尽归路,拍手拦街,笑人沉醉如泥。jǐn guī lù,pāi shǒu lán jiē,xiào rén chén zuì rú ní。

满庭芳·其二次韵答季良

晁补之

闲说秋来,乘槎心懒,梦回三岛波间。xián shuō qiū lái,chéng chá xīn lǎn,mèng huí sān dǎo bō jiān。
便思黄帽,同我老山颜。biàn sī huáng mào,tóng wǒ lǎo shān yán。
上界仙人官府,何似我、萧散尘寰。shàng jiè xiān rén guān fǔ,hé shì wǒ xiāo sàn chén huán。
云无止,流泉自急,此意本来闲。yún wú zhǐ,liú quán zì jí,cǐ yì běn lái xián。
寂寥,松桂圃,陪君好语,亦可忘餐。jì liáo,sōng guì pǔ,péi jūn hǎo yǔ,yì kě wàng cān。
况琼枝玉蕊,秀满春山。kuàng qióng zhī yù ruǐ,xiù mǎn chūn shān。
若问幽栖何意,莫道是、飞鸟知还。ruò wèn yōu qī hé yì,mò dào shì fēi niǎo zhī hái。
无言处,孙登半岭,高韵更难攀。wú yán chù,sūn dēng bàn lǐng,gāo yùn gèng nán pān。

八六子·重九即事呈徐倅祖禹十六叔

晁补之

喜秋晴。xǐ qiū qíng。
淡云萦缕,天高群雁南征。dàn yún yíng lǚ,tiān gāo qún yàn nán zhēng。
正露冷初减兰红,风紧潜雕柳翠,愁人漏长梦惊。zhèng lù lěng chū jiǎn lán hóng,fēng jǐn qián diāo liǔ cuì,chóu rén lòu zhǎng mèng jīng。
重阳景物凄清。zhòng yáng jǐng wù qī qīng。
渐老何时无事,当歌好在多情。jiàn lǎo hé shí wú shì,dāng gē hǎo zài duō qíng。
暗自想、朱颜并游同醉,官名缰锁,世路蓬萍。àn zì xiǎng zhū yán bìng yóu tóng zuì,guān míng jiāng suǒ,shì lù péng píng。
难相见,赖有黄花满把,从教渌酒深倾。nán xiāng jiàn,lài yǒu huáng huā mǎn bǎ,cóng jiào lù jiǔ shēn qīng。
醉休醒。zuì xiū xǐng。
醒来旧愁旋生。xǐng lái jiù chóu xuán shēng。

临江仙·其一呈祖禹十六叔

晁补之

尽说彭门新半刺,昆吾剸玉如泥。jǐn shuō péng mén xīn bàn cì,kūn wú tuán yù rú ní。
功名馀事不须为。gōng míng yú shì bù xū wèi。
才情诗里见,风味酒边知。cái qíng shī lǐ jiàn,fēng wèi jiǔ biān zhī。
好在阿咸同老也,青云往岁心期。hǎo zài ā xián tóng lǎo yě,qīng yún wǎng suì xīn qī。
千钟百首兴来时。qiān zhōng bǎi shǒu xīng lái shí。
伯伦从妇劝,元亮信儿痴。bó lún cóng fù quàn,yuán liàng xìn ér chī。

蓦山溪

晁补之

自来相识,比你情都可。zì lái xiāng shí,bǐ nǐ qíng dōu kě。
咫尺千里算,惟孤枕、单衾知我。zhǐ chǐ qiān lǐ suàn,wéi gū zhěn dān qīn zhī wǒ。
终朝尽日,无绪亦无言,我心里,忡忡也,一点全无那。zhōng cháo jǐn rì,wú xù yì wú yán,wǒ xīn lǐ,chōng chōng yě,yī diǎn quán wú nà。
香笺小字,写了千千个。xiāng jiān xiǎo zì,xiě le qiān qiān gè。
我恨无羽翼,空寂寞、青苔院锁。wǒ hèn wú yǔ yì,kōng jì mò qīng tái yuàn suǒ。
昨朝冤我,却道不如休,天天天,不曾么,因甚须冤我。zuó cháo yuān wǒ,què dào bù rú xiū,tiān tiān tiān,bù céng me,yīn shén xū yuān wǒ。

蓦山溪·其一谯园饮酒为守令作

晁补之

谯园幽古,烟锁前朝桧。qiáo yuán yōu gǔ,yān suǒ qián cháo guì。
摇落枣红时,满园空、几株苍翠。yáo luò zǎo hóng shí,mǎn yuán kōng jǐ zhū cāng cuì。
史君才誉,金殿握兰人。shǐ jūn cái yù,jīn diàn wò lán rén。
将风调,改荒凉,便是嬉游地。jiāng fēng diào,gǎi huāng liáng,biàn shì xī yóu dì。
刘郎莫问,去后桃花事。liú láng mò wèn,qù hòu táo huā shì。
司马更堪怜,掩金觞、琵琶催泪。sī mǎ gèng kān lián,yǎn jīn shāng pí pá cuī lèi。
愁来不醉。chóu lái bù zuì。
不醉奈愁何,汝南周,东阳沈,劝我如何醉。bù zuì nài chóu hé,rǔ nán zhōu,dōng yáng shěn,quàn wǒ rú hé zuì。

蓦山溪

晁补之

金樽玉酒,佳味名仙桧。jīn zūn yù jiǔ,jiā wèi míng xiān guì。
恐是九龙泉,堪一饮、霜毛却翠。kǒng shì jiǔ lóng quán,kān yī yǐn shuāng máo què cuì。
何须说此,只但饮陶陶,灯光底,百花春,自是仙家地。hé xū shuō cǐ,zhǐ dàn yǐn táo táo,dēng guāng dǐ,bǎi huā chūn,zì shì xiān jiā dì。
星郎早贵,惯见风流事。xīng láng zǎo guì,guàn jiàn fēng liú shì。
留我不须归,倒尊空、烛堆红泪。liú wǒ bù xū guī,dào zūn kōng zhú duī hóng lèi。
飞凫令尹,才调更翩翩,休吊古,枉伤神,有兴来同醉。fēi fú lìng yǐn,cái diào gèng piān piān,xiū diào gǔ,wǎng shāng shén,yǒu xīng lái tóng zuì。

忆秦娥·和留守赵无愧送别

晁补之

牵人意。qiān rén yì。
高堂照碧临烟水。gāo táng zhào bì lín yān shuǐ。
清秋至。qīng qiū zhì。
东山时伴,谢公携妓。dōng shān shí bàn,xiè gōng xié jì。
黄菊虽残堪泛蚁。huáng jú suī cán kān fàn yǐ。
乍寒犹有重阳味。zhà hán yóu yǒu zhòng yáng wèi。
应相记。yīng xiāng jì。
坐中少个,孟嘉狂醉。zuò zhōng shǎo gè,mèng jiā kuáng zuì。

蓦山溪·其三亳社寄文潜舍人

晁补之

兰台仙史,好在多情否。lán tái xiān shǐ,hǎo zài duō qíng fǒu。
不寄一行书,过西风、飞鸿去后。bù jì yī xíng shū,guò xī fēng fēi hóng qù hòu。
功名心事,千载与君同,只狂饮,只狂吟,绿鬓殊非旧。gōng míng xīn shì,qiān zài yǔ jūn tóng,zhǐ kuáng yǐn,zhǐ kuáng yín,lǜ bìn shū fēi jiù。
山歌村馆,愁醉浔阳叟。shān gē cūn guǎn,chóu zuì xún yáng sǒu。
且借两州春,看一曲、樽前舞袖。qiě jiè liǎng zhōu chūn,kàn yī qū zūn qián wǔ xiù。
古来毕竟,何处是功名,不同饮,不同吟,也劝时开口。gǔ lái bì jìng,hé chù shì gōng míng,bù tóng yǐn,bù tóng yín,yě quàn shí kāi kǒu。

好事近·南都寄历下人

晁补之

丝管闹南湖,湖上醉游时晚。sī guǎn nào nán hú,hú shàng zuì yóu shí wǎn。
独看小桥官柳,泪无言偷满。dú kàn xiǎo qiáo guān liǔ,lèi wú yán tōu mǎn。
坐中谁唱解愁辞,红妆劝金盏。zuò zhōng shuí chàng jiě chóu cí,hóng zhuāng quàn jīn zhǎn。
物是奈人非是,负东风心眼。wù shì nài rén fēi shì,fù dōng fēng xīn yǎn。

蓦山溪·其四和王定国朝散忆广陵

晁补之

扬州全盛,往事今何处。yáng zhōu quán shèng,wǎng shì jīn hé chù。
帆锦两明珠,罥蔷薇、月中嬉语。fān jǐn liǎng míng zhū,juàn qiáng wēi yuè zhōng xī yǔ。
朱衣白面,公子似神仙,登云屿。zhū yī bái miàn,gōng zi shì shén xiān,dēng yún yǔ。
临烟渚。lín yān zhǔ。
狂醉成怀古。kuáng zuì chéng huái gǔ。
兰舟归后,谁与春为主。lán zhōu guī hòu,shuí yǔ chūn wèi zhǔ。
吟笑我重来,倚琼花、东风日暮。yín xiào wǒ zhòng lái,yǐ qióng huā dōng fēng rì mù。
吴霜点鬓,流落共天涯,竹西路。wú shuāng diǎn bìn,liú luò gòng tiān yá,zhú xī lù。
高阳侣。gāo yáng lǚ。
魂梦应相遇。hún mèng yīng xiāng yù。

宴桃源/如梦令

晁补之

往岁真源谪去。wǎng suì zhēn yuán zhé qù。
红泪扬州留住。hóng lèi yáng zhōu liú zhù。
饮罢一帆东,去入楚江寒雨。yǐn bà yī fān dōng,qù rù chǔ jiāng hán yǔ。
无绪。wú xù。
无绪。wú xù。
今夜秦淮泊处。jīn yè qín huái pō chù。

阮郎归·其一同十二叔泛济州环溪

晁补之

西城北渚旧追随。xī chéng běi zhǔ jiù zhuī suí。
荒台今是非。huāng tái jīn shì fēi。
白蘋无主绿蒲迷。bái píng wú zhǔ lǜ pú mí。
停舟忆旧时。tíng zhōu yì jiù shí。
双鸭戏,乱鸥飞。shuāng yā xì,luàn ōu fēi。
人家烟雨西。rén jiā yān yǔ xī。
不成携手折芳菲。bù chéng xié shǒu zhé fāng fēi。
兰桡惆怅归。lán ráo chóu chàng guī。
7051234567»