古诗词

郊居与八弟无斁读书

晁补之

坐狂得世捐,作官故不了。zuò kuáng dé shì juān,zuò guān gù bù le。
十年未弛负,半世不黔灶。shí nián wèi chí fù,bàn shì bù qián zào。
居然颜玉雪,及是鬓蓬葆。jū rán yán yù xuě,jí shì bìn péng bǎo。
碧山已焚鱼,白水初种稻。bì shān yǐ fén yú,bái shuǐ chū zhǒng dào。
瓜区可深隐,圭窦便却扫。guā qū kě shēn yǐn,guī dòu biàn què sǎo。
之子怀世资,行修名誉好。zhī zi huái shì zī,xíng xiū míng yù hǎo。
避人本愉恬,坐我亦枯槁。bì rén běn yú tián,zuò wǒ yì kū gǎo。
顷求田野处,政以城郭扰。qǐng qiú tián yě chù,zhèng yǐ chéng guō rǎo。
常时啜仳别,幸尔晏言笑。cháng shí chuài pǐ bié,xìng ěr yàn yán xiào。
如兰岂异臭,覆瓿本均好。rú lán qǐ yì chòu,fù bù běn jūn hǎo。
不惩范釜尘,尚作韩编盗。bù chéng fàn fǔ chén,shàng zuò hán biān dào。
斫轮元戒疾,纻絮非病少。zhuó lún yuán jiè jí,zhù xù fēi bìng shǎo。
莞尔劝之休,怡然守而嫪。guǎn ěr quàn zhī xiū,yí rán shǒu ér lào。
翻思南迁久,祇幸北归早。fān sī nán qiān jiǔ,qí xìng běi guī zǎo。
三已令奚愠,四至卿诚巧。sān yǐ lìng xī yùn,sì zhì qīng chéng qiǎo。
所欣颠木檗,莫羡姣人瞭。suǒ xīn diān mù bò,mò xiàn jiāo rén liǎo。
同气靡间言,它人阙忠告。tóng qì mí jiān yán,tā rén quē zhōng gào。
贫居无酒肉,穷巷有探讨。pín jū wú jiǔ ròu,qióng xiàng yǒu tàn tǎo。
葵作饱蓬蓬,茗浇忧悄悄。kuí zuò bǎo péng péng,míng jiāo yōu qiāo qiāo。
长闲味更永,竞进念已剿。zhǎng xián wèi gèng yǒng,jìng jìn niàn yǐ jiǎo。
目鸿天苍苍,梦蝶日杲杲。mù hóng tiān cāng cāng,mèng dié rì gǎo gǎo。
蘅皋美新雨,藜杖邈高蹈。héng gāo měi xīn yǔ,lí zhàng miǎo gāo dǎo。
营斋直新径,创槛俯幽沼。yíng zhāi zhí xīn jìng,chuàng kǎn fǔ yōu zhǎo。
架以我园檀,茨之子官草。jià yǐ wǒ yuán tán,cí zhī zi guān cǎo。
优游聊卒岁,邂逅可同调。yōu yóu liáo zú suì,xiè hòu kě tóng diào。
佩玉子终翔,菟裘我方老。pèi yù zi zhōng xiáng,tú qiú wǒ fāng lǎo。
囊中餐玉法,枥上追风骠。náng zhōng cān yù fǎ,lì shàng zhuī fēng biāo。
能知面不腼,未用心如搅。néng zhī miàn bù miǎn,wèi yòng xīn rú jiǎo。
平生夔契慕,晚岁瞿聃妙。píng shēng kuí qì mù,wǎn suì qú dān miào。
但欲入林深,子来应问道。dàn yù rù lín shēn,zi lái yīng wèn dào。
晁补之

晁补之

晁补之(公元1053年—公元1110年),字无咎,号归来子,汉族,济州巨野(今属山东巨野县)人,北宋时期著名文学家。为“苏门四学士”(另有北宋诗人黄庭坚、秦观、张耒)之一。曾任吏部员外郎、礼部郎中。 工书画,能诗词,善属文。与张耒并称“晁张”。其散文语言凝练、流畅,风格近柳宗元。诗学陶渊明。其词格调豪爽,语言清秀晓畅,近苏轼。但其诗词流露出浓厚的消极归隐思想。著有《鸡肋集》、《晁氏琴趣外篇》等。 晁补之的作品>>

猜您喜欢

琴中宫调辞

晁补之

神仙神仙何处,青山里,白云际,不似人间世。shén xiān shén xiān hé chù,qīng shān lǐ,bái yún jì,bù shì rén jiān shì。
源上正碧桃春,清溪乍逢人。yuán shàng zhèng bì táo chūn,qīng xī zhà féng rén。
住无因,忆红尘,出洞花纷纷。zhù wú yīn,yì hóng chén,chū dòng huā fēn fēn。

拟古六首上鲜于大夫子骏西北有高楼

晁补之

西北有高楼,缥缈齐紫清。xī běi yǒu gāo lóu,piāo miǎo qí zǐ qīng。
周栏十二折,飞鸾结丹楹。zhōu lán shí èr zhé,fēi luán jié dān yíng。
上有弦歌女,充耳以黄瑛。shàng yǒu xián gē nǚ,chōng ěr yǐ huáng yīng。
当窗弄白日,颜若苕之荣。dāng chuāng nòng bái rì,yán ruò sháo zhī róng。
阳阿奋哀响,梁欐有遗声。yáng ā fèn āi xiǎng,liáng lì yǒu yí shēng。
不惜厉清商,零霜飞园英。bù xī lì qīng shāng,líng shuāng fēi yuán yīng。
谁为听之者,皎皎自知明。shuí wèi tīng zhī zhě,jiǎo jiǎo zì zhī míng。
幸承遗褋眷,同车以遐征。xìng chéng yí dié juàn,tóng chē yǐ xiá zhēng。

拟古六首上鲜于大夫子骏西北有高楼

晁补之

东城高且长,下瞰阡与陌。dōng chéng gāo qiě zhǎng,xià kàn qiān yǔ mò。
谷风丽百草,春华纷已白。gǔ fēng lì bǎi cǎo,chūn huá fēn yǐ bái。
良时忽如此,驰景一何逼。liáng shí hū rú cǐ,chí jǐng yī hé bī。
喟彼饭牛诗,终年守寒阨。kuì bǐ fàn niú shī,zhōng nián shǒu hán è。
恭俭夙所敦,葛屦伤褊窄。gōng jiǎn sù suǒ dūn,gé jù shāng biǎn zhǎi。
身为物逆旅,生乃远行客。shēn wèi wù nì lǚ,shēng nǎi yuǎn xíng kè。
岂无百日蜡,乐此一日泽。qǐ wú bǎi rì là,lè cǐ yī rì zé。
美人颜煌煌,奇服烂五色。měi rén yán huáng huáng,qí fú làn wǔ sè。
弹筝奋新响,杯酒纵相索。dàn zhēng fèn xīn xiǎng,bēi jiǔ zòng xiāng suǒ。
斗鸡逐狐兔,六博呼一掷。dòu jī zhú hú tù,liù bó hū yī zhì。
贫士悲失职,坎壈何所迫。pín shì bēi shī zhí,kǎn lǎn hé suǒ pò。
安知黄鹄举,随时振六翮。ān zhī huáng gǔ jǔ,suí shí zhèn liù hé。

拟古六首上鲜于大夫子骏西北有高楼

晁补之

冉冉孤生竹,托根中谷卑。rǎn rǎn gū shēng zhú,tuō gēn zhōng gǔ bēi。
结发事君子,江蓠近华池。jié fā shì jūn zi,jiāng lí jìn huá chí。
江蓠荣有时,迨此春冰期。jiāng lí róng yǒu shí,dài cǐ chūn bīng qī。
玉盘有嘉餐,思君以忘饥。yù pán yǒu jiā cān,sī jūn yǐ wàng jī。
枣下何纂纂,朱实亦离离。zǎo xià hé zuǎn zuǎn,zhū shí yì lí lí。
秋风一披拂,菀其为枯枝。qiū fēng yī pī fú,wǎn qí wèi kū zhī。
愿垂太阳惠,照妾葵藿微。yuàn chuí tài yáng huì,zhào qiè kuí huò wēi。

拟古六首上鲜于大夫子骏西北有高楼

晁补之

涉江采芙蓉,江上零露滋。shè jiāng cǎi fú róng,jiāng shàng líng lù zī。
方舟不能度,日暮白蘋悲。fāng zhōu bù néng dù,rì mù bái píng bēi。
清波有鸣鸿,荡漾安可期。qīng bō yǒu míng hóng,dàng yàng ān kě qī。
幸因南风逝,寄言钦所思。xìng yīn nán fēng shì,jì yán qīn suǒ sī。

拟古六首上鲜于大夫子骏西北有高楼

晁补之

生年不满百,一日何三秋。shēng nián bù mǎn bǎi,yī rì hé sān qiū。
花开苦多雨,何不张幕游。huā kāi kǔ duō yǔ,hé bù zhāng mù yóu。
行乐时不再,春荣岂长在。xíng lè shí bù zài,chūn róng qǐ zhǎng zài。
古人轻尺璧,愚者昧所戒。gǔ rén qīng chǐ bì,yú zhě mèi suǒ jiè。
君看龙与虎,飘忽不相待。jūn kàn lóng yǔ hǔ,piāo hū bù xiāng dài。

建除体二首答黄鲁直教授

晁补之

建策移汉都,奉春缘衣布。jiàn cè yí hàn dōu,fèng chūn yuán yī bù。
除地愿见公,及以舍人故。chú dì yuàn jiàn gōng,jí yǐ shě rén gù。
满船载明月,且复酌清酤。mǎn chuán zài míng yuè,qiě fù zhuó qīng gū。
平旦袯襫出,牛羊下来暮。píng dàn bó shì chū,niú yáng xià lái mù。
定境要两言,出处非并趣。dìng jìng yào liǎng yán,chū chù fēi bìng qù。
执臂欣逢迎,秋兰在堂下。zhí bì xīn féng yíng,qiū lán zài táng xià。
破甑雨生衣,蹇不改兹度。pò zèng yǔ shēng yī,jiǎn bù gǎi zī dù。
危莫如人心,难莫如行路。wēi mò rú rén xīn,nán mò rú xíng lù。
成事安得悔,来者其可悟。chéng shì ān dé huǐ,lái zhě qí kě wù。
收拾不须陈,千言一弃屦。shōu shí bù xū chén,qiān yán yī qì jù。
开门见井市,终岁纷遑遽。kāi mén jiàn jǐng shì,zhōng suì fēn huáng jù。
闭门面墙壁,少日丰暇豫。bì mén miàn qiáng bì,shǎo rì fēng xiá yù。

建除体二首答黄鲁直教授

晁补之

建鼓求亡子,初昧学所之。jiàn gǔ qiú wáng zi,chū mèi xué suǒ zhī。
除去日月多,及此岁未迟。chú qù rì yuè duō,jí cǐ suì wèi chí。
满国和巴人,若士谁与知。mǎn guó hé bā rén,ruò shì shuí yǔ zhī。
平陆不推舟,客行当来兹。píng lù bù tuī zhōu,kè xíng dāng lái zī。
定居厌屋庐,风雨劳所思。dìng jū yàn wū lú,fēng yǔ láo suǒ sī。
执鞭慕昔人,孰与并此时。zhí biān mù xī rén,shú yǔ bìng cǐ shí。
破裘不御冬,要假完腋裨。pò qiú bù yù dōng,yào jiǎ wán yè bì。
危言则来诟,慎密又逢讥。wēi yán zé lái gòu,shèn mì yòu féng jī。
成德尚如是,薄志安能期。chéng dé shàng rú shì,báo zhì ān néng qī。
收声复藏热,雷火忽然微。shōu shēng fù cáng rè,léi huǒ hū rán wēi。
开口且复欢,是事置勿推。kāi kǒu qiě fù huān,shì shì zhì wù tuī。
闭眼可内视,独复不自为。bì yǎn kě nèi shì,dú fù bù zì wèi。

八音歌二首答黄鲁直

晁补之

金兰况同心,莫乐心相知。jīn lán kuàng tóng xīn,mò lè xīn xiāng zhī。
石田罹清霜,念此百草腓。shí tián lí qīng shuāng,niàn cǐ bǎi cǎo féi。
丝看煮茧吐,士听愤悱语。sī kàn zhǔ jiǎn tǔ,shì tīng fèn fěi yǔ。
竹马非妙龄,美人恐迟暮。zhú mǎ fēi miào líng,měi rén kǒng chí mù。
匏系鲁东家,今君尚天涯。páo xì lǔ dōng jiā,jīn jūn shàng tiān yá。
土膏待阳瘅,气至如咄嗟。tǔ gāo dài yáng dān,qì zhì rú duō jiē。
革薄不可廓,士迫下流恶。gé báo bù kě kuò,shì pò xià liú è。
木无松柏心,蝎处蝼蚁托。mù wú sōng bǎi xīn,xiē chù lóu yǐ tuō。

八音歌二首答黄鲁直

晁补之

金丹妙通灵,子有遗世术。jīn dān miào tōng líng,zi yǒu yí shì shù。
石髓不成餐,闵予多滞骨。shí suǐ bù chéng cān,mǐn yǔ duō zhì gǔ。
丝声纺事暮,捣声寒事来。sī shēng fǎng shì mù,dǎo shēng hán shì lái。
竹叶将菊花,及时同一杯。zhú yè jiāng jú huā,jí shí tóng yī bēi。
匏器祀天地,贵质不贵华。páo qì sì tiān dì,guì zhì bù guì huá。
土缘井渠繁,生气泄大和。tǔ yuán jǐng qú fán,shēng qì xiè dà hé。
革面固非性,小人变丹青。gé miàn gù fēi xìng,xiǎo rén biàn dān qīng。
木鸡本无心,风雨安所能。mù jī běn wú xīn,fēng yǔ ān suǒ néng。

感寓十首次韵和黄著作鲁直以将穷山海迹胜绝赏心晤为韵

晁补之

鸤鸠兴独居,百两谁与将。shī jiū xīng dú jū,bǎi liǎng shuí yǔ jiāng。
未见忧忡忡,既觏为龙光。wèi jiàn yōu chōng chōng,jì gòu wèi lóng guāng。
吹竽沸齐市,零雨暗空桑。chuī yú fèi qí shì,líng yǔ àn kōng sāng。
寒歌牛轭底,激烈气弥刚。hán gē niú è dǐ,jī liè qì mí gāng。

感寓十首次韵和黄著作鲁直以将穷山海迹胜绝赏心晤为韵

晁补之

雁以无能亨,鼠以有技穷。yàn yǐ wú néng hēng,shǔ yǐ yǒu jì qióng。
古来达生者,神不驰其胸。gǔ lái dá shēng zhě,shén bù chí qí xiōng。
物或似而非,稿本夺芎藭。wù huò shì ér fēi,gǎo běn duó qiōng qióng。
臧否何间然,吾师阮生风。zāng fǒu hé jiān rán,wú shī ruǎn shēng fēng。

感寓十首次韵和黄著作鲁直以将穷山海迹胜绝赏心晤为韵

晁补之

仓鹒知阳春,乔木声关关。cāng gēng zhī yáng chūn,qiáo mù shēng guān guān。
白驹不食苗,奈此空谷寒。bái jū bù shí miáo,nài cǐ kōng gǔ hán。
昔有丹徒士,槟榔贮金盘。xī yǒu dān tú shì,bīn láng zhù jīn pán。
富贵怀隐忧,无宁归故山。fù guì huái yǐn yōu,wú níng guī gù shān。

感寓十首次韵和黄著作鲁直以将穷山海迹胜绝赏心晤为韵

晁补之

吾期瑶之圃,玉英良可采。wú qī yáo zhī pǔ,yù yīng liáng kě cǎi。
昆仑在万里,积石更磊磈。kūn lún zài wàn lǐ,jī shí gèng lěi wěi。
学经傥无用,诗礼发含琲。xué jīng tǎng wú yòng,shī lǐ fā hán bèi。
丛台尚何为,袨服若烟海。cóng tái shàng hé wèi,xuàn fú ruò yān hǎi。

感寓十首次韵和黄著作鲁直以将穷山海迹胜绝赏心晤为韵

晁补之

鼓吹出西羌,光华动眉额。gǔ chuī chū xī qiāng,guāng huá dòng méi é。
鞬櫜望酒泉,面有可怜色。jiān gāo wàng jiǔ quán,miàn yǒu kě lián sè。
念身匪兕虎,少日四方迹。niàn shēn fěi sì hǔ,shǎo rì sì fāng jì。
百计等画蛇,老大悲故国。bǎi jì děng huà shé,lǎo dà bēi gù guó。