古诗词

春愁诗效玉川子

薛季宣

春阴苦亡赖,巧解穷雕锼。chūn yīn kǔ wáng lài,qiǎo jiě qióng diāo sōu。
入我方寸间,酿成一百万斛伤春愁。rù wǒ fāng cùn jiān,niàng chéng yī bǎi wàn hú shāng chūn chóu。
我欲挹此愁,寸田无地安愁刍。wǒ yù yì cǐ chóu,cùn tián wú dì ān chóu chú。
沃以一石五斗杜康酒,醉心还与愁为谋。wò yǐ yī shí wǔ dòu dù kāng jiǔ,zuì xīn hái yǔ chóu wèi móu。
愁肠九转疾车毂,扰扰万绪何绸缪。chóu cháng jiǔ zhuǎn jí chē gǔ,rǎo rǎo wàn xù hé chóu móu。
愁思傥可织,争奈百结不可紬。chóu sī tǎng kě zhī,zhēng nài bǎi jié bù kě chóu。
我与愁作恶,走上千尺高高楼。wǒ yǔ chóu zuò è,zǒu shàng qiān chǐ gāo gāo lóu。
千尺溯云汉,只见四极愁云浮。qiān chǐ sù yún hàn,zhǐ jiàn sì jí chóu yún fú。
都不见铜盘之日,缺月之钩。dōu bù jiàn tóng pán zhī rì,quē yuè zhī gōu。
此心莫与明,愁来压人头。cǐ xīn mò yǔ míng,chóu lái yā rén tóu。
逃形入冥室,关闭一已牢。táo xíng rù míng shì,guān bì yī yǐ láo。
周遮四壁间,罗幕密以绸。zhōu zhē sì bì jiān,luó mù mì yǐ chóu。
愁来无际畔,还能为我添幽忧。chóu lái wú jì pàn,hái néng wèi wǒ tiān yōu yōu。
我有龙文三尺之长剑,真刚不作绕指柔。wǒ yǒu lóng wén sān chǐ zhī zhǎng jiàn,zhēn gāng bù zuò rào zhǐ róu。
匣以明月通天虹玉烛银之宝室,可以陆剸犀象水断潜伏之蛟虬。xiá yǐ míng yuè tōng tiān hóng yù zhú yín zhī bǎo shì,kě yǐ lù tuán xī xiàng shuǐ duàn qián fú zhī jiāo qiú。
云昔黄帝轩辕氏,用斩铜头铁额横行天下之蚩尤。yún xī huáng dì xuān yuán shì,yòng zhǎn tóng tóu tiě é héng xíng tiān xià zhī chī yóu。
拟将此剑斩愁断,昏迷不见愁之喉。nǐ jiāng cǐ jiàn zhǎn chóu duàn,hūn mí bù jiàn chóu zhī hóu。
若士为我言,子识愁意不。ruò shì wèi wǒ yán,zi shí chóu yì bù。
愁至不亡以,愁生有来由。chóu zhì bù wáng yǐ,chóu shēng yǒu lái yóu。
闲愁不足计,空言学庄周。xián chóu bù zú jì,kōng yán xué zhuāng zhōu。
日中之景君莫避,处阴息景景不留。rì zhōng zhī jǐng jūn mò bì,chù yīn xī jǐng jǐng bù liú。
疾行嫌足音,不如莫行休。jí xíng xián zú yīn,bù rú mò xíng xiū。
因知万虑为萦愁之繂,忘怀为遣累之舟。yīn zhī wàn lǜ wèi yíng chóu zhī lǜ,wàng huái wèi qiǎn lèi zhī zhōu。
归来衲被盖头坐,从他鼻息鸣齁齁。guī lái nà bèi gài tóu zuò,cóng tā bí xī míng hōu hōu。
取友造物先,汗漫相与游。qǔ yǒu zào wù xiān,hàn màn xiāng yǔ yóu。
朝跻叫阊阖,夕驾栖丹丘。cháo jī jiào chāng hé,xī jià qī dān qiū。
天公向我笑,金母为我讴。tiān gōng xiàng wǒ xiào,jīn mǔ wèi wǒ ōu。
酌我以琼浆玉液朝阳沆瀣之浓齐,俾我眉寿长千秋。zhuó wǒ yǐ qióng jiāng yù yè cháo yáng hàng xiè zhī nóng qí,bǐ wǒ méi shòu zhǎng qiān qiū。
却欲强挽愁作伴,愁忽去我无处踪迹寻行辀。què yù qiáng wǎn chóu zuò bàn,chóu hū qù wǒ wú chù zōng jì xún xíng zhōu。
惟有春华斗春媚,一一茜绚开明眸。wéi yǒu chūn huá dòu chūn mèi,yī yī qiàn xuàn kāi míng móu。
又有平芜绿野十百千万头钝闷耕田牛,踏破南山特石头。yòu yǒu píng wú lǜ yě shí bǎi qiān wàn tóu dùn mèn gēng tián niú,tà pò nán shān tè shí tóu。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

读萧铣传

薛季宣

可怪梁朝几帝王,丘墟万里变农桑。kě guài liáng cháo jǐ dì wáng,qiū xū wàn lǐ biàn nóng sāng。
修文偃武如何故,町疃江陵尽鹿场。xiū wén yǎn wǔ rú hé gù,tīng tuǎn jiāng líng jǐn lù chǎng。

块坐

薛季宣

万绪丝棼汩太和,终朝所得竟无何。wàn xù sī fén gǔ tài hé,zhōng cháo suǒ dé jìng wú hé。
放心收却且危坐,始觉忘机有味多。fàng xīn shōu què qiě wēi zuò,shǐ jué wàng jī yǒu wèi duō。

读皇极经世书

薛季宣

大易诚知自画前,后天不识异先天。dà yì chéng zhī zì huà qián,hòu tiān bù shí yì xiān tiān。
工夫用尽还无事,巧历劳推不尽年。gōng fū yòng jǐn hái wú shì,qiǎo lì láo tuī bù jǐn nián。

读荆轲传

薛季宣

妙算尝闻胜五侯,轻生终不是良谋。miào suàn cháng wén shèng wǔ hóu,qīng shēng zhōng bù shì liáng móu。
秦王未许论生劫,毕事还同擦虎头。qín wáng wèi xǔ lùn shēng jié,bì shì hái tóng cā hǔ tóu。

读刘叉集

薛季宣

汤文不作几经春,叉也贤乎隐泽民。tāng wén bù zuò jǐ jīng chūn,chā yě xián hū yǐn zé mín。
古剑胸中尽磨淬,宁如觉道乐耕莘。gǔ jiàn xiōng zhōng jǐn mó cuì,níng rú jué dào lè gēng shēn。

伯文

薛季宣

闻合天符下玉麟,祝融湓浦肆时巡。wén hé tiān fú xià yù lín,zhù róng pén pǔ sì shí xún。
西山讵必须陵井,又得餐霞十二人。xī shān jù bì xū líng jǐng,yòu dé cān xiá shí èr rén。

读近时乐府

薛季宣

天宝龟兹贵尚年,哇淫靡靡到今传。tiān bǎo guī zī guì shàng nián,wa yín mí mí dào jīn chuán。
寻思溱洧桑中调,几许不如周颂篇。xún sī qín wěi sāng zhōng diào,jǐ xǔ bù rú zhōu sòng piān。

读近时乐府

薛季宣

乐好株离几百年,知昏汉日暗湖天。lè hǎo zhū lí jǐ bǎi nián,zhī hūn hàn rì àn hú tiān。
周东幸有其戎叹,却在伊川被发前。zhōu dōng xìng yǒu qí róng tàn,què zài yī chuān bèi fā qián。

春游

薛季宣

桃红李白辉相曜,车马交关递流照。táo hóng lǐ bái huī xiāng yào,chē mǎ jiāo guān dì liú zhào。
墙头半露是秋千,不见美人闻语笑。qiáng tóu bàn lù shì qiū qiān,bù jiàn měi rén wén yǔ xiào。

即事

薛季宣

芰荷薿薿抽蘋藻,风细幽香袭怀抱。jì hé nǐ nǐ chōu píng zǎo,fēng xì yōu xiāng xí huái bào。
庭竹琅然振玉音,叶落委阶墉不扫。tíng zhú láng rán zhèn yù yīn,yè luò wěi jiē yōng bù sǎo。

残花

薛季宣

小院银瓶花落枝,骊山惊起睡杨妃。xiǎo yuàn yín píng huā luò zhī,lí shān jīng qǐ shuì yáng fēi。
销魂泪滴燕支雨,留得霓裳旧舞衣。xiāo hún lèi dī yàn zhī yǔ,liú dé ní shang jiù wǔ yī。

瓶花尽落而梨花潇洒如故

薛季宣

天帝南游匹马还,红云作阵雨阑干。tiān dì nán yóu pǐ mǎ hái,hóng yún zuò zhèn yǔ lán gàn。
驻颜下咽如冰雪,一粒清凉得赐丹。zhù yán xià yàn rú bīng xuě,yī lì qīng liáng dé cì dān。

寒食雨

薛季宣

言归社雁已家乡,紫燕呢喃识旧梁。yán guī shè yàn yǐ jiā xiāng,zǐ yàn ne nán shí jiù liáng。
甚雨疾风寒食夜,旅人情绪一思量。shén yǔ jí fēng hán shí yè,lǚ rén qíng xù yī sī liàng。

江村闻笛

薛季宣

江村风色秋江渺,林薄无人闹幽鸟。jiāng cūn fēng sè qiū jiāng miǎo,lín báo wú rén nào yōu niǎo。
长笛一声金吹寒,知有渔舟钓红蓼。zhǎng dí yī shēng jīn chuī hán,zhī yǒu yú zhōu diào hóng liǎo。

远景图

薛季宣

芦花飞雁烟村静,一点青山波万顷。lú huā fēi yàn yān cūn jìng,yī diǎn qīng shān bō wàn qǐng。
人在孤舟唤不应,儿言客写潇湘景。rén zài gū zhōu huàn bù yīng,ér yán kè xiě xiāo xiāng jǐng。