古诗词

武陵行

薛季宣

秦君植木咸阳市,秦民血作东流水。qín jūn zhí mù xián yáng shì,qín mín xuè zuò dōng liú shuǐ。
秦风薄恶法秋荼,秦郊行人半无趾。qín fēng báo è fǎ qiū tú,qín jiāo xíng rén bàn wú zhǐ。
祖龙虎视吞六雄,漆城隐隐陵云起。zǔ lóng hǔ shì tūn liù xióng,qī chéng yǐn yǐn líng yún qǐ。
骊山罢休营阿房,匹夫奋臂为侯王。lí shān bà xiū yíng ā fáng,pǐ fū fèn bì wèi hóu wáng。
重瞳隆准骋逐鹿,非冬积白何雪霜。zhòng tóng lóng zhǔn chěng zhú lù,fēi dōng jī bái hé xuě shuāng。
至人知几忍徒死,竞遵大路逃彼方。zhì rén zhī jǐ rěn tú sǐ,jìng zūn dà lù táo bǐ fāng。
从兹不复通上国,不知戈鋋不见德。cóng zī bù fù tōng shàng guó,bù zhī gē chán bù jiàn dé。
耕田凿井自希夷,安居守分无馀职。gēng tián záo jǐng zì xī yí,ān jū shǒu fēn wú yú zhí。
抱孙养子乐天年,羲皇何远今其域。bào sūn yǎng zi lè tiān nián,xī huáng hé yuǎn jīn qí yù。
自从别祖来避秦,无文不记几世人。zì cóng bié zǔ lái bì qín,wú wén bù jì jǐ shì rén。
曹刘典午任强弱,历年六百何纷纭。cáo liú diǎn wǔ rèn qiáng ruò,lì nián liù bǎi hé fēn yún。
山中既绝中原路,从更百代犹无闻。shān zhōng jì jué zhōng yuán lù,cóng gèng bǎi dài yóu wú wén。
武陵野人事渔钓,独游沅溪忘故道。wǔ líng yě rén shì yú diào,dú yóu yuán xī wàng gù dào。
溯流探得桃花源,舍舟洞口穷幽讨。sù liú tàn dé táo huā yuán,shě zhōu dòng kǒu qióng yōu tǎo。
洞中逸民忻见之,共嗟遗事询其老。dòng zhōng yì mín xīn jiàn zhī,gòng jiē yí shì xún qí lǎo。
为言上世绝尘由,杀鸡命酒争献酬。wèi yán shàng shì jué chén yóu,shā jī mìng jiǔ zhēng xiàn chóu。
具闻阃内战争事,始知违俗为优游。jù wén kǔn nèi zhàn zhēng shì,shǐ zhī wéi sú wèi yōu yóu。
鄙夫何知尚怀土,匆匆须别还中州。bǐ fū hé zhī shàng huái tǔ,cōng cōng xū bié hái zhōng zhōu。
尘心已萌淳朴散,桃源咫尺仙凡判。chén xīn yǐ méng chún pǔ sàn,táo yuán zhǐ chǐ xiān fán pàn。
还求不得曰仙乡,宁知死生无少闲,相望如隔一世间。hái qiú bù dé yuē xiān xiāng,níng zhī sǐ shēng wú shǎo xián,xiāng wàng rú gé yī shì jiān。
到今沅山色苍苍,流水滔滔花泛泛。dào jīn yuán shān sè cāng cāng,liú shuǐ tāo tāo huā fàn fàn。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

霹雳引

薛季宣

天地肃兮阳伏藏,以时出兮万物攸行。tiān dì sù xī yáng fú cáng,yǐ shí chū xī wàn wù yōu xíng。
声砰訇兮,蛰虫咸作。shēng pēng hōng xī,zhé chóng xián zuò。
蛰虫不作兮,自底天亡。zhé chóng bù zuò xī,zì dǐ tiān wáng。
象震出兮惟君王,发号令兮惊四方。xiàng zhèn chū xī wéi jūn wáng,fā hào lìng xī jīng sì fāng。
悯封禺之守臣兮,自为聋聩。mǐn fēng yú zhī shǒu chén xī,zì wèi lóng kuì。
死霹雳之下兮,式彼天常。sǐ pī lì zhī xià xī,shì bǐ tiān cháng。
噫,余非好杀兮,刑宪有章。yī,yú fēi hǎo shā xī,xíng xiàn yǒu zhāng。

采薇歌

薛季宣

陟彼首阳,言采其薇。zhì bǐ shǒu yáng,yán cǎi qí wēi。
可以充肠,可以乐饥。kě yǐ chōng cháng,kě yǐ lè jī。
采薇采薇,首阳之下。cǎi wēi cǎi wēi,shǒu yáng zhī xià。
可以全身,可以安处。kě yǐ quán shēn,kě yǐ ān chù。
采薇采薇,首阳之巅。cǎi wēi cǎi wēi,shǒu yáng zhī diān。
可以适己,可以穷年。kě yǐ shì jǐ,kě yǐ qióng nián。
在彼亦食,在此亦食。zài bǐ yì shí,zài cǐ yì shí。
虽倾天尔力,父子有常职。suī qīng tiān ěr lì,fù zi yǒu cháng zhí。

梁山歌

薛季宣

雨雪霏霏,梁山之下。yǔ xuě fēi fēi,liáng shān zhī xià。
朴遫其凝,皓其郊野。pǔ chì qí níng,hào qí jiāo yě。
凛其寒矣,曷藏曷御。lǐn qí hán yǐ,hé cáng hé yù。
亲庭孔邈,孰为温者。qīn tíng kǒng miǎo,shú wèi wēn zhě。
台不能此处,归途无所。tái bù néng cǐ chù,guī tú wú suǒ。
台不能此处,曷其疾去。tái bù néng cǐ chù,hé qí jí qù。

刘复之哀辞

薛季宣

天胡不仁兮,瘼此下民。tiān hú bù rén xī,mò cǐ xià mín。
良苦乏贤兮,贤人名去而仙。liáng kǔ fá xián xī,xián rén míng qù ér xiān。
繄世途之好径兮,正路榛塞。yī shì tú zhī hǎo jìng xī,zhèng lù zhēn sāi。
阊阖重重有栗阶而进兮,不崇朝而折翼。chāng hé zhòng zhòng yǒu lì jiē ér jìn xī,bù chóng cháo ér zhé yì。
鸱鹗司政兮,蝙蝠之晨。chī è sī zhèng xī,biān fú zhī chén。
猿仁何咎兮,摈自王孙。yuán rén hé jiù xī,bìn zì wáng sūn。
宁是不畏兮,天实为之。níng shì bù wèi xī,tiān shí wèi zhī。
皇浩浩之充天兮,岂其已而。huáng hào hào zhī chōng tiān xī,qǐ qí yǐ ér。
鸿翱翔而遵逵兮,退飞者再。hóng áo xiáng ér zūn kuí xī,tuì fēi zhě zài。
抟扶摇之直上兮,竟翷翩而长逝。tuán fú yáo zhī zhí shàng xī,jìng lín piān ér zhǎng shì。
夫岂人为兮,呼天不闻。fū qǐ rén wèi xī,hū tiān bù wén。
人莫不死兮,不亡者存。rén mò bù sǐ xī,bù wáng zhě cún。
小官之不卑兮,贤声载路。xiǎo guān zhī bù bēi xī,xián shēng zài lù。
视彭铿其犹夭兮,后昆有裕。shì péng kēng qí yóu yāo xī,hòu kūn yǒu yù。
楙实双而一瘁兮,哀哀者母。mào shí shuāng ér yī cuì xī,āi āi zhě mǔ。
纷孺弱之呱前兮,苍天太苦。fēn rú ruò zhī gū qián xī,cāng tiān tài kǔ。
生者作德兮,死者有仁。shēng zhě zuò dé xī,sǐ zhě yǒu rén。
呜呼哀哉,家国无人非余患兮,余悲夫抱志之不伸。wū hū āi zāi,jiā guó wú rén fēi yú huàn xī,yú bēi fū bào zhì zhī bù shēn。

九禽言

薛季宣

不如归去,巴江春暮。bù rú guī qù,bā jiāng chūn mù。
肠断口无声,早夜啼红雨。cháng duàn kǒu wú shēng,zǎo yè tí hóng yǔ。
寻思帝蜀时,骊龙鱼服不知非。xún sī dì shǔ shí,lí lóng yú fú bù zhī fēi。
相妇未饶姬妾貌,流红长恨不如归。xiāng fù wèi ráo jī qiè mào,liú hóng zhǎng hèn bù rú guī。

九禽言

薛季宣

婆饼焦,胡不归,炽炭炎炎不识儿。pó bǐng jiāo,hú bù guī,chì tàn yán yán bù shí ér。
儿饥不敢取,儿苦长自啼。ér jī bù gǎn qǔ,ér kǔ zhǎng zì tí。
父母生儿忍不字,弃儿父母生何为。fù mǔ shēng ér rěn bù zì,qì ér fù mǔ shēng hé wèi。

九禽言

薛季宣

脱脚布裤,从教暴露。tuō jiǎo bù kù,cóng jiào bào lù。
已自不能羞,有甚供租赋。yǐ zì bù néng xiū,yǒu shén gōng zū fù。
官家官家听我语,我本农家困徵取。guān jiā guān jiā tīng wǒ yǔ,wǒ běn nóng jiā kùn zhēng qǔ。
只今为鸟心不忘,愿王一念农家苦。zhǐ jīn wèi niǎo xīn bù wàng,yuàn wáng yī niàn nóng jiā kǔ。

九禽言

薛季宣

蚕姑力作,缫丝一百箔。cán gū lì zuò,sāo sī yī bǎi bó。
五月罢蚕缫,炎天勤织络。wǔ yuè bà cán sāo,yán tiān qín zhī luò。
今年州府急催科,轻绡织成不得著。jīn nián zhōu fǔ jí cuī kē,qīng xiāo zhī chéng bù dé zhù。
蔽体无裈独蚕妇,百箔丝蚕枉辛苦。bì tǐ wú kūn dú cán fù,bǎi bó sī cán wǎng xīn kǔ。
贵人不念有寒人,一曲千缣赐倡女。guì rén bù niàn yǒu hán rén,yī qū qiān jiān cì chàng nǚ。

九禽言

薛季宣

新妇抱儿归,天清曜日晖。xīn fù bào ér guī,tiān qīng yào rì huī。
阴云凝雾雨,新妇抱儿去。yīn yún níng wù yǔ,xīn fù bào ér qù。
窭窭勃姑鸟,此情那可晓。jù jù bó gū niǎo,cǐ qíng nà kě xiǎo。
有儿有妇不作窠,教去教归几时了。yǒu ér yǒu fù bù zuò kē,jiào qù jiào guī jǐ shí le。
谢豹谢豹独何心,挈我裳衣无处寻。xiè bào xiè bào dú hé xīn,qiè wǒ shang yī wú chù xún。
白露漙兮风劲,红叶下兮秋深。bái lù tuán xī fēng jìn,hóng yè xià xī qiū shēn。
我寒终不辞,皇天故不私。wǒ hán zhōng bù cí,huáng tiān gù bù sī。
请看穴土重泉下,对人腼面何为者。qǐng kàn xué tǔ zhòng quán xià,duì rén miǎn miàn hé wèi zhě。

九禽言

薛季宣

泥滑滑,山冈路。ní huá huá,shān gāng lù。
一步一踌躇,行前复回顾。yī bù yī chóu chú,xíng qián fù huí gù。
如膏兮小雨,胶胶兮薄土。rú gāo xī xiǎo yǔ,jiāo jiāo xī báo tǔ。
失足无多来往人,扑落洪崖不堪数。shī zú wú duō lái wǎng rén,pū luò hóng yá bù kān shù。
战兢驱驴行不前,苦是昏黄无逆旅。zhàn jīng qū lǘ xíng bù qián,kǔ shì hūn huáng wú nì lǚ。

九禽言

薛季宣

行不得也哥哥,途远山高奈何。xíng bù dé yě gē gē,tú yuǎn shān gāo nài hé。
畏日流金兮长夏,荫人有樾兮无柯。wèi rì liú jīn xī zhǎng xià,yīn rén yǒu yuè xī wú kē。
足茧兮撑狞,口渴兮烟生。zú jiǎn xī chēng níng,kǒu kě xī yān shēng。
思量有底亏人处,不处高堂长路行。sī liàng yǒu dǐ kuī rén chù,bù chù gāo táng zhǎng lù xíng。

九禽言

薛季宣

提葫芦,沽美酒。tí hú lú,gū měi jiǔ。
舞春风,卧花柳。wǔ chūn fēng,wò huā liǔ。
且作醉乡游,此身非我有。qiě zuò zuì xiāng yóu,cǐ shēn fēi wǒ yǒu。
与君看取垄头坟,人在谁知不长久。yǔ jūn kàn qǔ lǒng tóu fén,rén zài shuí zhī bù zhǎng jiǔ。

诚台春色

薛季宣

凤阙西冈,郎亭东乳。fèng quē xī gāng,láng tíng dōng rǔ。
惟竹猗猗,诚台有楚。wéi zhú yī yī,chéng tái yǒu chǔ。
苔痕春绿,玉李晚风。tái hén chūn lǜ,yù lǐ wǎn fēng。
屏山坐对,青葱数峰。píng shān zuò duì,qīng cōng shù fēng。
颓墙色弄,文杏新红。tuí qiáng sè nòng,wén xìng xīn hóng。
争鲜竞秀,芳随意远。zhēng xiān jìng xiù,fāng suí yì yuǎn。
各称时宜,自成深浅。gè chēng shí yí,zì chéng shēn qiǎn。
妙意谁传,叵形罨画。miào yì shuí chuán,pǒ xíng yǎn huà。
羲皇晚生,先天后卦。xī huáng wǎn shēng,xiān tiān hòu guà。
江湖涨绿,旋拍沧洲。jiāng hú zhǎng lǜ,xuán pāi cāng zhōu。
晴岚翠滴,烟瘴悠悠。qíng lán cuì dī,yān zhàng yōu yōu。
篁鞭破藓,柳带萦愁。huáng biān pò xiǎn,liǔ dài yíng chóu。
亦有江梅,花残未落。yì yǒu jiāng méi,huā cán wèi luò。
弄音好鸟,笙簧度曲。nòng yīn hǎo niǎo,shēng huáng dù qū。
堆如瓦鼓,幽独是称。duī rú wǎ gǔ,yōu dú shì chēng。
兀坐颓然,邑荒无政。wù zuò tuí rán,yì huāng wú zhèng。
新阳多感,雷鼓轰天。xīn yáng duō gǎn,léi gǔ hōng tiān。
清淮咫尺,狼烽夕烟。qīng huái zhǐ chǐ,láng fēng xī yān。
暮四朝三,谁为第一。mù sì cháo sān,shuí wèi dì yī。
不知其它,且以永日。bù zhī qí tā,qiě yǐ yǒng rì。

东坡

薛季宣

江之广矣,一叶航斯。jiāng zhī guǎng yǐ,yī yè háng sī。
东坡远矣,企而望斯。dōng pō yuǎn yǐ,qǐ ér wàng sī。
彼草蒙茸,翳于雪堂。bǐ cǎo méng rōng,yì yú xuě táng。
决决滥泉,桥亦云亡。jué jué làn quán,qiáo yì yún wáng。
人知其名,我怀允实。rén zhī qí míng,wǒ huái yǔn shí。
崔嵬者山,有环彼室。cuī wéi zhě shān,yǒu huán bǐ shì。
江之广矣,跋而仿佛。jiāng zhī guǎng yǐ,bá ér fǎng fú。
悠哉悠哉,如泉流以出。yōu zāi yōu zāi,rú quán liú yǐ chū。
我思古人,寥其久矣。wǒ sī gǔ rén,liáo qí jiǔ yǐ。
文如尔矣,我心起矣。wén rú ěr yǐ,wǒ xīn qǐ yǐ。
雪堂之圮矣,曷为其止矣。xuě táng zhī pǐ yǐ,hé wèi qí zhǐ yǐ。
人之匪矣,若其已矣。rén zhī fěi yǐ,ruò qí yǐ yǐ。
我之邻斯,一江之巨。wǒ zhī lín sī,yī jiāng zhī jù。
我之来斯,忽其如寓。wǒ zhī lái sī,hū qí rú yù。
有怀北堂,颓如以仆。yǒu huái běi táng,tuí rú yǐ pū。
相彼道人,只眼之云具。xiāng bǐ dào rén,zhǐ yǎn zhī yún jù。

渊鱼

薛季宣

跃跃渊鱼,言泉之涸。yuè yuè yuān yú,yán quán zhī hé。
有束樊笼,既幽其鹤。yǒu shù fán lóng,jì yōu qí hè。
眷言怀之,翰飞戾天。juàn yán huái zhī,hàn fēi lì tiān。
薄言存之,泳于重泉。báo yán cún zhī,yǒng yú zhòng quán。
蹙蹙何嗟,靡生靡活。cù cù hé jiē,mí shēng mí huó。
胥失其沦,上下靡所。xū shī qí lún,shàng xià mí suǒ。
察视其浅矣,宛转于泥。chá shì qí qiǎn yǐ,wǎn zhuǎn yú ní。
就其幽矣,安处于栖。jiù qí yōu yǐ,ān chù yú qī。
匪我之云为,何适何归。fěi wǒ zhī yún wèi,hé shì hé guī。
曰有虞衡,莫我肯知,亦莫我肯悲。yuē yǒu yú héng,mò wǒ kěn zhī,yì mò wǒ kěn bēi。
父母何其,呜呼苍天,盖亦勿思。fù mǔ hé qí,wū hū cāng tiān,gài yì wù sī。
尾鱼既赪,鹤樊既鸣。wěi yú jì chēng,hè fán jì míng。
孰听其声,孰视其形。shú tīng qí shēng,shú shì qí xíng。
岂无高天,翱翔靡路。qǐ wú gāo tiān,áo xiáng mí lù。
岂无重泉,职职靡寓。qǐ wú zhòng quán,zhí zhí mí yù。
洋洋者鱼,惟渊之实。yáng yáng zhě yú,wéi yuān zhī shí。
鹤飞于九霄,时岂笼中物。hè fēi yú jiǔ xiāo,shí qǐ lóng zhōng wù。