古诗词

谷里章

薛季宣

上有青山,下有沧洲。shàng yǒu qīng shān,xià yǒu cāng zhōu。
步有回波,面有红流。bù yǒu huí bō,miàn yǒu hóng liú。
吞吐风云,呼吸觜昴。tūn tǔ fēng yún,hū xī zī mǎo。
审能处之可销忧,退谷中人带笭箵。shěn néng chù zhī kě xiāo yōu,tuì gǔ zhōng rén dài líng xīng。
山中缭绕茅舍旁,寒泉之流激琅琅。shān zhōng liáo rào máo shě páng,hán quán zhī liú jī láng láng。
双石西峰我在东,无情钩加此漫郎,性情荒浪气志刚。shuāng shí xī fēng wǒ zài dōng,wú qíng gōu jiā cǐ màn láng,xìng qíng huāng làng qì zhì gāng。
东邻之人挥钩车,胎鳔孤■浪屋加。dōng lín zhī rén huī gōu chē,tāi biào gū làng wū jiā。
钩纶相投不遑舍,聱牙会慑归吾家。gōu lún xiāng tóu bù huáng shě,áo yá huì shè guī wú jiā。
我蓑我笠聊自娱,没溺愧彼邻舍渔。wǒ suō wǒ lì liáo zì yú,méi nì kuì bǐ lín shě yú。
沙门招提宅谷西,金仙宫殿云汉齐。shā mén zhāo tí zhái gǔ xī,jīn xiān gōng diàn yún hàn qí。
撞钟击磬礼耶毗,子欲诣之持清斋。zhuàng zhōng jī qìng lǐ yé pí,zi yù yì zhī chí qīng zhāi。
个中有人坐无为,饥餐困眠气答酡。gè zhōng yǒu rén zuò wú wèi,jī cān kùn mián qì dá tuó。
抚掌咍然笑呵呵,吾昏将奈此子何。fǔ zhǎng hāi rán xiào hē hē,wú hūn jiāng nài cǐ zi hé。
漫歌八曲音清泠,风高水寒三叹声。màn gē bā qū yīn qīng líng,fēng gāo shuǐ hán sān tàn shēng。
勿哦大洞修黄庭,谷中之乐寔难名。wù ó dà dòng xiū huáng tíng,gǔ zhōng zhī lè shí nán míng。
长江北来,樊水流东,樊山水曲大回中。zhǎng jiāng běi lái,fán shuǐ liú dōng,fán shān shuǐ qū dà huí zhōng。
倏倏之鱼泳油洋,钩舟渔人鼓鸣榔。shū shū zhī yú yǒng yóu yáng,gōu zhōu yú rén gǔ míng láng。
浩歌一阕清沧浪,终焉无求漫相忘。hào gē yī què qīng cāng làng,zhōng yān wú qiú màn xiāng wàng。
大江之东丛石起,谽谺聚石江鸣水。dà jiāng zhī dōng cóng shí qǐ,hān xiā jù shí jiāng míng shuǐ。
小回中间浪不恶,钓台嵯峨瞰城郭。xiǎo huí zhōng jiān làng bù è,diào tái cuó é kàn chéng guō。
去来客船是中泊,漫成二阕回中曲。qù lái kè chuán shì zhōng pō,màn chéng èr què huí zhōng qū。
豪人仲谋当汉衰,建安之际鼎祚移。háo rén zhòng móu dāng hàn shuāi,jiàn ān zhī jì dǐng zuò yí。
江淮万里吴帝之,冕旒十二龙卷垂。jiāng huái wàn lǐ wú dì zhī,miǎn liú shí èr lóng juǎn chuí。
辂车华盖日月旗,荒墟之中不可求。lù chē huá gài rì yuè qí,huāng xū zhī zhōng bù kě qiú。
宫室故处春草青,长刀大剑可治生。gōng shì gù chù chūn cǎo qīng,zhǎng dāo dà jiàn kě zhì shēng。
我先田老相次耕,大夫劝相歌三成。wǒ xiān tián lǎo xiāng cì gēng,dà fū quàn xiāng gē sān chéng。
江北洲,西阳国,芜城桑柘弥阡陌。jiāng běi zhōu,xī yáng guó,wú chéng sāng zhè mí qiān mò。
妇可力蚕身力穑,四歌不用愁衣食。fù kě lì cán shēn lì sè,sì gē bù yòng chóu yī shí。
一元大武牵何之,良田附郭吴东陲,牧童田父麻单衣。yī yuán dà wǔ qiān hé zhī,liáng tián fù guō wú dōng chuí,mù tóng tián fù má dān yī。
叔闲修治木駃騠,从吾真者真吾儿。shū xián xiū zhì mù jué tí,cóng wú zhēn zhě zhēn wú ér。
西阳罢田饱饭嘻,五歌六歌神自怡。xī yáng bà tián bǎo fàn xī,wǔ gē liù gē shén zì yí。
李甥叔静荡两桨,弱翁将船欲安往。lǐ shēng shū jìng dàng liǎng jiǎng,ruò wēng jiāng chuán yù ān wǎng。
大回小回闲钓鱼,送客便拟酣醺如。dà huí xiǎo huí xián diào yú,sòng kè biàn nǐ hān xūn rú。
酒徒之诮谓浪名,世俗交加漫不听。jiǔ tú zhī qiào wèi làng míng,shì sú jiāo jiā màn bù tīng。
行无恶客相逢迎,醉歌七终将八成。xíng wú è kè xiāng féng yíng,zuì gē qī zhōng jiāng bā chéng。
杯樽杯湖上杯亭,浪翁杯饮醉少醒。bēi zūn bēi hú shàng bēi tíng,làng wēng bēi yǐn zuì shǎo xǐng。
嬉然自打舴艋行,菰蒲芰荷出青萍,仰天大笑风泠泠。xī rán zì dǎ zé měng xíng,gū pú jì hé chū qīng píng,yǎng tiān dà xiào fēng líng líng。
杯湖西南为退谷,寿藤累累萦寿木。bēi hú xī nán wèi tuì gǔ,shòu téng lèi lèi yíng shòu mù。
涓泉奔注汇樊曲,醉耳琤瑽乱鸣玉。juān quán bēn zhù huì fán qū,zuì ěr chēng cōng luàn míng yù。
城中友生绾铜墨,身备四殊攸好德。chéng zhōng yǒu shēng wǎn tóng mò,shēn bèi sì shū yōu hǎo dé。
洼樽日醉主与客,挟以石门天地窄。wā zūn rì zuì zhǔ yǔ kè,xié yǐ shí mén tiān dì zhǎi。
杯湖退谷人好游,可厌之类乃所羞。bēi hú tuì gǔ rén hǎo yóu,kě yàn zhī lèi nǎi suǒ xiū。
忽焉草木成高丘,此游此泛生幽忧。hū yān cǎo mù chéng gāo qiū,cǐ yóu cǐ fàn shēng yōu yōu。
渊明之风继者谁,士源孟子接武来。yuān míng zhī fēng jì zhě shuí,shì yuán mèng zi jiē wǔ lái。
严霜皓雪春风熙,倒置日月寒温移。yán shuāng hào xuě chūn fēng xī,dào zhì rì yuè hán wēn yí。
来游者子充良知,子能得之可勿疑。lái yóu zhě zi chōng liáng zhī,zi néng dé zhī kě wù yí。
此道不迂不回遹,子能识之可游佚。cǐ dào bù yū bù huí yù,zi néng shí zhī kě yóu yì。
勉强行之今是古,谷中之人君踵武。miǎn qiáng xíng zhī jīn shì gǔ,gǔ zhōng zhī rén jūn zhǒng wǔ。
狂生作此谷里章,意追浪叟俱商羊。kuáng shēng zuò cǐ gǔ lǐ zhāng,yì zhuī làng sǒu jù shāng yáng。
松风飕飗兰草香,与君寿考终不忘。sōng fēng sōu liú lán cǎo xiāng,yǔ jūn shòu kǎo zhōng bù wàng。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

跋蜡虎图

薛季宣

岁云暮矣露为霜,枯条脱叶衰柳黄。suì yún mù yǐ lù wèi shuāng,kū tiáo tuō yè shuāi liǔ huáng。
郊原寂历无人乡,獖牙之豕充稻粱,含臕以游神气扬。jiāo yuán jì lì wú rén xiāng,bèn yá zhī shǐ chōng dào liáng,hán biāo yǐ yóu shén qì yáng。
有班者虎蹲在旁,低头妥尾不大忙。yǒu bān zhě hǔ dūn zài páng,dī tóu tuǒ wěi bù dà máng。
豕行过之不虎防,虎往搏之扼豕吭。shǐ xíng guò zhī bù hǔ fáng,hǔ wǎng bó zhī è shǐ kēng。
豕亡故步声唤长,虎如抱儿未遽央。shǐ wáng gù bù shēng huàn zhǎng,hǔ rú bào ér wèi jù yāng。
豕形虽在身命亡,不如安之充虎肠。shǐ xíng suī zài shēn mìng wáng,bù rú ān zhī chōng hǔ cháng。
得之纸本君何从,仙人道士形已忘。dé zhī zhǐ běn jūn hé cóng,xiān rén dào shì xíng yǐ wàng。
解衣盘礴裸宋王,虎冠虎鞟虎跳踉,百兽望之怖以惶。jiě yī pán bó luǒ sòng wáng,hǔ guān hǔ kuò hǔ tiào liáng,bǎi shòu wàng zhī bù yǐ huáng。
写鹯鸟雀为罢翔,匡庐有洁清祠望。xiě zhān niǎo què wèi bà xiáng,kuāng lú yǒu jié qīng cí wàng。
请君悬之政事堂,坐令帖伏犬与羊。qǐng jūn xuán zhī zhèng shì táng,zuò lìng tiē fú quǎn yǔ yáng。
君不见大索之祭通八方,盛德百世祠是常。jūn bù jiàn dà suǒ zhī jì tōng bā fāng,shèng dé bǎi shì cí shì cháng。
又不见螗螂捕蜩雀捕螗,死生得丧不可偿,虎哉宁知猬?能尔戕。yòu bù jiàn táng láng bǔ tiáo què bǔ táng,sǐ shēng dé sàng bù kě cháng,hǔ zāi níng zhī wèi yù néng ěr qiāng。
是非远在天一方,君其宝之永世藏。shì fēi yuǎn zài tiān yī fāng,jūn qí bǎo zhī yǒng shì cáng。

孙元可赋张公石室诗句语险怪辞峰

薛季宣

君不见谈天衍有言,九州之大惟一州,无论青冀并营幽。jūn bù jiàn tán tiān yǎn yǒu yán,jiǔ zhōu zhī dà wéi yī zhōu,wú lùn qīng jì bìng yíng yōu。
我其放言学邹子,将子听之无我尤。wǒ qí fàng yán xué zōu zi,jiāng zi tīng zhī wú wǒ yóu。
我骑一纸白驴子,趷梯趷塔走上南山头。wǒ qí yī zhǐ bái lǘ zi,kē tī kē tǎ zǒu shàng nán shān tóu。
万里以意行,一息不暂留。wàn lǐ yǐ yì xíng,yī xī bù zàn liú。
谽谺到空洞,且作秉烛游。hān xiā dào kōng dòng,qiě zuò bǐng zhú yóu。
呼来混沌老蝙蝠,尔作精怪我则不。hū lái hùn dùn lǎo biān fú,ěr zuò jīng guài wǒ zé bù。
从教激风怒窍拔木折石,一去旬有五日而后返,但是有户则可由。cóng jiào jī fēng nù qiào bá mù zhé shí,yī qù xún yǒu wǔ rì ér hòu fǎn,dàn shì yǒu hù zé kě yóu。
积苏累块虽云巧,达观只与蚁壤侔。jī sū lèi kuài suī yún qiǎo,dá guān zhǐ yǔ yǐ rǎng móu。
我有五云车,驾以六苍虬。wǒ yǒu wǔ yún chē,jià yǐ liù cāng qiú。
日月行已揭,无人触虚舟。rì yuè xíng yǐ jiē,wú rén chù xū zhōu。
何曾见尔悬旌鸣佩朗装欲飞动,玉柱校立直以修。hé céng jiàn ěr xuán jīng míng pèi lǎng zhuāng yù fēi dòng,yù zhù xiào lì zhí yǐ xiū。
大挠甲子有穷尽,尔乃禄命难考求。dà náo jiǎ zi yǒu qióng jǐn,ěr nǎi lù mìng nán kǎo qiú。
皇天大地仅若一鸡子,金乌玉兔衔得晓夜作箭浮。huáng tiān dà dì jǐn ruò yī jī zi,jīn wū yù tù xián dé xiǎo yè zuò jiàn fú。
我不知尔许事,政觉两耳风飂飂。wǒ bù zhī ěr xǔ shì,zhèng jué liǎng ěr fēng liù liù。
托死不复生,一死可作道者流。tuō sǐ bù fù shēng,yī sǐ kě zuò dào zhě liú。
况乃汉时五斗米师星河耿双眸,石坛一坐一千岁,坐视生灭水上沤。kuàng nǎi hàn shí wǔ dòu mǐ shī xīng hé gěng shuāng móu,shí tán yī zuò yī qiān suì,zuò shì shēng miè shuǐ shàng ōu。
水上沤,且罢休。shuǐ shàng ōu,qiě bà xiū。
休无休于无作,乐无乐于无忧。xiū wú xiū yú wú zuò,lè wú lè yú wú yōu。
仙人与世人,寿夭如相酬。xiān rén yǔ shì rén,shòu yāo rú xiāng chóu。
清清爰静爰自正,此举独步不可俦。qīng qīng yuán jìng yuán zì zhèng,cǐ jǔ dú bù bù kě chóu。
信是神仙足官府,蜂房户牖封君侯。xìn shì shén xiān zú guān fǔ,fēng fáng hù yǒu fēng jūn hóu。
我偶作此言,不比亦不周。wǒ ǒu zuò cǐ yán,bù bǐ yì bù zhōu。
为何孙卿子,谓我阮与刘。wèi hé sūn qīng zi,wèi wǒ ruǎn yǔ liú。
为我谢孙子,我才愧尔天一陬。wèi wǒ xiè sūn zi,wǒ cái kuì ěr tiān yī zōu。
不如且饮酒,耳热徒歌讴,可以销遣绵绵不断万古之悲愁。bù rú qiě yǐn jiǔ,ěr rè tú gē ōu,kě yǐ xiāo qiǎn mián mián bù duàn wàn gǔ zhī bēi chóu。
悲愁销遣几时尽,万古之后重有万古来悠悠。bēi chóu xiāo qiǎn jǐ shí jǐn,wàn gǔ zhī hòu zhòng yǒu wàn gǔ lái yōu yōu。

春愁诗效玉川子

薛季宣

春阴苦亡赖,巧解穷雕锼。chūn yīn kǔ wáng lài,qiǎo jiě qióng diāo sōu。
入我方寸间,酿成一百万斛伤春愁。rù wǒ fāng cùn jiān,niàng chéng yī bǎi wàn hú shāng chūn chóu。
我欲挹此愁,寸田无地安愁刍。wǒ yù yì cǐ chóu,cùn tián wú dì ān chóu chú。
沃以一石五斗杜康酒,醉心还与愁为谋。wò yǐ yī shí wǔ dòu dù kāng jiǔ,zuì xīn hái yǔ chóu wèi móu。
愁肠九转疾车毂,扰扰万绪何绸缪。chóu cháng jiǔ zhuǎn jí chē gǔ,rǎo rǎo wàn xù hé chóu móu。
愁思傥可织,争奈百结不可紬。chóu sī tǎng kě zhī,zhēng nài bǎi jié bù kě chóu。
我与愁作恶,走上千尺高高楼。wǒ yǔ chóu zuò è,zǒu shàng qiān chǐ gāo gāo lóu。
千尺溯云汉,只见四极愁云浮。qiān chǐ sù yún hàn,zhǐ jiàn sì jí chóu yún fú。
都不见铜盘之日,缺月之钩。dōu bù jiàn tóng pán zhī rì,quē yuè zhī gōu。
此心莫与明,愁来压人头。cǐ xīn mò yǔ míng,chóu lái yā rén tóu。
逃形入冥室,关闭一已牢。táo xíng rù míng shì,guān bì yī yǐ láo。
周遮四壁间,罗幕密以绸。zhōu zhē sì bì jiān,luó mù mì yǐ chóu。
愁来无际畔,还能为我添幽忧。chóu lái wú jì pàn,hái néng wèi wǒ tiān yōu yōu。
我有龙文三尺之长剑,真刚不作绕指柔。wǒ yǒu lóng wén sān chǐ zhī zhǎng jiàn,zhēn gāng bù zuò rào zhǐ róu。
匣以明月通天虹玉烛银之宝室,可以陆剸犀象水断潜伏之蛟虬。xiá yǐ míng yuè tōng tiān hóng yù zhú yín zhī bǎo shì,kě yǐ lù tuán xī xiàng shuǐ duàn qián fú zhī jiāo qiú。
云昔黄帝轩辕氏,用斩铜头铁额横行天下之蚩尤。yún xī huáng dì xuān yuán shì,yòng zhǎn tóng tóu tiě é héng xíng tiān xià zhī chī yóu。
拟将此剑斩愁断,昏迷不见愁之喉。nǐ jiāng cǐ jiàn zhǎn chóu duàn,hūn mí bù jiàn chóu zhī hóu。
若士为我言,子识愁意不。ruò shì wèi wǒ yán,zi shí chóu yì bù。
愁至不亡以,愁生有来由。chóu zhì bù wáng yǐ,chóu shēng yǒu lái yóu。
闲愁不足计,空言学庄周。xián chóu bù zú jì,kōng yán xué zhuāng zhōu。
日中之景君莫避,处阴息景景不留。rì zhōng zhī jǐng jūn mò bì,chù yīn xī jǐng jǐng bù liú。
疾行嫌足音,不如莫行休。jí xíng xián zú yīn,bù rú mò xíng xiū。
因知万虑为萦愁之繂,忘怀为遣累之舟。yīn zhī wàn lǜ wèi yíng chóu zhī lǜ,wàng huái wèi qiǎn lèi zhī zhōu。
归来衲被盖头坐,从他鼻息鸣齁齁。guī lái nà bèi gài tóu zuò,cóng tā bí xī míng hōu hōu。
取友造物先,汗漫相与游。qǔ yǒu zào wù xiān,hàn màn xiāng yǔ yóu。
朝跻叫阊阖,夕驾栖丹丘。cháo jī jiào chāng hé,xī jià qī dān qiū。
天公向我笑,金母为我讴。tiān gōng xiàng wǒ xiào,jīn mǔ wèi wǒ ōu。
酌我以琼浆玉液朝阳沆瀣之浓齐,俾我眉寿长千秋。zhuó wǒ yǐ qióng jiāng yù yè cháo yáng hàng xiè zhī nóng qí,bǐ wǒ méi shòu zhǎng qiān qiū。
却欲强挽愁作伴,愁忽去我无处踪迹寻行辀。què yù qiáng wǎn chóu zuò bàn,chóu hū qù wǒ wú chù zōng jì xún xíng zhōu。
惟有春华斗春媚,一一茜绚开明眸。wéi yǒu chūn huá dòu chūn mèi,yī yī qiàn xuàn kāi míng móu。
又有平芜绿野十百千万头钝闷耕田牛,踏破南山特石头。yòu yǒu píng wú lǜ yě shí bǎi qiān wàn tóu dùn mèn gēng tián niú,tà pò nán shān tè shí tóu。

胡无人行

薛季宣

胡无人,非无人。hú wú rén,fēi wú rén。
银山蹀躞胡马群,甲光射日开金鳞。yín shān dié xiè hú mǎ qún,jiǎ guāng shè rì kāi jīn lín。
镞长飞雨旌填云,轰庭雷鼓声辚辚。zú zhǎng fēi yǔ jīng tián yún,hōng tíng léi gǔ shēng lín lín。
柔然之蛇阵囷蝓,倾河鞭石居逡巡。róu rán zhī shé zhèn qūn yú,qīng hé biān shí jū qūn xún。
浩歌但来轻比邻,白登豳国公当闻。hào gē dàn lái qīng bǐ lín,bái dēng bīn guó gōng dāng wén。
帝羓久作冥漠君,高辛狗食吴将军。dì bā jiǔ zuò míng mò jūn,gāo xīn gǒu shí wú jiāng jūn。
胡儿弧矢非周身,控弦虽多将累人。hú ér hú shǐ fēi zhōu shēn,kòng xián suī duō jiāng lèi rén。
狼跳鸟击虚游魂,骄矜一息为微尘。láng tiào niǎo jī xū yóu hún,jiāo jīn yī xī wèi wēi chén。
枭雏井底蛙弥尊,馀殃积恶天公嗔。xiāo chú jǐng dǐ wā mí zūn,yú yāng jī è tiān gōng chēn。
胡无人,闻不闻。hú wú rén,wén bù wén。
卫青去病迹已陈,窦侯乳臭椒房亲。wèi qīng qù bìng jì yǐ chén,dòu hóu rǔ chòu jiāo fáng qīn。
胡无人,燕然错落铭王勋。hú wú rén,yàn rán cuò luò míng wáng xūn。

车遥遥篇

薛季宣

车遥遥兮路逶迤,思夫君兮君今知。chē yáo yáo xī lù wēi yí,sī fū jūn xī jūn jīn zhī。
今安适兮南入楚,愿为声兮逐君语。jīn ān shì xī nán rù chǔ,yuàn wèi shēng xī zhú jūn yǔ。
君不言兮声不闻,声何当兮言在君。jūn bù yán xī shēng bù wén,shēng hé dāng xī yán zài jūn。

明妃曲

薛季宣

阙下乌云暗黑旗,未央高会送将归。quē xià wū yún àn hēi qí,wèi yāng gāo huì sòng jiāng guī。
天子传觞从官劝,单于今正天骄儿。tiān zi chuán shāng cóng guān quàn,dān yú jīn zhèng tiān jiāo ér。
上林关锁多芳菲,王嫱困睡花葳蕤。shàng lín guān suǒ duō fāng fēi,wáng qiáng kùn shuì huā wēi ruí。
中人惊起道宣唤,和戎却自拚蛾眉。zhōng rén jīng qǐ dào xuān huàn,hé róng què zì pàn é méi。
徘徊顾景伤春啼,秀色误身生不知。pái huái gù jǐng shāng chūn tí,xiù sè wù shēn shēng bù zhī。
工师万死未足谢,丹青始信君难欺。gōng shī wàn sǐ wèi zú xiè,dān qīng shǐ xìn jūn nán qī。
冤莫冤兮长别离,盟莫渝兮徒自疑。yuān mò yuān xī zhǎng bié lí,méng mò yú xī tú zì yí。
毡车未免下宫殿,记得当年初入时。zhān chē wèi miǎn xià gōng diàn,jì dé dāng nián chū rù shí。
眉山淡扫双螺垂,拟高门户生光辉。méi shān dàn sǎo shuāng luó chuí,nǐ gāo mén hù shēng guāng huī。
姑姊提携父母送,不教含涕登丹墀。gū zǐ tí xié fù mǔ sòng,bù jiào hán tì dēng dān chí。
赭黄有泪濡龙衣,此身虽是触事非。zhě huáng yǒu lèi rú lóng yī,cǐ shēn suī shì chù shì fēi。
胡沙万里少花木,胡中争看真阏氏。hú shā wàn lǐ shǎo huā mù,hú zhōng zhēng kàn zhēn è shì。
言语不通心尽悲,琵琶琢就弹哀思。yán yǔ bù tōng xīn jǐn bēi,pí pá zuó jiù dàn āi sī。
君门万里不易到,檀槽拨断商弦丝。jūn mén wàn lǐ bù yì dào,tán cáo bō duàn shāng xián sī。
穷寒绝塞人踪稀,时有天边霜雁飞。qióng hán jué sāi rén zōng xī,shí yǒu tiān biān shuāng yàn fēi。
凭谁说与汉卿相,西施莫忘真元龟。píng shuí shuō yǔ hàn qīng xiāng,xī shī mò wàng zhēn yuán guī。

惜花引

薛季宣

废圃晨游,旧观历历。fèi pǔ chén yóu,jiù guān lì lì。
三径已荒芜,歌酒地,悄悄无人迹。sān jìng yǐ huāng wú,gē jiǔ dì,qiāo qiāo wú rén jì。
为山倾仄,支柱皆名石。wèi shān qīng zè,zhī zhù jiē míng shí。
桃李无言,为人岑寂。táo lǐ wú yán,wèi rén cén jì。
早绿暗红稀春去也,叹繁华难觅。zǎo lǜ àn hóng xī chūn qù yě,tàn fán huá nán mì。
落花如积,谁与东风惜。luò huā rú jī,shuí yǔ dōng fēng xī。

杨叛儿

薛季宣

杨婆儿,共戏来。yáng pó ér,gòng xì lái。
白门杨柳正依依,稳称暝鸦栖。bái mén yáng liǔ zhèng yī yī,wěn chēng míng yā qī。
博山炉侈沈烟袅,侬心欢绪缪纷扰。bó shān lú chǐ shěn yān niǎo,nóng xīn huān xù móu fēn rǎo。
语含别意泪空流,未掩宫闱齐阁晓。yǔ hán bié yì lèi kōng liú,wèi yǎn gōng wéi qí gé xiǎo。
齐阁晓,祇伤悲,婆儿杀侬,那复相思。qí gé xiǎo,qí shāng bēi,pó ér shā nóng,nà fù xiāng sī。

杨白华

薛季宣

杨白华,柳眼自生息。yáng bái huá,liǔ yǎn zì shēng xī。
风传华落大江东,绾毬团絮无多力。fēng chuán huá luò dà jiāng dōng,wǎn qiú tuán xù wú duō lì。
柳眼落落不可见,淡荡游丝空万亿。liǔ yǎn luò luò bù kě jiàn,dàn dàng yóu sī kōng wàn yì。
由来宫树未成阴,踏歌惊断諠笳笛。yóu lái gōng shù wèi chéng yīn,tà gē jīng duàn xuān jiā dí。

秋扇词

薛季宣

少妇织流黄,织就中秋月。shǎo fù zhī liú huáng,zhī jiù zhōng qiū yuè。
上有乘鸾女,肌肤皓冰雪。shàng yǒu chéng luán nǚ,jī fū hào bīng xuě。
装成一携手,奉君端暑月。zhuāng chéng yī xié shǒu,fèng jūn duān shǔ yuè。
感君清凉意,薰风为君发。gǎn jūn qīng liáng yì,xūn fēng wèi jūn fā。
落叶下惊秋,与君此回诀。luò yè xià jīng qiū,yǔ jūn cǐ huí jué。
素质不胜愁,从衡网珠结。sù zhì bù shèng chóu,cóng héng wǎng zhū jié。
招摇邈烟露,青鸾影辽绝。zhāo yáo miǎo yān lù,qīng luán yǐng liáo jué。
有物感君怀,腾口知何说。yǒu wù gǎn jūn huái,téng kǒu zhī hé shuō。
分命故应然,不是君心别。fēn mìng gù yīng rán,bù shì jūn xīn bié。

秋空辞

薛季宣

秋空净无瑕,耿耿挂明月。qiū kōng jìng wú xiá,gěng gěng guà míng yuè。
有人捉月试腾身,腾身直上黄金阙。yǒu rén zhuō yuè shì téng shēn,téng shēn zhí shàng huáng jīn quē。
黄金宫阙高嵯峨,骈头从目相谁何。huáng jīn gōng quē gāo cuó é,pián tóu cóng mù xiāng shuí hé。
仙人顾之拍手笑,使我言语能多啰。xiān rén gù zhī pāi shǒu xiào,shǐ wǒ yán yǔ néng duō luō。
言语多啰还有考,天公何言固无口。yán yǔ duō luō hái yǒu kǎo,tiān gōng hé yán gù wú kǒu。
秦书赵史欺我哉,紫气充庭是天道。qín shū zhào shǐ qī wǒ zāi,zǐ qì chōng tíng shì tiān dào。
通明广殿凝非云,日月照曜如环循。tōng míng guǎng diàn níng fēi yún,rì yuè zhào yào rú huán xún。
虾蟆老鸦恣吞啖,我欲叱之神羊嗔。xiā má lǎo yā zì tūn dàn,wǒ yù chì zhī shén yáng chēn。
梦中将谓天难知,梦回尘事故依依。mèng zhōng jiāng wèi tiān nán zhī,mèng huí chén shì gù yī yī。
天大故能成变化,觉梦不劳评是非。tiān dà gù néng chéng biàn huà,jué mèng bù láo píng shì fēi。

拟古

薛季宣

春飞紫燕秋飞鸿,双成阿母长相逢。chūn fēi zǐ yàn qiū fēi hóng,shuāng chéng ā mǔ zhǎng xiāng féng。
谁家窈窕窥绿窗,藕花菡萏清池风。shuí jiā yǎo tiǎo kuī lǜ chuāng,ǒu huā hàn dàn qīng chí fēng。
璧珰翡翠双明月,宝钗玉钏衣如雪。bì dāng fěi cuì shuāng míng yuè,bǎo chāi yù chuàn yī rú xuě。
年可四三当有情,语音娇软疑卿卿。nián kě sì sān dāng yǒu qíng,yǔ yīn jiāo ruǎn yí qīng qīng。
天公一笑回金电,不似当初不相见。tiān gōng yī xiào huí jīn diàn,bù shì dāng chū bù xiāng jiàn。

相逢狭邪间

薛季宣

驱车径长坊,长坊劣容线。qū chē jìng zhǎng fāng,zhǎng fāng liè róng xiàn。
缭绕狭邪间,相逢记君面。liáo rào xiá xié jiān,xiāng féng jì jūn miàn。
君家人共知,共知不难求。jūn jiā rén gòng zhī,gòng zhī bù nán qiú。
朱门扬疏柳,虹梁架芳流。zhū mén yáng shū liǔ,hóng liáng jià fāng liú。
庭除清且闲,驰道直以修。tíng chú qīng qiě xián,chí dào zhí yǐ xiū。
中堂真壮哉,黄户双蚩头。zhōng táng zhēn zhuàng zāi,huáng hù shuāng chī tóu。
亭亭丹桂华,灿烂明人眸。tíng tíng dān guì huá,càn làn míng rén móu。
主君三男儿,三儿例封侯。zhǔ jūn sān nán ér,sān ér lì fēng hóu。
大儿尹京都,中儿相凝旒。dà ér yǐn jīng dōu,zhōng ér xiāng níng liú。
小儿奉朝请,笼街进鸣驺。xiǎo ér fèng cháo qǐng,lóng jiē jìn míng zōu。
三儿俱来归,青丝控骅骝。sān ér jù lái guī,qīng sī kòng huá liú。
三儿俱上堂,大人百不忧。sān ér jù shàng táng,dà rén bǎi bù yōu。
三儿俱入室,四座沈烟浮。sān ér jù rù shì,sì zuò shěn yān fú。
蛾眉尽妖艳,三妇不可侔。é méi jǐn yāo yàn,sān fù bù kě móu。
大妇鼓鸣瑟,中妇弹箜篌。dà fù gǔ míng sè,zhōng fù dàn kōng hóu。
少妇独凝眝,酡颜半娇羞。shǎo fù dú níng zhù,tuó yán bàn jiāo xiū。
丈夫且踌躇,世有此乐不。zhàng fū qiě chóu chú,shì yǒu cǐ lè bù。

怨歌行

薛季宣

男儿多负心,女心良易知。nán ér duō fù xīn,nǚ xīn liáng yì zhī。
琴音和且谐,何以得淫思。qín yīn hé qiě xié,hé yǐ dé yín sī。
文君慕相如,殷勤夜于飞。wén jūn mù xiāng rú,yīn qín yè yú fēi。
不惜鹔鹴裘,愁成远山眉。bù xī sù shuāng qiú,chóu chéng yuǎn shān méi。
茂陵独何事,为颦效东施。mào líng dú hé shì,wèi pín xiào dōng shī。
兴言念畴昔,卿红恍如玑。xīng yán niàn chóu xī,qīng hóng huǎng rú jī。
弹作白头吟,深心写琴诗。dàn zuò bái tóu yín,shēn xīn xiě qín shī。
郎听弦上声,妾志终不移。láng tīng xián shàng shēng,qiè zhì zhōng bù yí。
清商感人情,两意亦以非。qīng shāng gǎn rén qíng,liǎng yì yì yǐ fēi。
文君获所愿,相如悟沈迷。wén jūn huò suǒ yuàn,xiāng rú wù shěn mí。
宁能已消渴,琴台遂同归。níng néng yǐ xiāo kě,qín tái suì tóng guī。
妾欲理丝桐,丝桐亮以悲。qiè yù lǐ sī tóng,sī tóng liàng yǐ bēi。
谓言无终极,当非长别离。wèi yán wú zhōng jí,dāng fēi zhǎng bié lí。

艳歌行

薛季宣

雍雍云间雁,南飞北轩翥。yōng yōng yún jiān yàn,nán fēi běi xuān zhù。
妯娌几多人,儿夫独羁旅。zhóu lǐ jǐ duō rén,ér fū dú jī lǚ。
郎书凭谁寄,妾意凭谁语。láng shū píng shuí jì,qiè yì píng shuí yǔ。
赖有双鲤鱼,尺素为怀取。lài yǒu shuāng lǐ yú,chǐ sù wèi huái qǔ。
欢子今来归,还羞入朱户。huān zi jīn lái guī,hái xiū rù zhū hù。
告之莫流宕,天静星可数。gào zhī mò liú dàng,tiān jìng xīng kě shù。
星子何昭昭,行不如归去。xīng zi hé zhāo zhāo,xíng bù rú guī qù。