古诗词

九奋启愤

薛季宣

怨春风之不仁兮,既发我群芳与众葩。yuàn chūn fēng zhī bù rén xī,jì fā wǒ qún fāng yǔ zhòng pā。
羌无远而不届兮,烂锦绮之纷华。qiāng wú yuǎn ér bù jiè xī,làn jǐn qǐ zhī fēn huá。
柳青青兮花漫漫,黄鹂掷兮声度转。liǔ qīng qīng xī huā màn màn,huáng lí zhì xī shēng dù zhuǎn。
香袭衣兮馡馡满路,又吹残兮何故。xiāng xí yī xī fēi fēi mǎn lù,yòu chuī cán xī hé gù。
匪黔嬴之媢嫉兮,是残丑类。fěi qián yíng zhī mào jí xī,shì cán chǒu lèi。
摧伤物之通美兮,且以成其独异。cuī shāng wù zhī tōng měi xī,qiě yǐ chéng qí dú yì。
彼丹葩兮适荣树端,今飘零兮匝地漫漫。bǐ dān pā xī shì róng shù duān,jīn piāo líng xī zā dì màn màn。
昔芬馨兮袭人旖旎,今质存兮已魄然而少气。xī fēn xīn xī xí rén yǐ nǐ,jīn zhì cún xī yǐ pò rán ér shǎo qì。
野之草兮,昔芽萌其嫩绿。yě zhī cǎo xī,xī yá méng qí nèn lǜ。
今生砌兮,亦盘盘而错错。jīn shēng qì xī,yì pán pán ér cuò cuò。
余启卜于灵氛兮,问其何故。yú qǐ bo yú líng fēn xī,wèn qí hé gù。
灵氛视余以其繇兮,曰皇之常度。líng fēn shì yú yǐ qí yáo xī,yuē huáng zhī cháng dù。
在天地万物其尽然兮,夫子何疑。zài tiān dì wàn wù qí jǐn rán xī,fū zi hé yí。
畅其理而诚告兮,子其知之。chàng qí lǐ ér chéng gào xī,zi qí zhī zhī。
曰人生百年犹树花兮,三春发荣粲其葩兮。yuē rén shēng bǎi nián yóu shù huā xī,sān chūn fā róng càn qí pā xī。
光彩馨香能几何兮,壹昔飘风竟辞柯兮。guāng cǎi xīn xiāng néng jǐ hé xī,yī xī piāo fēng jìng cí kē xī。
彼随飙兮展转,或归根兮或远。bǐ suí biāo xī zhǎn zhuǎn,huò guī gēn xī huò yuǎn。
或一坠于庭闱兮,或遂沈于坑圊。huò yī zhuì yú tíng wéi xī,huò suì shěn yú kēng qīng。
风何知而花何有兮,子之心焉眷眷。fēng hé zhī ér huā hé yǒu xī,zi zhī xīn yān juàn juàn。
嗟世态之汩于是非兮,孰通其说。jiē shì tài zhī gǔ yú shì fēi xī,shú tōng qí shuō。
西施见斥兮嫫母为说,毁弃尺璧兮鼠璞见珍,明月沈埋兮鱼目为蠙。xī shī jiàn chì xī mó mǔ wèi shuō,huǐ qì chǐ bì xī shǔ pú jiàn zhēn,míng yuè shěn mái xī yú mù wèi pín。
美自美而恶自恶兮,赝与真其谁分。měi zì měi ér è zì è xī,yàn yǔ zhēn qí shuí fēn。
春与秋其代谢兮,子何与而伤春。chūn yǔ qiū qí dài xiè xī,zi hé yǔ ér shāng chūn。
馀不得此之高意兮,怀达人之至言。yú bù dé cǐ zhī gāo yì xī,huái dá rén zhī zhì yán。
斯从事于来今兮岂然。sī cóng shì yú lái jīn xī qǐ rán。
薛季宣

薛季宣

宋温州永嘉人,字士龙,号艮斋。薛徽言子。师程颐弟子袁溉。高宗绍兴末,为鄂州武昌令,保伍辑民,严备金兵。召为大理寺主簿,除大理正。后知湖州,改常州,未赴而卒。为学主著实,反对空谈义理,注重研究田赋、兵制、地形、水利等世务,开永嘉事功学派先声。有《浪语集》。 薛季宣的作品>>

猜您喜欢

跋东坡诗案

薛季宣

南方有佳木,远在涨海涯。nán fāng yǒu jiā mù,yuǎn zài zhǎng hǎi yá。
沈水产其节,鸡舌生其肌。shěn shuǐ chǎn qí jié,jī shé shēng qí jī。
结根松柏场,龙脑实离离。jié gēn sōng bǎi chǎng,lóng nǎo shí lí lí。
蜑獠岂知贵,斧斤斩栾枝。dàn liáo qǐ zhī guì,fǔ jīn zhǎn luán zhī。
椓为糠秕槽,将食犬与狶。zhuó wèi kāng bǐ cáo,jiāng shí quǎn yǔ xī。
条枚恶鬈曲,芟除弃江湄。tiáo méi è quán qū,shān chú qì jiāng méi。
沧流荡回波,不与朽壤期。cāng liú dàng huí bō,bù yǔ xiǔ rǎng qī。
年代知几阅,愈久乃见奇。nián dài zhī jǐ yuè,yù jiǔ nǎi jiàn qí。
根株到馀沥,复恐分寸遗。gēn zhū dào yú lì,fù kǒng fēn cùn yí。
终焉盛芬烈,兰荪谢芳姿。zhōng yān shèng fēn liè,lán sūn xiè fāng zī。

还返释言

薛季宣

先天有真数,八卦因皆九。xiān tiān yǒu zhēn shù,bā guà yīn jiē jiǔ。
升降周六虚,利见龙无首。shēng jiàng zhōu liù xū,lì jiàn lóng wú shǒu。
后天奉天时,不在先天后。hòu tiān fèng tiān shí,bù zài xiān tiān hòu。
得一定存三,玄中急须守。dé yī dìng cún sān,xuán zhōng jí xū shǒu。

还返释言

薛季宣

道人与我言,熬水可丹成。dào rén yǔ wǒ yán,áo shuǐ kě dān chéng。
阴阳忖节度,金玉争精明。yīn yáng cǔn jié dù,jīn yù zhēng jīng míng。
问之谁因尔,惟言火力停。wèn zhī shuí yīn ěr,wéi yán huǒ lì tíng。
毫厘谬以消,造物亦何情。háo lí miù yǐ xiāo,zào wù yì hé qíng。

还返释言

薛季宣

揉木以为轮,寘之溪之干。róu mù yǐ wèi lún,zhì zhī xī zhī gàn。
微流荡轮辐,银涛立飞翻。wēi liú dàng lún fú,yín tāo lì fēi fān。
三田接馀润,九谷归其根。sān tián jiē yú rùn,jiǔ gǔ guī qí gēn。
灌溉有如此,愆阳何足论。guàn gài yǒu rú cǐ,qiān yáng hé zú lùn。

还返释言

薛季宣

接竹引岩泉,远在寒谷幽。jiē zhú yǐn yán quán,yuǎn zài hán gǔ yōu。
然炬火其端,高飞北山头。rán jù huǒ qí duān,gāo fēi běi shān tóu。
可以活三军,梅林意悠悠。kě yǐ huó sān jūn,méi lín yì yōu yōu。
倒置未为戾,见之复何求。dào zhì wèi wèi lì,jiàn zhī fù hé qiú。

还返释言

薛季宣

陶甓与镕金,火出资坚久。táo pì yǔ róng jīn,huǒ chū zī jiān jiǔ。
炭木已焚如,万祀长不朽。tàn mù yǐ fén rú,wàn sì zhǎng bù xiǔ。
功成在炉灶,炉灶凭何有。gōng chéng zài lú zào,lú zào píng hé yǒu。
不见古轩辕,鍊宝荆山首。bù jiàn gǔ xuān yuán,liàn bǎo jīng shān shǒu。

还返释言

薛季宣

尝闻曾子书,金火中外明。cháng wén céng zi shū,jīn huǒ zhōng wài míng。
圆方递含施,二景参黄庭。yuán fāng dì hán shī,èr jǐng cān huáng tíng。
天端月亏盈,宛在日之情。tiān duān yuè kuī yíng,wǎn zài rì zhī qíng。
谁何液浑金,坩锅置煎烹。shuí hé yè hún jīn,gān guō zhì jiān pēng。

还返释言

薛季宣

律管实葭灰,气至飒以升。lǜ guǎn shí jiā huī,qì zhì sà yǐ shēng。
日至幂寒泉,水花结轻冰。rì zhì mì hán quán,shuǐ huā jié qīng bīng。
应候固应然,违天亦何能。yīng hòu gù yīng rán,wéi tiān yì hé néng。
时哉复时哉,尺璧定自轻。shí zāi fù shí zāi,chǐ bì dìng zì qīng。

还返释言

薛季宣

襄阳库露真,木器涂髹漆。xiāng yáng kù lù zhēn,mù qì tú xiū qī。
髹漆厚以坚,札去移凡质。xiū qī hòu yǐ jiān,zhá qù yí fán zhì。
蕃戎岂不诈,信是真山出。fān róng qǐ bù zhà,xìn shì zhēn shān chū。
所以蛇化龙,头角非曩日。suǒ yǐ shé huà lóng,tóu jiǎo fēi nǎng rì。

还返释言

薛季宣

苟晞有逸牛,往返日千里。gǒu xī yǒu yì niú,wǎng fǎn rì qiān lǐ。
烹之剖其脊,比竹双筋起。pēng zhī pōu qí jí,bǐ zhú shuāng jīn qǐ。
强力有由然,物性都如此。qiáng lì yǒu yóu rán,wù xìng dōu rú cǐ。
本立而道生,人身有真理。běn lì ér dào shēng,rén shēn yǒu zhēn lǐ。

还返释言

薛季宣

蚨血可还钱,书符能已疟。fú xuè kě hái qián,shū fú néng yǐ nüè。
感召有如斯,还丹非外作。gǎn zhào yǒu rú sī,hái dān fēi wài zuò。
得意以忘言,象数求还错。dé yì yǐ wàng yán,xiàng shù qiú hái cuò。
无为四时行,天游有真乐。wú wèi sì shí xíng,tiān yóu yǒu zhēn lè。

折枝水仙

薛季宣

西子苎萝溪浣纱,李白捉月千丈波。xī zi zhù luó xī huàn shā,lǐ bái zhuō yuè qiān zhàng bō。
风流东迤去不尽,玉钏犹传金叵罗。fēng liú dōng yí qù bù jǐn,yù chuàn yóu chuán jīn pǒ luó。
芰荷蒲荇争清泚,微香密与和风起。jì hé pú xìng zhēng qīng cǐ,wēi xiāng mì yǔ hé fēng qǐ。
可将斋洁祀王明,为言酌献持杯水。kě jiāng zhāi jié sì wáng míng,wèi yán zhuó xiàn chí bēi shuǐ。

送张漕还停舟樊港访退谷

薛季宣

送客过樊溪,停桡退谷口。sòng kè guò fán xī,tíng ráo tuì gǔ kǒu。
不见元次山,静立踌躇久。bù jiàn yuán cì shān,jìng lì chóu chú jiǔ。
巉岩两石峰,犹疑入户牖。chán yán liǎng shí fēng,yóu yí rù hù yǒu。
杯湖正宜泛,堙塞仅盈肘。bēi hú zhèng yí fàn,yīn sāi jǐn yíng zhǒu。
粪壤瘗杯樽,勿复堪赌酒。fèn rǎng yì bēi zūn,wù fù kān dǔ jiǔ。
扁舟泛然者,长歌挈敝笱。biǎn zhōu fàn rán zhě,zhǎng gē qiè bì gǒu。
浩无风尘意,将恐是聱叟。hào wú fēng chén yì,jiāng kǒng shì áo sǒu。
自知干进客,对面弗敢扣。zì zhī gàn jìn kè,duì miàn fú gǎn kòu。
从之人甚远,惭颜为之厚。cóng zhī rén shén yuǎn,cán yán wèi zhī hòu。
武昌非昔人,望绝不得友。wǔ chāng fēi xī rén,wàng jué bù dé yǒu。
它时赋归欤,湖谷定吾受。tā shí fù guī yú,hú gǔ dìng wú shòu。
此心介如石,自誓向樊母。cǐ xīn jiè rú shí,zì shì xiàng fán mǔ。

登怡亭故址

薛季宣

江滨篆贞石,浑谓有神画。jiāng bīn zhuàn zhēn shí,hún wèi yǒu shén huà。
闲作故亭游,心知古人迹。xián zuò gù tíng yóu,xīn zhī gǔ rén jì。
竹疏径微通,天远荒自辟。zhú shū jìng wēi tōng,tiān yuǎn huāng zì pì。
长江浩无涯,沧溟赢咫尺。zhǎng jiāng hào wú yá,cāng míng yíng zhǐ chǐ。

行戍西山徒步抵寒溪寺

薛季宣

杖履竹林游,陟降西山道。zhàng lǚ zhú lín yóu,zhì jiàng xī shān dào。
匆匆不是闲,倍觉寒溪好。cōng cōng bù shì xián,bèi jué hán xī hǎo。
潭鱼戏凭虚,注水喧幽草。tán yú xì píng xū,zhù shuǐ xuān yōu cǎo。
埋荒古人迹,树伐庭如扫。mái huāng gǔ rén jì,shù fá tíng rú sǎo。
桴鼓又相闻,我心为之懆。fú gǔ yòu xiāng wén,wǒ xīn wèi zhī cǎo。