古诗词

澄光两桂颇困

钱时

两桂扶疏岸碧塘,半年不到便荒凉。liǎng guì fú shū àn bì táng,bàn nián bù dào biàn huāng liáng。
秋风一扫闲缠绕,放出金花自在香。qiū fēng yī sǎo xián chán rào,fàng chū jīn huā zì zài xiāng。

钱时

宋严州淳安人,字子是,号融堂。绝意科举,究明理学。江东提刑袁甫建象山书院,招主讲席。理宗嘉熙二年以荐授秘阁校勘,召为史馆检阅,求去,授江东帅属归。有《周易释传》、《学诗管见》、《融堂书解》、《四书管见》、《两汉笔记》等。 钱时的作品>>

猜您喜欢

桃村寄题三首

钱时

处处桃花处处村,盎然天地一家春。chù chù táo huā chù chù cūn,àng rán tiān dì yī jiā chūn。
不须更踏桃村路,只要桃村见主人。bù xū gèng tà táo cūn lù,zhǐ yào táo cūn jiàn zhǔ rén。

岁二日吴说卿座中初见古梅一花

钱时

咫尺元宵剩放灯,翠红多少九衢尘。zhǐ chǐ yuán xiāo shèng fàng dēng,cuì hóng duō shǎo jiǔ qú chén。
梅花不解新时样,初破风前一点春。méi huā bù jiě xīn shí yàng,chū pò fēng qián yī diǎn chūn。

张明发有问用前韵谢之

钱时

本自光明不费灯,个中元不隔微尘。běn zì guāng míng bù fèi dēng,gè zhōng yuán bù gé wēi chén。
如何曾点归来后,千古无人解咏春。rú hé céng diǎn guī lái hòu,qiān gǔ wú rén jiě yǒng chūn。

嘉兴天庆观梁朝桧

钱时

五季干戈满地讧,山川草木亦酸风。wǔ jì gàn gē mǎn dì hòng,shān chuān cǎo mù yì suān fēng。
如何偃蹇梁朝桧,独寿中吴雨露中。rú hé yǎn jiǎn liáng cháo guì,dú shòu zhōng wú yǔ lù zhōng。

借邻家瑞香

钱时

光风霁月瑞香盘,岁岁元宵锦作团。guāng fēng jì yuè ruì xiāng pán,suì suì yuán xiāo jǐn zuò tuán。
春到山家今几许,不妨邻舍借花看。chūn dào shān jiā jīn jǐ xǔ,bù fáng lín shě jiè huā kàn。

舟中卧听守之读皇宋诗

钱时

一转船头便是归,蓬窗初暖睡偏宜。yī zhuǎn chuán tóu biàn shì guī,péng chuāng chū nuǎn shuì piān yí。
略无梦到华胥国,枕上听歌圣宋诗。lüè wú mèng dào huá xū guó,zhěn shàng tīng gē shèng sòng shī。

和答守之

钱时

除却周人孰与归,纷纷装点入时宜。chú què zhōu rén shú yǔ guī,fēn fēn zhuāng diǎn rù shí yí。
豳风七月今谁嗣,不补君王不是诗。bīn fēng qī yuè jīn shuí sì,bù bǔ jūn wáng bù shì shī。

喜见家山答守之二首

钱时

风扫痴云作嫩晴,展开花柳一堤春。fēng sǎo chī yún zuò nèn qíng,zhǎn kāi huā liǔ yī dī chūn。
山山啼鸟如相识,飞向蓬窗认主人。shān shān tí niǎo rú xiāng shí,fēi xiàng péng chuāng rèn zhǔ rén。

喜见家山答守之二首

钱时

喜见家山喜见晴,乾坤都属舞雩春。xǐ jiàn jiā shān xǐ jiàn qíng,qián kūn dōu shǔ wǔ yú chūn。
家山自是山无数,认得春风定可人。jiā shān zì shì shān wú shù,rèn dé chūn fēng dìng kě rén。

江岸群牛用前韵

钱时

江边犊子喜新晴,草软沙平满意春。jiāng biān dú zi xǐ xīn qíng,cǎo ruǎn shā píng mǎn yì chūn。
自食自眠渠自乐,不消多费牧牛人。zì shí zì mián qú zì lè,bù xiāo duō fèi mù niú rén。

打滩

钱时

沙汀芳草几阴晴,纤板横拖百丈春。shā tīng fāng cǎo jǐ yīn qíng,xiān bǎn héng tuō bǎi zhàng chūn。
不解扁舟泛沧海,长年只作打滩人。bù jiě biǎn zhōu fàn cāng hǎi,zhǎng nián zhǐ zuò dǎ tān rén。

谒浴

钱时

京尘满面更新晴,暖得人来分外春。jīng chén mǎn miàn gèng xīn qíng,nuǎn dé rén lái fēn wài chūn。
手掬温泉聊一洒,先生元是出尘人。shǒu jū wēn quán liáo yī sǎ,xiān shēng yuán shì chū chén rén。

哭顾平甫前韵

钱时

郊原几度踏春晴,此日空山草木春。jiāo yuán jǐ dù tà chūn qíng,cǐ rì kōng shān cǎo mù chūn。
泪尽两行悲不尽,眼前安得见斯人。lèi jǐn liǎng xíng bēi bù jǐn,yǎn qián ān dé jiàn sī rén。

比同诸友联辔湖边终日不能一诗戏用前韵

钱时

晓出钱塘趁好晴,五花云散马蹄春。xiǎo chū qián táng chèn hǎo qíng,wǔ huā yún sàn mǎ tí chūn。
湖边此日诗无数,不属推敲觅句人。hú biān cǐ rì shī wú shù,bù shǔ tuī qiāo mì jù rén。

比同诸友联辔湖边终日不能一诗戏用前韵

钱时

少日诗如雨不晴,恨无题目可酬春。shǎo rì shī rú yǔ bù qíng,hèn wú tí mù kě chóu chūn。
今朝到却西湖上,无奈诗何尽让人。jīn cháo dào què xī hú shàng,wú nài shī hé jǐn ràng rén。