古诗词

游齐山仓使遣赠长歌和韵

钱时

昔来阳未复,倏忽今大壮。xī lái yáng wèi fù,shū hū jīn dà zhuàng。
颇复怀兹游,山山日环乡。pǒ fù huái zī yóu,shān shān rì huán xiāng。
雪多春较涩,寒力花难王。xuě duō chūn jiào sè,hán lì huā nán wáng。
晨兴起和羹,御风飒然往。chén xīng qǐ hé gēng,yù fēng sà rán wǎng。
嵌空互出奇,峭立屹相并。qiàn kōng hù chū qí,qiào lì yì xiāng bìng。
应接不暇瞬,跬步即异状。yīng jiē bù xiá shùn,kuǐ bù jí yì zhuàng。
明游俱可人,心惬有馀况。míng yóu jù kě rén,xīn qiè yǒu yú kuàng。
寄隐定何许,醒翁本无相。jì yǐn dìng hé xǔ,xǐng wēng běn wú xiāng。
浑浑太古前,此巧岂天匠。hún hún tài gǔ qián,cǐ qiǎo qǐ tiān jiàng。
天亦莫能名,谁欤实开创。tiān yì mò néng míng,shuí yú shí kāi chuàng。
妙空与上清,可笑渠汝诳。miào kōng yǔ shàng qīng,kě xiào qú rǔ kuáng。
绣春最孤绝,势压翠微上。xiù chūn zuì gū jué,shì yā cuì wēi shàng。
一带抹长江,群雉拱千嶂。yī dài mǒ zhǎng jiāng,qún zhì gǒng qiān zhàng。
超览妙无涯,天地入吾量。chāo lǎn miào wú yá,tiān dì rù wú liàng。
畴能事劖镌,琐琐较真妄。chóu néng shì chán juān,suǒ suǒ jiào zhēn wàng。
所乏者古木,无木更虚旷。suǒ fá zhě gǔ mù,wú mù gèng xū kuàng。
蛮触战封疆,鸡虫争得丧。mán chù zhàn fēng jiāng,jī chóng zhēng dé sàng。
坐缚万古痴,无病自生恙。zuò fù wàn gǔ chī,wú bìng zì shēng yàng。
好是两忘猜,不劳费监谤。hǎo shì liǎng wàng cāi,bù láo fèi jiān bàng。
载弄阳春曲,万汇同盎盎。zài nòng yáng chūn qū,wàn huì tóng àng àng。
长歌卷雪腴,颇恨阻搜访。zhǎng gē juǎn xuě yú,pǒ hèn zǔ sōu fǎng。
此事属臞仙,公勿多怊怅。cǐ shì shǔ qú xiān,gōng wù duō chāo chàng。
东山挂游屐,皇猷赖公畅。dōng shān guà yóu jī,huáng yóu lài gōng chàng。
玉堂深复深,夜植青藜杖。yù táng shēn fù shēn,yè zhí qīng lí zhàng。

钱时

宋严州淳安人,字子是,号融堂。绝意科举,究明理学。江东提刑袁甫建象山书院,招主讲席。理宗嘉熙二年以荐授秘阁校勘,召为史馆检阅,求去,授江东帅属归。有《周易释传》、《学诗管见》、《融堂书解》、《四书管见》、《两汉笔记》等。 钱时的作品>>

猜您喜欢

唐山赤县距修门不二百里土风俭朴专务桑麻余甚乐之成二绝

钱时

深深涧谷唐昌县,莽莽桑麻古歙风。shēn shēn jiàn gǔ táng chāng xiàn,mǎng mǎng sāng má gǔ shè fēng。
但得长官能阜俗,不消此外别言功。dàn dé zhǎng guān néng fù sú,bù xiāo cǐ wài bié yán gōng。

唐山赤县距修门不二百里土风俭朴专务桑麻余甚乐之成二绝

钱时

每到西湖辄黯然,山川草木亦雕镌。měi dào xī hú zhé àn rán,shān chuān cǎo mù yì diāo juān。
如何咫尺唐山地,混沌犹存一罅天。rú hé zhǐ chǐ táng shān dì,hùn dùn yóu cún yī xià tiān。

题唐昌尉廨足山楼三首

钱时

夜犬无声彩棒闲,千岩万壑拥楼栏。yè quǎn wú shēng cǎi bàng xián,qiān yán wàn hè yōng lóu lán。
朝来更有西山好,爽气何妨拄笏看。cháo lái gèng yǒu xī shān hǎo,shuǎng qì hé fáng zhǔ hù kàn。

题唐昌尉廨足山楼三首

钱时

云奔浪卷入帘钩,说着坡仙万户侯。yún bēn làng juǎn rù lián gōu,shuō zhe pō xiān wàn hù hóu。
剩觉足山看不足,几番烟雨上楼头。shèng jué zú shān kàn bù zú,jǐ fān yān yǔ shàng lóu tóu。

题唐昌尉廨足山楼三首

钱时

营营求足竟何穷,一足能令万虑空。yíng yíng qiú zú jìng hé qióng,yī zú néng lìng wàn lǜ kōng。
可但诗人供望眼,乾坤都在足山中。kě dàn shī rén gōng wàng yǎn,qián kūn dōu zài zú shān zhōng。

晚步上清宫坐栖真者久之用合溪韵

钱时

坏砌颓檐竹数竿,一方深绿照人寒。huài qì tuí yán zhú shù gān,yī fāng shēn lǜ zhào rén hán。
此时别有真消息,不用清流引激湍。cǐ shí bié yǒu zhēn xiāo xī,bù yòng qīng liú yǐn jī tuān。

上清得酴醾用超然韵

钱时

林腰路转忽欣然,玉佩垂萝古殿边。lín yāo lù zhuǎn hū xīn rán,yù pèi chuí luó gǔ diàn biān。
客里对花如旧友,夜深清坐玉壶天。kè lǐ duì huā rú jiù yǒu,yè shēn qīng zuò yù hú tiān。

薄暮自南塔返足山

钱时

笋舆伊轧尽经邱,南塔从容半日游。sǔn yú yī yà jǐn jīng qiū,nán tǎ cóng róng bàn rì yóu。
野鹤山猿留不住,又将诗过足山楼。yě hè shān yuán liú bù zhù,yòu jiāng shī guò zú shān lóu。

答何尉二首

钱时

明时麟凤在郊邱,南北东西取次游。míng shí lín fèng zài jiāo qiū,nán běi dōng xī qǔ cì yóu。
诗向足山楼上出,无诗千万莫登楼。shī xiàng zú shān lóu shàng chū,wú shī qiān wàn mò dēng lóu。

答何尉二首

钱时

已分吾生老一邱,足山聊复伴英游。yǐ fēn wú shēng lǎo yī qiū,zú shān liáo fù bàn yīng yóu。
中藏武库无人议,不但云间百尺楼。zhōng cáng wǔ kù wú rén yì,bù dàn yún jiān bǎi chǐ lóu。

怪松

钱时

老木樛枝著地垂,交拿互攫挂虬螭。lǎo mù jiū zhī zhù dì chuí,jiāo ná hù jué guà qiú chī。
何如头角峥嵘起,直节凌霄愈更奇。hé rú tóu jiǎo zhēng róng qǐ,zhí jié líng xiāo yù gèng qí。

野翁亭

钱时

不住清溪不住山,野翁来往两翁间。bù zhù qīng xī bù zhù shān,yě wēng lái wǎng liǎng wēng jiān。
非丝非竹虽云乐,乐在溪山未是闲。fēi sī fēi zhú suī yún lè,lè zài xī shān wèi shì xián。

古枫

钱时

白云岩下古株枫,洞洞从根透顶空。bái yún yán xià gǔ zhū fēng,dòng dòng cóng gēn tòu dǐng kōng。
认得自家真面目,逢春叶绿到秋红。rèn dé zì jiā zhēn miàn mù,féng chūn yè lǜ dào qiū hóng。

旷轩

钱时

巨鳌飞出水精宫,蹙踏群山气象雄。jù áo fēi chū shuǐ jīng gōng,cù tà qún shān qì xiàng xióng。
更觉我来轩愈旷,乾坤舒卷一襟风。gèng jué wǒ lái xuān yù kuàng,qián kūn shū juǎn yī jīn fēng。

道庵小憩

钱时

石径柴门屈曲通,拂檐疏竹弄微风。shí jìng chái mén qū qū tōng,fú yán shū zhú nòng wēi fēng。
等闲光景无人管,两树金沙相对红。děng xián guāng jǐng wú rén guǎn,liǎng shù jīn shā xiāng duì hóng。