古诗词

闻儿辈举渔者言喜成古调

钱时

鱼固人所欲,痰饮常忌此。yú gù rén suǒ yù,tán yǐn cháng jì cǐ。
兹晨一杯羹,食之乃大美。zī chén yī bēi gēng,shí zhī nǎi dà měi。
渔者包裹来,乐与我为市。yú zhě bāo guǒ lái,lè yǔ wǒ wèi shì。
儿辈问何故,秤平不亏尔。ér bèi wèn hé gù,chèng píng bù kuī ěr。
吾家自高曾,仁厚著闾里。wú jiā zì gāo céng,rén hòu zhù lǘ lǐ。
一衡无两权,昭昭坦如砥。yī héng wú liǎng quán,zhāo zhāo tǎn rú dǐ。
忆昔少年时,猎夫晨卖鹿。yì xī shǎo nián shí,liè fū chén mài lù。
老干持衡出,忽尔非旧比。lǎo gàn chí héng chū,hū ěr fēi jiù bǐ。
此岂我家风,责之怒裂眦。cǐ qǐ wǒ jiā fēng,zé zhī nù liè zì。
口腹诈求赢,宁我饿而死。kǒu fù zhà qiú yíng,níng wǒ è ér sǐ。
忍割子孙肉,而以啖我齿。rěn gē zi sūn ròu,ér yǐ dàn wǒ chǐ。
折衡谢猎夫,劳酒遣乃已。zhé héng xiè liè fū,láo jiǔ qiǎn nǎi yǐ。
今馀三十载,而得闻斯语。jīn yú sān shí zài,ér dé wén sī yǔ。
喜与同志言,书之诏孙子。xǐ yǔ tóng zhì yán,shū zhī zhào sūn zi。

钱时

宋严州淳安人,字子是,号融堂。绝意科举,究明理学。江东提刑袁甫建象山书院,招主讲席。理宗嘉熙二年以荐授秘阁校勘,召为史馆检阅,求去,授江东帅属归。有《周易释传》、《学诗管见》、《融堂书解》、《四书管见》、《两汉笔记》等。 钱时的作品>>

猜您喜欢

横途归路

钱时

山花荣,山禽鸣,绿杨碧涧声泠泠。shān huā róng,shān qín míng,lǜ yáng bì jiàn shēng líng líng。
此时山翁寻故人,笋舆伊轧兮度密穿青,且行且止兮草软沙平。cǐ shí shān wēng xún gù rén,sǔn yú yī yà xī dù mì chuān qīng,qiě xíng qiě zhǐ xī cǎo ruǎn shā píng。
溪云山雨相送迎,冲口而出我诗成。xī yún shān yǔ xiāng sòng yíng,chōng kǒu ér chū wǒ shī chéng。

千古吟

钱时

日杲杲兮风叶翩翩,饥我禾黍兮渴饮涧泉。rì gǎo gǎo xī fēng yè piān piān,jī wǒ hé shǔ xī kě yǐn jiàn quán。
伏羲非画孔非编,非有秘旨天外传。fú xī fēi huà kǒng fēi biān,fēi yǒu mì zhǐ tiān wài chuán。
小黠大痴亦何苦,汗牛充栋终不补。xiǎo xiá dà chī yì hé kǔ,hàn niú chōng dòng zhōng bù bǔ。
晴窗白发一事无,独抱遗经吊千古。qíng chuāng bái fā yī shì wú,dú bào yí jīng diào qiān gǔ。

武昌澄道寺前溪上观鱼

钱时

山溪清彻底,映日浮修鳞。shān xī qīng chè dǐ,yìng rì fú xiū lín。
人间汤鼎烹,见此一掬春。rén jiān tāng dǐng pēng,jiàn cǐ yī jū chūn。
倚杖为欣然,长淮浩无垠。yǐ zhàng wèi xīn rán,zhǎng huái hào wú yín。
寄语溪上翁,可以观吾仁。jì yǔ xī shàng wēng,kě yǐ guān wú rén。

十六渡

钱时

颇闻十六渡,客子良间关。pǒ wén shí liù dù,kè zi liáng jiān guān。
一雨落涧谷,湍气怒潺潺。yī yǔ luò jiàn gǔ,tuān qì nù chán chán。
我来属秋晚,霜叶初斓斑。wǒ lái shǔ qiū wǎn,shuāng yè chū lán bān。
窈窕行竹舆,鸣禽相与闲。yǎo tiǎo xíng zhú yú,míng qín xiāng yǔ xián。
复岭互交锁,浅濑随回湾。fù lǐng hù jiāo suǒ,qiǎn lài suí huí wān。
路断一罅通,石磴危跻攀。lù duàn yī xià tōng,shí dèng wēi jī pān。
时见荷锄者,行歌语蛮蛮。shí jiàn hé chú zhě,xíng gē yǔ mán mán。
采山有薇蕨,结庐有茅菅。cǎi shān yǒu wēi jué,jié lú yǒu máo jiān。
安知避世人,不曾巢其间。ān zhī bì shì rén,bù céng cháo qí jiān。
何时一枝筇,溯流到黄山。hé shí yī zhī qióng,sù liú dào huáng shān。
桃源事荒怪,谁谓非人寰。táo yuán shì huāng guài,shuí wèi fēi rén huán。

蜀阜精庐无风自凉方欣然出户见竹鸡将雏砌外

钱时

薝卜净如洗,苍筤清且深。zhān bo jìng rú xǐ,cāng láng qīng qiě shēn。
依岩自幽润,况无日影侵。yī yán zì yōu rùn,kuàng wú rì yǐng qīn。
亭午一升阶,忽若投凌阴。tíng wǔ yī shēng jiē,hū ruò tóu líng yīn。
凉气飒以入,肃肃生衣襟。liáng qì sà yǐ rù,sù sù shēng yī jīn。
大火浮炎埃,虚堂抱云林。dà huǒ fú yán āi,xū táng bào yún lín。
安得冰霜颜,听我山中吟。ān dé bīng shuāng yán,tīng wǒ shān zhōng yín。
盘桓去未忍,砌外行山禽。pán huán qù wèi rěn,qì wài xíng shān qín。
一母将四雏,出没丛草阴。yī mǔ jiāng sì chú,chū méi cóng cǎo yīn。
我非有驯德,渠自无机心。wǒ fēi yǒu xùn dé,qú zì wú jī xīn。
欣然归北窗,载弄南风琴。xīn rán guī běi chuāng,zài nòng nán fēng qín。