古诗词

太白远游

崔敦礼

人间不可以托兮,信长风而云行。rén jiān bù kě yǐ tuō xī,xìn zhǎng fēng ér yún xíng。
浩漫其将何之兮,怅飘忽而徂征。hào màn qí jiāng hé zhī xī,chàng piāo hū ér cú zhēng。
天生材以有用兮,思逢时而经纶。tiān shēng cái yǐ yǒu yòng xī,sī féng shí ér jīng lún。
苦恩疏而媒劳兮,坐长叹以抚膺。kǔ ēn shū ér méi láo xī,zuò zhǎng tàn yǐ fǔ yīng。
鸡聚族以争食兮,凤孤飞而无邻。jī jù zú yǐ zhēng shí xī,fèng gū fēi ér wú lín。
璚草隐于深谷兮,层丘蔽以苍榛。qióng cǎo yǐn yú shēn gǔ xī,céng qiū bì yǐ cāng zhēn。
骅骝拳局而不得食兮,蹇驴得志以鸣春。huá liú quán jú ér bù dé shí xī,jiǎn lǘ dé zhì yǐ míng chūn。
蝘蜓嘲龙兮鱼目混珍,嫫母衣锦兮西施负薪。yǎn tíng cháo lóng xī yú mù hùn zhēn,mó mǔ yī jǐn xī xī shī fù xīn。
世道有此翻覆兮,谁察余之坚贞。shì dào yǒu cǐ fān fù xī,shuí chá yú zhī jiān zhēn。
块独处此幽默兮,乃龟息而虬蟠。kuài dú chù cǐ yōu mò xī,nǎi guī xī ér qiú pán。
不旷荡以纵适兮,何拘挛以守常。bù kuàng dàng yǐ zòng shì xī,hé jū luán yǐ shǒu cháng。
将倚剑乎天外兮,欲挂弓于扶桑。jiāng yǐ jiàn hū tiān wài xī,yù guà gōng yú fú sāng。
以倥偬而为巢兮,以虚无而为场。yǐ kōng zǒng ér wèi cháo xī,yǐ xū wú ér wèi chǎng。
运以大风之举兮,假以摩天之翔。yùn yǐ dà fēng zhī jǔ xī,jiǎ yǐ mó tiān zhī xiáng。
前期浩乎漫漫兮,浮四海而横八荒。qián qī hào hū màn màn xī,fú sì hǎi ér héng bā huāng。
赤玉舄以东上兮,烟苍苍其逢山。chì yù xì yǐ dōng shàng xī,yān cāng cāng qí féng shān。
逢羽人于天门兮,方瞳好其容颜。féng yǔ rén yú tiān mén xī,fāng tóng hǎo qí róng yán。
遗我书以鸟迹兮,读不闲而三叹。yí wǒ shū yǐ niǎo jì xī,dú bù xián ér sān tàn。
偶然值乎青童兮,绿发双双其云鬟。ǒu rán zhí hū qīng tóng xī,lǜ fā shuāng shuāng qí yún huán。
笑我学仙之晚兮,蹉跎凋乎朱颜。xiào wǒ xué xiān zhī wǎn xī,cuō tuó diāo hū zhū yán。
玉女飘飘而下兮,遗我以流霞之杯。yù nǚ piāo piāo ér xià xī,yí wǒ yǐ liú xiá zhī bēi。
稽首拜而自愧兮,弃世何其悠哉。jī shǒu bài ér zì kuì xī,qì shì hé qí yōu zāi。
随风恣其飘扬兮,不知东走之迷。suí fēng zì qí piāo yáng xī,bù zhī dōng zǒu zhī mí。
忽抚己而自笑兮,问南登之路岐。hū fǔ jǐ ér zì xiào xī,wèn nán dēng zhī lù qí。
采姹女于江华兮,收河车于清溪。cǎi chà nǚ yú jiāng huá xī,shōu hé chē yú qīng xī。
卧香炉以餐霞兮,窥石镜而心清。wò xiāng lú yǐ cān xiá xī,kuī shí jìng ér xīn qīng。
遥见仙人于彩云兮,把芙蓉于玉京。yáo jiàn xiān rén yú cǎi yún xī,bǎ fú róng yú yù jīng。
期汗漫于九垓兮,接卢敖于太清。qī hàn màn yú jiǔ gāi xī,jiē lú áo yú tài qīng。
乘兴任夫所适兮,鸣驺忽其西驰。chéng xīng rèn fū suǒ shì xī,míng zōu hū qí xī chí。
栽若木于西海兮,采琼蕊乎昆山。zāi ruò mù yú xī hǎi xī,cǎi qióng ruǐ hū kūn shān。
揖叔卿于云台兮,恍惚凌乎紫冥。yī shū qīng yú yún tái xī,huǎng hū líng hū zǐ míng。
饮玉浆于丹丘兮,备洒扫以明星。yǐn yù jiāng yú dān qiū xī,bèi sǎ sǎo yǐ míng xīng。
赤松借予以白鹿兮,挟两龙以相从。chì sōng jiè yǔ yǐ bái lù xī,xié liǎng lóng yǐ xiāng cóng。
传秘诀于韩众兮,精诚与夫天通。chuán mì jué yú hán zhòng xī,jīng chéng yǔ fū tiān tōng。
西上既穷其登攀兮,云飘然而无心。xī shàng jì qióng qí dēng pān xī,yún piāo rán ér wú xīn。
八极可以神游兮,赋大鹏于北溟。bā jí kě yǐ shén yóu xī,fù dà péng yú běi míng。
激三千以崛起兮,向九万而迅征。jī sān qiān yǐ jué qǐ xī,xiàng jiǔ wàn ér xùn zhēng。
访广成于至道兮,闻大块之幽居。fǎng guǎng chéng yú zhì dào xī,wén dà kuài zhī yōu jū。
掇玄珠于赤水兮,天下不知其所如。duō xuán zhū yú chì shuǐ xī,tiān xià bù zhī qí suǒ rú。
凌云霄以直上兮,入无穷而遗形。líng yún xiāo yǐ zhí shàng xī,rù wú qióng ér yí xíng。
骑日月而羽化兮,翼鸳鸾而云行。qí rì yuè ér yǔ huà xī,yì yuān luán ér yún xíng。
出宇宙之寥廓兮,羾阊阖之峥嵘。chū yǔ zhòu zhī liáo kuò xī,gòng chāng hé zhī zhēng róng。
载长云之河车兮,十二楼与五城。zài zhǎng yún zhī hé chē xī,shí èr lóu yǔ wǔ chéng。
登真朝于玉皇兮,赐琼浆以玉杯。dēng zhēn cháo yú yù huáng xī,cì qióng jiāng yǐ yù bēi。
听天语之察察兮,廓如云而天开。tīng tiān yǔ zhī chá chá xī,kuò rú yún ér tiān kāi。
天地同乎枯槁兮,生世如乎转蓬。tiān dì tóng hū kū gǎo xī,shēng shì rú hū zhuǎn péng。
君子化为猿鹤兮,小人或为沙虫。jūn zi huà wèi yuán hè xī,xiǎo rén huò wèi shā chóng。
营营为何所求兮,鸡鸣趋乎四关。yíng yíng wèi hé suǒ qiú xī,jī míng qū hū sì guān。
十步而九太行兮,世路多乎险艰。shí bù ér jiǔ tài xíng xī,shì lù duō hū xiǎn jiān。
传其语以铭骨兮,永愿辞于人间。chuán qí yǔ yǐ míng gǔ xī,yǒng yuàn cí yú rén jiān。
忽魂悸以魄动兮,即归路而长叹。hū hún jì yǐ pò dòng xī,jí guī lù ér zhǎng tàn。
转天车于六龙兮,云骈下而飘翩。zhuǎn tiān chē yú liù lóng xī,yún pián xià ér piāo piān。
风为马兮霓为裳,靡星旃兮。fēng wèi mǎ xī ní wèi shang,mí xīng zhān xī。
回鸾车。huí luán chē。
烛龙衔光以照物兮,列缺挥鞭而启途。zhú lóng xián guāng yǐ zhào wù xī,liè quē huī biān ér qǐ tú。
欻翳景以横翥兮,逆高天以下垂。chuā yì jǐng yǐ héng zhù xī,nì gāo tiān yǐ xià chuí。
望四海兮何漫漫,长相思兮在长安。wàng sì hǎi xī hé màn màn,zhǎng xiāng sī xī zài zhǎng ān。
复长剑而归来兮,谒九重之天门。fù zhǎng jiàn ér guī lái xī,yè jiǔ zhòng zhī tiān mén。
白日照吾之精诚兮,效剖胆而输肝。bái rì zhào wú zhī jīng chéng xī,xiào pōu dǎn ér shū gān。
吐峥嵘之高论兮,开浩荡之奇言。tǔ zhēng róng zhī gāo lùn xī,kāi hào dàng zhī qí yán。
所谓代马不思乎越兮,越禽不恋乎燕。suǒ wèi dài mǎ bù sī hū yuè xī,yuè qín bù liàn hū yàn。
流波思其旧浦兮,落叶坠于本根者也。liú bō sī qí jiù pǔ xī,luò yè zhuì yú běn gēn zhě yě。

崔敦礼

宋通州静海人,字仲由。崔泾孙。与弟崔敦诗同登高宗绍兴三十年进士。历江宁尉,平江府教授,江东抚干,诸王宫大小学教授。爱溧阳山水,买田卜居,其读书堂匾曰双桂。有《刍言》、《宫教集》。 崔敦礼的作品>>

猜您喜欢

邵智卿挽章

崔敦礼

未识嵇中散,闻诗孔伯鱼。wèi shí jī zhōng sàn,wén shī kǒng bó yú。
谓当从几杖,何意作丘墟。wèi dāng cóng jǐ zhàng,hé yì zuò qiū xū。
有道齐生死,无心任卷舒。yǒu dào qí shēng sǐ,wú xīn rèn juǎn shū。
斯人吾不见,遗恨泪沾裾。sī rén wú bù jiàn,yí hèn lèi zhān jū。

赵提官挽章

崔敦礼

典型前辈近,问学古人深。diǎn xíng qián bèi jìn,wèn xué gǔ rén shēn。
有道祇藏韫,无言自陆沉。yǒu dào qí cáng yùn,wú yán zì lù chén。
忧民空白首,爱主只丹心。yōu mín kōng bái shǒu,ài zhǔ zhǐ dān xīn。
远矣平生志,松风扫墓林。yuǎn yǐ píng shēng zhì,sōng fēng sǎo mù lín。

赵提官挽章

崔敦礼

诚身古君子,耆德老先生。chéng shēn gǔ jūn zi,qí dé lǎo xiān shēng。
言行纯无玷,经书富满籯。yán xíng chún wú diàn,jīng shū fù mǎn yíng。
兰阶群玉秀,桂苑一枝荣。lán jiē qún yù xiù,guì yuàn yī zhī róng。
有后谁公比,文盟压世英。yǒu hòu shuí gōng bǐ,wén méng yā shì yīng。

九月二十九日迩英开讲忝预末班讲退小集玉堂之庐即留宿直因赋唐律呈诸讲官

崔敦礼

五云扶辇下清厢,宝帙初开第一章。wǔ yún fú niǎn xià qīng xiāng,bǎo zhì chū kāi dì yī zhāng。
旋卷班联回广殿,稍留笑语萃公堂。xuán juǎn bān lián huí guǎng diàn,shāo liú xiào yǔ cuì gōng táng。
紫霄近侍连镳过,黄发元臣照座光。zǐ xiāo jìn shì lián biāo guò,huáng fā yuán chén zhào zuò guāng。
顾我自惭陪胜会,酒清人散卧斜阳。gù wǒ zì cán péi shèng huì,jiǔ qīng rén sàn wò xié yáng。

殿庐纪怀敬用右史舍人韵

崔敦礼

官柳阴阴密著行,飞来黄鸟忽成双。guān liǔ yīn yīn mì zhù xíng,fēi lái huáng niǎo hū chéng shuāng。
身沾仙露香犹在,眼饱珍羞赐即扛。shēn zhān xiān lù xiāng yóu zài,yǎn bǎo zhēn xiū cì jí káng。
酒量不多容我醒,诗魔无奈得君降。jiǔ liàng bù duō róng wǒ xǐng,shī mó wú nài dé jūn jiàng。
官闲睡足春风幕,红日三竿看上窗。guān xián shuì zú chūn fēng mù,hóng rì sān gān kàn shàng chuāng。

东宫寿章

崔敦礼

少阳腾耀毓青宫,玉裕渊冲穆睟容。shǎo yáng téng yào yù qīng gōng,yù yù yuān chōng mù suì róng。
主鬯克承宸极重,问安勤致寝门恭。zhǔ chàng kè chéng chén jí zhòng,wèn ān qín zhì qǐn mén gōng。
温文齿胄全三善,晖润登歌备四重。wēn wén chǐ zhòu quán sān shàn,huī rùn dēng gē bèi sì zhòng。
幼海光浮天序永,珠源衮衮日朝宗。yòu hǎi guāng fú tiān xù yǒng,zhū yuán gǔn gǔn rì cháo zōng。

东宫寿章

崔敦礼

吹铜和气集佳祥,郁郁葱葱震色苍。chuī tóng hé qì jí jiā xiáng,yù yù cōng cōng zhèn sè cāng。
山岳东明开宝禁,星辰南极注瑶觞。shān yuè dōng míng kāi bǎo jìn,xīng chén nán jí zhù yáo shāng。
龙楼照日浮秋晓,象辂朝天馥御香。lóng lóu zhào rì fú qiū xiǎo,xiàng lù cháo tiān fù yù xiāng。
分土莫陪班贺末,咏歌惟祝寿无疆。fēn tǔ mò péi bān hè mò,yǒng gē wéi zhù shòu wú jiāng。

至清口闻水阅甚盛边人言辛巳岁敌骑逼淮刘信叔军南岸欲载神劲弩至中流射之求数舟不可得今战舰之盛前未有也因成四韵

崔敦礼

晓日旌旗锦满川,阿童初试汉楼船。xiǎo rì jīng qí jǐn mǎn chuān,ā tóng chū shì hàn lóu chuán。
露桡天与神机秘,击楫人同壮志坚。lù ráo tiān yǔ shén jī mì,jī jí rén tóng zhuàng zhì jiān。
行恐黄河冰可渡,已闻青海箭先传。xíng kǒng huáng hé bīng kě dù,yǐ wén qīng hǎi jiàn xiān chuán。
佛狸莫梦淮边树,看揽长蛟下没渊。fú lí mò mèng huái biān shù,kàn lǎn zhǎng jiāo xià méi yuān。

题婺州仁风堂寄韩侍郎

崔敦礼

丹扆忧勤德意通,使君元侍玉皇宫。dān yǐ yōu qín dé yì tōng,shǐ jūn yuán shì yù huáng gōng。
亲传天上舜琴曲,散作人间庄籁风。qīn chuán tiān shàng shùn qín qū,sàn zuò rén jiān zhuāng lài fēng。
已喜清微消滞郁,亦知委曲到鳏穷。yǐ xǐ qīng wēi xiāo zhì yù,yì zhī wěi qū dào guān qióng。
骚人休复雌雄问,千里而今乐事同。sāo rén xiū fù cí xióng wèn,qiān lǐ ér jīn lè shì tóng。

题婺州仁风堂寄韩侍郎

崔敦礼

公馀燕寝但凝香,稍退朝来雁鹜行。gōng yú yàn qǐn dàn níng xiāng,shāo tuì cháo lái yàn wù xíng。
政誉已争铜岭峻,恩波仍带绣川长。zhèng yù yǐ zhēng tóng lǐng jùn,ēn bō réng dài xiù chuān zhǎng。
未应尚布春风诏,会许重赓夏日章。wèi yīng shàng bù chūn fēng zhào,huì xǔ zhòng gēng xià rì zhāng。
皎皎东阳嘉话在,到公端类发天藏。jiǎo jiǎo dōng yáng jiā huà zài,dào gōng duān lèi fā tiān cáng。

江行迓宪使遇风

崔敦礼

星使乘槎势若飞,微官奔走遂忘危。xīng shǐ chéng chá shì ruò fēi,wēi guān bēn zǒu suì wàng wēi。
扁舟掀舞身如叶,短棹攲斜命缀丝。biǎn zhōu xiān wǔ shēn rú yè,duǎn zhào qī xié mìng zhuì sī。
乱眼云山疑醉梦,拍天波浪意蛟螭。luàn yǎn yún shān yí zuì mèng,pāi tiān bō làng yì jiāo chī。
西风送我归渔浦,落日衔山未晚炊。xī fēng sòng wǒ guī yú pǔ,luò rì xián shān wèi wǎn chuī。

次陆倅韵三首

崔敦礼

欲将从事到青州,酩酊乡中便可侯。yù jiāng cóng shì dào qīng zhōu,mǐng dīng xiāng zhōng biàn kě hóu。
此乐正须君领略,疏狂还许我追游。cǐ lè zhèng xū jūn lǐng lüè,shū kuáng hái xǔ wǒ zhuī yóu。
一年好处都能几,四序难并去莫留。yī nián hǎo chù dōu néng jǐ,sì xù nán bìng qù mò liú。
痛饮且图连夜醉,清欢何必锦缠头。tòng yǐn qiě tú lián yè zuì,qīng huān hé bì jǐn chán tóu。

次陆倅韵三首

崔敦礼

暖烟和气满西州,载酒当轻万户侯。nuǎn yān hé qì mǎn xī zhōu,zài jiǔ dāng qīng wàn hù hóu。
官事不知何日了,风光宜及早春游。guān shì bù zhī hé rì le,fēng guāng yí jí zǎo chūn yóu。
簿书丛里偷闲去,景物妍时到处留。bù shū cóng lǐ tōu xián qù,jǐng wù yán shí dào chù liú。
莫被虚名苦拘束,野梅官柳暗江头。mò bèi xū míng kǔ jū shù,yě méi guān liǔ àn jiāng tóu。

次陆倅韵三首

崔敦礼

文章光艳压苏州,照乘何劳诧魏侯。wén zhāng guāng yàn yā sū zhōu,zhào chéng hé láo chà wèi hóu。
鸠杖欲寻江左胜,鸥盟相约社中游。jiū zhàng yù xún jiāng zuǒ shèng,ōu méng xiāng yuē shè zhōng yóu。
囊空自喜陶朱得,诗拙还因杜集留。náng kōng zì xǐ táo zhū dé,shī zhuō hái yīn dù jí liú。
把玩日吟心似醉,定须论月废梳头。bǎ wán rì yín xīn shì zuì,dìng xū lùn yuè fèi shū tóu。

再次韵一首

崔敦礼

催花腰鼓彻凉州,午枕惊回蚁梦侯。cuī huā yāo gǔ chè liáng zhōu,wǔ zhěn jīng huí yǐ mèng hóu。
赖有江山馀古意,可教诗酒负春游。lài yǒu jiāng shān yú gǔ yì,kě jiào shī jiǔ fù chūn yóu。
登亭举酒休论晋,借箸成功合继留。dēng tíng jǔ jiǔ xiū lùn jìn,jiè zhù chéng gōng hé jì liú。
慷慨浩歌风日暖,万山佳处接吴头。kāng kǎi hào gē fēng rì nuǎn,wàn shān jiā chù jiē wú tóu。
83123456