古诗词

秀聚亭

陈瓘

晓色春风里,维舟一小亭。xiǎo sè chūn fēng lǐ,wéi zhōu yī xiǎo tíng。
看山浑不倦,待得雪峰青。kàn shān hún bù juàn,dài dé xuě fēng qīng。

陈瓘

陈瓘(1057-1124年),字莹中,号了斋,沙县城西劝忠坊人。宋元丰二年(1079年)探花,授官湖州掌书记。 历任礼部贡院检点官、越州、温州通判、左司谏等职。 陈瓘为人谦和,不争财物,闲居矜庄自持,不苟言谈,通《易经陈瓘于书法,造诣亦颇深。真迹传世唯《仲冬严寒帖》。李纲曰:“了翁书法,不循古人格辙,自有一种风味。观其书,可以知气节之劲也。”邓肃曰:“开卷凛然,铜筋铁骨,洗空千古,侧眉之态,盖鲁公之后一人而已。”明陶宗仪曰:“精劲萧散,有《兰亭》典型”。由是观之,其书法出神入化,可谓高妙矣。 陈瓘的作品>>

猜您喜欢

满庭芳

陈瓘

淮叶缤纷,江烟浓淡,别尊同倒寒晖。huái yè bīn fēn,jiāng yān nóng dàn,bié zūn tóng dào hán huī。
未逢春信,霜露惹征衣。wèi féng chūn xìn,shuāng lù rě zhēng yī。
往事元无是处,无须待、回首知非。wǎng shì yuán wú shì chù,wú xū dài huí shǒu zhī fēi。
春鹃语,从来劝我,常道不如归。chūn juān yǔ,cóng lái quàn wǒ,cháng dào bù rú guī。
家山,何处近,江楼帘栋,夕卷朝飞。jiā shān,hé chù jìn,jiāng lóu lián dòng,xī juǎn cháo fēi。
问西江笋蕨,何似鲈肥。wèn xī jiāng sǔn jué,hé shì lú féi。
且置华胥旧梦,忘言处、千古同时。qiě zhì huá xū jiù mèng,wàng yán chù qiān gǔ tóng shí。
君知我,平生心事,相契古来稀。jūn zhī wǒ,píng shēng xīn shì,xiāng qì gǔ lái xī。

蝶恋花

陈瓘

有个胡儿模样别。yǒu gè hú ér mó yàng bié。
满颔髭须,生得浑如漆。mǎn hàn zī xū,shēng dé hún rú qī。
见说近来头也白。jiàn shuō jìn lái tóu yě bái。
髭须那得长长黑。zī xū nà dé zhǎng zhǎng hēi。
□□□□□□□。
籋子镊来,须有千堆雪。niè zi niè lái,xū yǒu qiān duī xuě。
莫向细君容易说。mò xiàng xì jūn róng yì shuō。
恐他嫌你将伊摘。kǒng tā xián nǐ jiāng yī zhāi。

减字木兰花·赠广陵马推官

陈瓘

一尊薄酒。yī zūn báo jiǔ。
满酌劝君君举手。mǎn zhuó quàn jūn jūn jǔ shǒu。
不是亲朋。bù shì qīn péng。
谁肯相从寂寞滨。shuí kěn xiāng cóng jì mò bīn。
人生如梦。rén shēng rú mèng。
梦里惺惺何处用。mèng lǐ xīng xīng hé chù yòng。
盏到休辞。zhǎn dào xiū cí。
醉后全胜未醉时。zuì hòu quán shèng wèi zuì shí。

阮郎归

陈瓘

从来多唱杜鹃辞。cóng lái duō chàng dù juān cí。
如今真个归。rú jīn zhēn gè guī。
健帆笑里落湖西。jiàn fān xiào lǐ luò hú xī。
回看江浪飞。huí kàn jiāng làng fēi。
说情话,复何疑。shuō qíng huà,fù hé yí。
临流应赋诗。lín liú yīng fù shī。
引觞自酌更何之。yǐn shāng zì zhuó gèng hé zhī。
心闲光景迟。xīn xián guāng jǐng chí。

失调名吴樯越橹,都是利名人又

陈瓘

彩衣长处。cǎi yī zhǎng chù。
五世祥烟薰舞袖。wǔ shì xiáng yān xūn wǔ xiù。

临江仙·其三

陈瓘

闻道洛阳花正好,家家庭户春风。wén dào luò yáng huā zhèng hǎo,jiā jiā tíng hù chūn fēng。
道人饮去百壶空。dào rén yǐn qù bǎi hú kōng。
年年花下醉,看谢几番红。nián nián huā xià zuì,kàn xiè jǐ fān hóng。
此别又从何处去,风萍一任西东。cǐ bié yòu cóng hé chù qù,fēng píng yī rèn xī dōng。
语声虽异笑声同。yǔ shēng suī yì xiào shēng tóng。
一轮深夜月,何处不相逢。yī lún shēn yè yuè,hé chù bù xiāng féng。

送周初平

陈瓘

齑盐虽不饱,心与古人期。jī yán suī bù bǎo,xīn yǔ gǔ rén qī。
口体非吾养,纷华任尔为。kǒu tǐ fēi wú yǎng,fēn huá rèn ěr wèi。
经明逢地芥,颖脱看囊锥。jīng míng féng dì jiè,yǐng tuō kàn náng zhuī。
两骥皆宛种,天衢好并驰。liǎng jì jiē wǎn zhǒng,tiān qú hǎo bìng chí。

揽翠轩

陈瓘

地与烦嚣隔,登临翠色中。dì yǔ fán xiāo gé,dēng lín cuì sè zhōng。
雨馀千亩竹,霜过一山松。yǔ yú qiān mǔ zhú,shuāng guò yī shān sōng。
逸兴云无尽,幽怀水不穷。yì xīng yún wú jǐn,yōu huái shuǐ bù qióng。
绝胜花满眼,只得片时红。jué shèng huā mǎn yǎn,zhǐ dé piàn shí hóng。

超果亮师假还山其二

陈瓘

路左浆先馈,门前屦几重。lù zuǒ jiāng xiān kuì,mén qián jù jǐ zhòng。
勇归尘事掷,恬处道心浓。yǒng guī chén shì zhì,tián chù dào xīn nóng。
弄水知幽谷,观云想妙峰。nòng shuǐ zhī yōu gǔ,guān yún xiǎng miào fēng。
深夜孤鹤唳,清露滴高松。shēn yè gū hè lì,qīng lù dī gāo sōng。

寄题正伦侄舫斋诗二首

陈瓘

此道若长川,行藏比溯沿。cǐ dào ruò zhǎng chuān,xíng cáng bǐ sù yán。
浪恬宁在我,维泛且随缘。làng tián níng zài wǒ,wéi fàn qiě suí yuán。
野色连幽岸,溪光接远天。yě sè lián yōu àn,xī guāng jiē yuǎn tiān。
欲离平险地,常使意超然。yù lí píng xiǎn dì,cháng shǐ yì chāo rán。

寄题正伦侄舫斋诗二首

陈瓘

画舫名斋阁,端居事若何。huà fǎng míng zhāi gé,duān jū shì ruò hé。
燕知真鸩毒,言即是风波。yàn zhī zhēn zhèn dú,yán jí shì fēng bō。
未便乘桴去,惟同载酒过。wèi biàn chéng fú qù,wéi tóng zài jiǔ guò。
济川如有意,南去问施罗。jì chuān rú yǒu yì,nán qù wèn shī luó。

佚老堂

陈瓘

解组纷华远,悬车兴味长。jiě zǔ fēn huá yuǎn,xuán chē xīng wèi zhǎng。
身闲云去住,心净月清凉。shēn xián yún qù zhù,xīn jìng yuè qīng liáng。
老矣思同隐,归欤叹异乡。lǎo yǐ sī tóng yǐn,guī yú tàn yì xiāng。
平生高意在,畎亩未应忘。píng shēng gāo yì zài,quǎn mǔ wèi yīng wàng。

湖心亭

陈瓘

尘境纷纷俗累增,故寻幽径访南能。chén jìng fēn fēn sú lèi zēng,gù xún yōu jìng fǎng nán néng。
湖波浩渺无穷绿,寺屋高低不计层。hú bō hào miǎo wú qióng lǜ,sì wū gāo dī bù jì céng。
诗老新吟工恼客,使君馀暇得陪僧。shī lǎo xīn yín gōng nǎo kè,shǐ jūn yú xiá dé péi sēng。
棋中得失何时了,一局输赢未可凭。qí zhōng dé shī hé shí le,yī jú shū yíng wèi kě píng。

寄觉范漳水

陈瓘

仁者虽逢思有常,平居慎勿示何妨。rén zhě suī féng sī yǒu cháng,píng jū shèn wù shì hé fáng。
争先世路机关恶,近后语言滋味长。zhēng xiān shì lù jī guān è,jìn hòu yǔ yán zī wèi zhǎng。
可口物多终作疾,快心事过必为伤。kě kǒu wù duō zhōng zuò jí,kuài xīn shì guò bì wèi shāng。
与其病后求良药,不若病前能自防。yǔ qí bìng hòu qiú liáng yào,bù ruò bìng qián néng zì fáng。

吴江鲈乡亭

陈瓘

中郎台榭据江乡,雅称诗翁赋卒章。zhōng láng tái xiè jù jiāng xiāng,yǎ chēng shī wēng fù zú zhāng。
莼菜鲈鱼好时节,秋风斜日旧烟光。chún cài lú yú hǎo shí jié,qiū fēng xié rì jiù yān guāng。
一杯有味功名小,万事无心岁月长。yī bēi yǒu wèi gōng míng xiǎo,wàn shì wú xīn suì yuè zhǎng。
安得便抛尘网去,钓舟闲倚画栏傍。ān dé biàn pāo chén wǎng qù,diào zhōu xián yǐ huà lán bàng。
7312345