古诗词

秋景鹭于飞

刘辰翁

沧洲开晚景,莽苍更依稀。cāng zhōu kāi wǎn jǐng,mǎng cāng gèng yī xī。
有鹭从中起,于天尽处飞。yǒu lù cóng zhōng qǐ,yú tiān jǐn chù fēi。
数丝风冉冉,一片雪晖晖。shù sī fēng rǎn rǎn,yī piàn xuě huī huī。
外路迷乡国,天风起我衣。wài lù mí xiāng guó,tiān fēng qǐ wǒ yī。
远游寻鹤侣,近不为鱼肥。yuǎn yóu xún hè lǚ,jìn bù wèi yú féi。
西塞山边雨,渔蓑独自归。xī sāi shān biān yǔ,yú suō dú zì guī。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

秋景寒城菊自花

刘辰翁

菊满荒城道,馀生一笑难。jú mǎn huāng chéng dào,yú shēng yī xiào nán。
地非行乐旧,花自向人寒。dì fēi xíng lè jiù,huā zì xiàng rén hán。
风雨何登览,江山共屈蟠。fēng yǔ hé dēng lǎn,jiāng shān gòng qū pán。
无人簪帽去,有蝶绕篱看。wú rén zān mào qù,yǒu dié rào lí kàn。
此处尤堪赏,明朝已是残。cǐ chù yóu kān shǎng,míng cháo yǐ shì cán。
渊明生晋晚,不及禊高兰。yuān míng shēng jìn wǎn,bù jí xì gāo lán。

秋景十日菊

刘辰翁

一年看九九,十日见炎凉。yī nián kàn jiǔ jiǔ,shí rì jiàn yán liáng。
菊有霜前操,人无节后香。jú yǒu shuāng qián cāo,rén wú jié hòu xiāng。
就令无宿酒,也不似重阳。jiù lìng wú sù jiǔ,yě bù shì zhòng yáng。
一夜寒英老,多情旧雨黄。yī yè hán yīng lǎo,duō qíng jiù yǔ huáng。
帽如前度落,蝶更几时忙。mào rú qián dù luò,dié gèng jǐ shí máng。
我不知何夕,相收足晚凉。wǒ bù zhī hé xī,xiāng shōu zú wǎn liáng。

秋景客愁连蟋蟀

刘辰翁

梧桐惊客梦,去住两茫然。wú tóng jīng kè mèng,qù zhù liǎng máng rán。
晓觉鸡鸣未,愁惟蟋蟀连。xiǎo jué jī míng wèi,chóu wéi xī shuài lián。
江湖无汉地,家世本秦川。jiāng hú wú hàn dì,jiā shì běn qín chuān。
唧唧月共语,涓涓人独眠。jī jī yuè gòng yǔ,juān juān rén dú mián。
青灯寒四壁,衰鬓织千年。qīng dēng hán sì bì,shuāi bìn zhī qiān nián。
唐晋他人有,荒凉故殿前。táng jìn tā rén yǒu,huāng liáng gù diàn qián。

秋景蛩响乱秋阴

刘辰翁

蛩响何千百,人情自不禁。qióng xiǎng hé qiān bǎi,rén qíng zì bù jìn。
馀哀动邻壁,最苦乱秋阴。yú āi dòng lín bì,zuì kǔ luàn qiū yīn。
泣尽相思梦,惊残劝织心。qì jǐn xiāng sī mèng,jīng cán quàn zhī xīn。
露深虫语语,月黑雁沈沈。lù shēn chóng yǔ yǔ,yuè hēi yàn shěn shěn。
坏壁岁年远,长门日夜深。huài bì suì nián yuǎn,zhǎng mén rì yè shēn。
手摩铜雀雨,和汝一长吟。shǒu mó tóng què yǔ,hé rǔ yī zhǎng yín。

秋景鹤唳清露垂

刘辰翁

一叶寒金井,惟应独鹤知。yī yè hán jīn jǐng,wéi yīng dú hè zhī。
空山今夕泪,清露满空垂。kōng shān jīn xī lèi,qīng lù mǎn kōng chuí。
华表归来后,琴心感慨时。huá biǎo guī lái hòu,qín xīn gǎn kǎi shí。
寥寥天不问,湛湛夜何其。liáo liáo tiān bù wèn,zhàn zhàn yè hé qí。
富贵朝田薤,琅玕月地芝。fù guì cháo tián xiè,láng gān yuè dì zhī。
人间长似水,搔首梦为谁。rén jiān zhǎng shì shuǐ,sāo shǒu mèng wèi shuí。

秋景门掩候虫秋

刘辰翁

四壁可谁语,一年将次休。sì bì kě shuí yǔ,yī nián jiāng cì xiū。
村行落叶晚,门掩候虫秋。cūn xíng luò yè wǎn,mén yǎn hòu chóng qiū。
影有斜灯吐,贫无过客偷。yǐng yǒu xié dēng tǔ,pín wú guò kè tōu。
蚓号残月冷,蛩语故宫愁。yǐn hào cán yuè lěng,qióng yǔ gù gōng chóu。
馆驿邻机叹,关山古戍留。guǎn yì lín jī tàn,guān shān gǔ shù liú。
幽人推梦起,江海有孤舟。yōu rén tuī mèng qǐ,jiāng hǎi yǒu gū zhōu。

秋景门掩候虫秋

刘辰翁

候虫鸣寂寂,秋老独何村。hòu chóng míng jì jì,qiū lǎo dú hé cūn。
怨语动行路,居人卧掩门。yuàn yǔ dòng xíng lù,jū rén wò yǎn mén。
无谁倚朱户,随意闭黄昏。wú shuí yǐ zhū hù,suí yì bì huáng hūn。
岁暮已如此,蛩声胡与言。suì mù yǐ rú cǐ,qióng shēng hú yǔ yán。
孤灯销驿梦,残月落空垣。gū dēng xiāo yì mèng,cán yuè luò kōng yuán。
白雁来天地,何由见泪痕。bái yàn lái tiān dì,hé yóu jiàn lèi hén。

秋景天清木叶闻

刘辰翁

天意清如水,何曾染世氛。tiān yì qīng rú shuǐ,hé céng rǎn shì fēn。
秋风何处起,木叶朅来闻。qiū fēng hé chù qǐ,mù yè qiè lái wén。
野有牛羊下,高无鸿雁群。yě yǒu niú yáng xià,gāo wú hóng yàn qún。
凉惊枝上坠,声向静中分。liáng jīng zhī shàng zhuì,shēng xiàng jìng zhōng fēn。
霜井婵娟泪,冰沟冥漠君。shuāng jǐng chán juān lèi,bīng gōu míng mò jūn。
断肠题柿湿,一半是行云。duàn cháng tí shì shī,yī bàn shì xíng yún。

秋景出逢危叶落

刘辰翁

举眼秋萧索,乾坤岂不容。jǔ yǎn qiū xiāo suǒ,qián kūn qǐ bù róng。
叶因危后落,身是出时逢。yè yīn wēi hòu luò,shēn shì chū shí féng。
古木犹当道,西风小倚筇。gǔ mù yóu dāng dào,xī fēng xiǎo yǐ qióng。
峥嵘如解羽,零乱复寒蛩。zhēng róng rú jiě yǔ,líng luàn fù hán qióng。
薄似佳人命,飘如去国踪。báo shì jiā rén mìng,piāo rú qù guó zōng。
小山留我止,香月自重重。xiǎo shān liú wǒ zhǐ,xiāng yuè zì zhòng zhòng。

秋景出逢危叶落

刘辰翁

四顾欲何之,逢秋出自悲。sì gù yù hé zhī,féng qiū chū zì bēi。
万山青未了,一叶落何危。wàn shān qīng wèi le,yī yè luò hé wēi。
未肯哀穷巷,还因立别歧。wèi kěn āi qióng xiàng,hái yīn lì bié qí。
有风惊槁木,如鸟坠高枝。yǒu fēng jīng gǎo mù,rú niǎo zhuì gāo zhī。
梧柳同如此,江湖事可知。wú liǔ tóng rú cǐ,jiāng hú shì kě zhī。
月明疏影出,踏踏露巢攲。yuè míng shū yǐng chū,tà tà lù cháo qī。

秋景远客坐长夜

刘辰翁

身是秋风客,游梁更赋梁。shēn shì qiū fēng kè,yóu liáng gèng fù liáng。
此时家在远,独坐夜偏长。cǐ shí jiā zài yuǎn,dú zuò yè piān zhǎng。
岁月黑貂晚,江湖白雁霜。suì yuè hēi diāo wǎn,jiāng hú bái yàn shuāng。
乌皮人兀兀,蟾影海茫茫。wū pí rén wù wù,chán yǐng hǎi máng máng。
扣角馀三叹,闻鸡悄四荒。kòu jiǎo yú sān tàn,wén jī qiāo sì huāng。
炉烟秋伏枕,谁念待班行。lú yān qiū fú zhěn,shuí niàn dài bān xíng。

秋景芙蓉红岸湿

刘辰翁

岸柳似衰容,高花忽数重。àn liǔ shì shuāi róng,gāo huā hū shù zhòng。
红光荡人意,清露湿芙蓉。hóng guāng dàng rén yì,qīng lù shī fú róng。
秾丽秋深见,攀翻木末逢。nóng lì qiū shēn jiàn,pān fān mù mò féng。
便疑江濯锦,不是隰游龙。biàn yí jiāng zhuó jǐn,bù shì xí yóu lóng。
寒倚惊裙溅,云归悄梦踪。hán yǐ jīng qún jiàn,yún guī qiāo mèng zōng。
霜风多意思,残日挂高舂。shuāng fēng duō yì sī,cán rì guà gāo chōng。

秋景庭榴剖朱实

刘辰翁

榴压中庭坠,冰盘荐玉壶。liú yā zhōng tíng zhuì,bīng pán jiàn yù hú。
西风吹转绿,嘉实剖来朱。xī fēng chuī zhuǎn lǜ,jiā shí pōu lái zhū。
摘向栏干近,安除海外无。zhāi xiàng lán gàn jìn,ān chú hǎi wài wú。
微醺揎绛袖,一笑灿明珠。wēi xūn xuān jiàng xiù,yī xiào càn míng zhū。
酸彻邻机齿,凉生浴锦肤。suān chè lín jī chǐ,liáng shēng yù jǐn fū。
冷思当日艳,血色盛罗襦。lěng sī dāng rì yàn,xuè sè shèng luó rú。

秋景雁南归

刘辰翁

天阔雁何之,沈云字字稀。tiān kuò yàn hé zhī,shěn yún zì zì xī。
明知从北至,又说是南归。míng zhī cóng běi zhì,yòu shuō shì nán guī。
兵气侵行急,河声背影微。bīng qì qīn xíng jí,hé shēng bèi yǐng wēi。
江湖霜信远,城郭主人非。jiāng hú shuāng xìn yuǎn,chéng guō zhǔ rén fēi。
不惜惊弦得,惟忧系帛遗。bù xī jīng xián dé,wéi yōu xì bó yí。
河梁人惜别,似尔不能飞。hé liáng rén xī bié,shì ěr bù néng fēi。

秋景鹭于飞

刘辰翁

鹭闲如可语,飞去复何图。lù xián rú kě yǔ,fēi qù fù hé tú。
但见振兮振,不知于此于。dàn jiàn zhèn xī zhèn,bù zhī yú cǐ yú。
难令公子浊,似是列仙癯。nán lìng gōng zi zhuó,shì shì liè xiān qú。
近逼孤云小,遥看点雪无。jìn bī gū yún xiǎo,yáo kàn diǎn xuě wú。
沧洲何尔我,白发自江湖。cāng zhōu hé ěr wǒ,bái fā zì jiāng hú。
风雨鱼歌外,玄真逝与俱。fēng yǔ yú gē wài,xuán zhēn shì yǔ jù。