古诗词

寄别孙潜斋

刘辰翁

常笑唐衢生,一恸可以死。cháng xiào táng qú shēng,yī tòng kě yǐ sǐ。
焉能流涕被面,日日别知己。yān néng liú tì bèi miàn,rì rì bié zhī jǐ。
又常笑朝鲜,无泪可沾巾,悲歌两语为我吴妇人。yòu cháng xiào cháo xiān,wú lèi kě zhān jīn,bēi gē liǎng yǔ wèi wǒ wú fù rén。
平生钟情重离别,一听《阳关》肠一绝。píng shēng zhōng qíng zhòng lí bié,yī tīng yáng guān cháng yī jué。
铜驼陌上会逢君,谁料相忘如永诀。tóng tuó mò shàng huì féng jūn,shuí liào xiāng wàng rú yǒng jué。
昔携手青春,春水一笑禊吏尘。xī xié shǒu qīng chūn,chūn shuǐ yī xiào xì lì chén。
醉能强歌醒能赋,满坐唯有孙尧文。zuì néng qiáng gē xǐng néng fù,mǎn zuò wéi yǒu sūn yáo wén。
酒阑歌断如转烛,寒食累累新鬼哭。jiǔ lán gē duàn rú zhuǎn zhú,hán shí lèi lèi xīn guǐ kū。
丞相书桐异鸟巢,曾园仙市芳郊绿。chéng xiāng shū tóng yì niǎo cháo,céng yuán xiān shì fāng jiāo lǜ。
海棠三径无根枝,败瓦颓垣亦已锄。hǎi táng sān jìng wú gēn zhī,bài wǎ tuí yuán yì yǐ chú。
旧游勿感有至此,独为吾党权区区。jiù yóu wù gǎn yǒu zhì cǐ,dú wèi wú dǎng quán qū qū。
我欲与君重一到,化为长瓶酹荒草。wǒ yù yǔ jūn zhòng yī dào,huà wèi zhǎng píng lèi huāng cǎo。
早知世事去如风,只合黄公垆下倒。zǎo zhī shì shì qù rú fēng,zhǐ hé huáng gōng lú xià dào。
当时一醉锸埋我,不见兴亡应更好。dāng shí yī zuì chā mái wǒ,bù jiàn xīng wáng yīng gèng hǎo。
且复止此休云云,我有臣子高能文。qiě fù zhǐ cǐ xiū yún yún,wǒ yǒu chén zi gāo néng wén。
令其讲罢日就君,就君归日诵所闻。lìng qí jiǎng bà rì jiù jūn,jiù jūn guī rì sòng suǒ wén。
吾贫吾老不足念,君须君发何年□。wú pín wú lǎo bù zú niàn,jūn xū jūn fā hé nián。
幼安九十愁更愁,空羡一生长乐传。yòu ān jiǔ shí chóu gèng chóu,kōng xiàn yī shēng zhǎng lè chuán。
呜呼斯人斯世不相见,绿树莺啼泪如霰。wū hū sī rén sī shì bù xiāng jiàn,lǜ shù yīng tí lèi rú xiàn。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·其六庚辰送春

刘辰翁

送春待晓。sòng chūn dài xiǎo。
春是五更先去了。chūn shì wǔ gèng xiān qù le。
我醉方知。wǒ zuì fāng zhī。
春正怜伊怕别伊。chūn zhèng lián yī pà bié yī。
留君不可。liú jūn bù kě。
归到海边方忆我。guī dào hǎi biān fāng yì wǒ。
做尽花归。zuò jǐn huā guī。
欲赠君时少一枝。yù zèng jūn shí shǎo yī zhī。

减字木兰花·其七尚学林己丑寿旦,适归庐陵。其先世相州人,居永和,今家临川

刘辰翁

相州锦好。xiāng zhōu jǐn hǎo。
待到相州人已老。dài dào xiāng zhōu rén yǐ lǎo。
颍水归田。yǐng shuǐ guī tián。
白鹭惊猜已十年。bái lù jīng cāi yǐ shí nián。
太师尚父。tài shī shàng fù。
晚遇明时方用武。wǎn yù míng shí fāng yòng wǔ。
大笑相逢。dà xiào xiāng féng。
把酒家乡是客中。bǎ jiǔ jiā xiāng shì kè zhōng。

减字木兰花·其八自述

刘辰翁

不能管得。bù néng guǎn dé。
欲雨能教天地黑。yù yǔ néng jiào tiān dì hēi。
待得开晴。dài dé kāi qíng。
不用吾言也自行。bù yòng wú yán yě zì xíng。
一杯亦醉。yī bēi yì zuì。
万事无能吾欲睡。wàn shì wú néng wú yù shuì。
旧亦能诗。jiù yì néng shī。
说旧时诗问是谁。shuō jiù shí shī wèn shì shuí。

减字木兰花·其九再用韵戏古岩出妾

刘辰翁

清欢昨日。qīng huān zuó rì。
十事不如人六七。shí shì bù rú rén liù qī。
试数从前。shì shù cóng qián。
素素相从得几年。sù sù xiāng cóng dé jǐ nián。
子兮子兮。zi xī zi xī。
再拣一枝何处起。zài jiǎn yī zhī hé chù qǐ。
翠釜峰驼。cuì fǔ fēng tuó。
客好其如良夜何。kè hǎo qí rú liáng yè hé。

减字木兰花·其一寿词

刘辰翁

脾神喜乐。pí shén xǐ lè。
寿酒一杯胜服药。shòu jiǔ yī bēi shèng fú yào。
过却明朝。guò què míng cháo。
顶上新霜也合销。dǐng shàng xīn shuāng yě hé xiāo。
小春三日。xiǎo chūn sān rì。
便觉春暄梅影出。biàn jué chūn xuān méi yǐng chū。
醉把梅看。zuì bǎ méi kàn。
比似茱萸更耐寒。bǐ shì zhū yú gèng nài hán。

山花子·其一春暮

刘辰翁

东风解手即天涯。dōng fēng jiě shǒu jí tiān yá。
曲曲青山不可遮。qū qū qīng shān bù kě zhē。
如此苍茫君莫怪,是归家。rú cǐ cāng máng jūn mò guài,shì guī jiā。
阊阖相迎悲最苦,英雄知道鬓先华。chāng hé xiāng yíng bēi zuì kǔ,yīng xióng zhī dào bìn xiān huá。
更欲徘徊春尚肯,已无花。gèng yù pái huái chūn shàng kěn,yǐ wú huā。

朝中措·劝酒

刘辰翁

炼花为露玉为瓶。liàn huā wèi lù yù wèi píng。
佳客为频倾。jiā kè wèi pín qīng。
耐得风霜满鬓,此身合是金茎。nài dé fēng shuāng mǎn bìn,cǐ shēn hé shì jīn jīng。
墙头竹外,洞房初就,画阁新成。qiáng tóu zhú wài,dòng fáng chū jiù,huà gé xīn chéng。
嚼得梅花透骨,何愁不会长生。jué dé méi huā tòu gǔ,hé chóu bù huì zhǎng shēng。

山花子·此处情怀欲问天

刘辰翁

此处情怀欲问天。cǐ chù qíng huái yù wèn tiān。
相期相就复何年。xiāng qī xiāng jiù fù hé nián。
行过章江三十里,泪依然。xíng guò zhāng jiāng sān shí lǐ,lèi yī rán。
早宿半程芳草路,犹寒欲雨暮春天。zǎo sù bàn chéng fāng cǎo lù,yóu hán yù yǔ mù chūn tiān。
小小桃花三两处,得人怜。xiǎo xiǎo táo huā sān liǎng chù,dé rén lián。

南歌子

刘辰翁

搔困麻仙爪,含暄忍客衣。sāo kùn má xiān zhǎo,hán xuān rěn kè yī。
夜长窗月露成帏。yè zhǎng chuāng yuè lù chéng wéi。
不说明朝风雨、自当归。bù shuō míng cháo fēng yǔ zì dāng guī。

南歌子

刘辰翁

篘熟双投美,香飘一缕丝。chōu shú shuāng tóu měi,xiāng piāo yī lǚ sī。
霜前雁到蟹螯持。shuāng qián yàn dào xiè áo chí。
自试小窗醉墨、作新诗。zì shì xiǎo chuāng zuì mò zuò xīn shī。

太常引·其一和香岩上元韵

刘辰翁

便晴也是不曾晴。biàn qíng yě shì bù céng qíng。
不怕金吾禁行。bù pà jīn wú jìn xíng。
风雨动乡情。fēng yǔ dòng xiāng qíng。
梦灯火、扬州化城。mèng dēng huǒ yáng zhōu huà chéng。
少年跌宕,谁家娇小,绕带到天明。shǎo nián diē dàng,shuí jiā jiāo xiǎo,rào dài dào tiān míng。
昨夜月还生。zuó yè yuè hái shēng。
但惊破、霓裳数声。dàn jīng pò ní shang shù shēng。

太常引·其二寿李同知

刘辰翁

此公去暑似新秋。cǐ gōng qù shǔ shì xīn qiū。
吏毒一句句。lì dú yī jù jù。
行县胜监州。xíng xiàn shèng jiān zhōu。
觉甘雨、随车应求。jué gān yǔ suí chē yīng qiú。
鹭清为酒,螺清为寿,起舞祝君侯。lù qīng wèi jiǔ,luó qīng wèi shòu,qǐ wǔ zhù jūn hóu。
急召也须留。jí zhào yě xū liú。
廿四考、中书到头。niàn sì kǎo zhōng shū dào tóu。

玉楼春·其一侯仲泽约饮螺山灵泉寺,余与邓中甫候久,欲暮,归,归而侯至寺,相失

刘辰翁

霜风不动晴明好。shuāng fēng bù dòng qíng míng hǎo。
探梅有约城东道。tàn méi yǒu yuē chéng dōng dào。
桥边失却老仙期,城门落日人归早。qiáo biān shī què lǎo xiān qī,chéng mén luò rì rén guī zǎo。
野田一望迷芳草。yě tián yī wàng mí fāng cǎo。
除是腾空君后到。chú shì téng kōng jūn hòu dào。
立马三周黛佛头,参差中路令人老。lì mǎ sān zhōu dài fú tóu,cān chà zhōng lù lìng rén lǎo。

玉楼春·其二乙酉九日

刘辰翁

龙山歌舞无人道。lóng shān gē wǔ wú rén dào。
只说先生狂落帽。zhǐ shuō xiān shēng kuáng luò mào。
秋风亦是可怜人,要令天意知人老。qiū fēng yì shì kě lián rén,yào lìng tiān yì zhī rén lǎo。
菊花不为重阳早。jú huā bù wèi zhòng yáng zǎo。
自爱古人诗句恼。zì ài gǔ rén shī jù nǎo。
与君郑重说□□,残年惟有重阳好。yǔ jūn zhèng zhòng shuō,cán nián wéi yǒu zhòng yáng hǎo。

乌夜啼·其一·初夏

刘辰翁

犹疑薰透帘栊。yóu yí xūn tòu lián lóng。
是东风。shì dōng fēng。
不分榴花更胜、一春红。bù fēn liú huā gèng shèng yī chūn hóng。
新雨过,绿连空。xīn yǔ guò,lǜ lián kōng。
蝶飞慵。dié fēi yōng。
闲过绿阴深院、小花浓。xián guò lǜ yīn shēn yuàn xiǎo huā nóng。