古诗词

文姬归汉图

刘辰翁

鹤巢覆绝孔文举,锦衾裹葬杨德祖。hè cháo fù jué kǒng wén jǔ,jǐn qīn guǒ zàng yáng dé zǔ。
铜雀春风歌舞长,独复悽然若人女。tóng què chūn fēng gē wǔ zhǎng,dú fù qī rán ruò rén nǚ。
故人有女胜无儿,满腹兴亡身属谁。gù rén yǒu nǚ shèng wú ér,mǎn fù xīng wáng shēn shǔ shuí。
琴烧笛折?灰冷,开卷草深归鹤饥。qín shāo dí zhé qín huī lěng,kāi juǎn cǎo shēn guī hè jī。
美人用事单于国,细马驼金为余北。měi rén yòng shì dān yú guó,xì mǎ tuó jīn wèi yú běi。
曾从过雁借书看,又向枯鱼寄声得。céng cóng guò yàn jiè shū kàn,yòu xiàng kū yú jì shēng dé。
胡笳日听心自哀,天遣前朝汉使来。hú jiā rì tīng xīn zì āi,tiān qiǎn qián cháo hàn shǐ lái。
穹庐抱子送于野,欲去欲往真难哉。qióng lú bào zi sòng yú yě,yù qù yù wǎng zhēn nán zāi。
大儿牵衣小儿乳,割乳分携泪如雨。dà ér qiān yī xiǎo ér rǔ,gē rǔ fēn xié lèi rú yǔ。
跂马儿啼渐不闻,肠断一如初遇虏。qí mǎ ér tí jiàn bù wén,cháng duàn yī rú chū yù lǔ。
画图巧画欲无声,不尽贤王子母情。huà tú qiǎo huà yù wú shēng,bù jǐn xián wáng zi mǔ qíng。
踟蹰拳局各有态,未必日暮分驰能。chí chú quán jú gè yǒu tài,wèi bì rì mù fēn chí néng。
天长地久何终极,事已不堪回首觅。tiān zhǎng dì jiǔ hé zhōng jí,shì yǐ bù kān huí shǒu mì。
草无南北是青青,云有朝昏长幂幂。cǎo wú nán běi shì qīng qīng,yún yǒu cháo hūn zhǎng mì mì。
琵琶恨绝妒难消,海上羝儿梦岂遥。pí pá hèn jué dù nán xiāo,hǎi shàng dī ér mèng qǐ yáo。
入见玉关天似锦,归从金马晚当朝。rù jiàn yù guān tiān shì jǐn,guī cóng jīn mǎ wǎn dāng cháo。
容仪憔悴恩无骨,记问荒唐存又没。róng yí qiáo cuì ēn wú gǔ,jì wèn huāng táng cún yòu méi。
卫郎去我墓何斯,魏史亲人礼难越。wèi láng qù wǒ mù hé sī,wèi shǐ qīn rén lǐ nán yuè。
当时一女赎元身,乱代流离更可闻。dāng shí yī nǚ shú yuán shēn,luàn dài liú lí gèng kě wén。
天南地北有归路,四海九州无故人。tiān nán dì běi yǒu guī lù,sì hǎi jiǔ zhōu wú gù rén。
刘辰翁

刘辰翁

刘辰翁(1233.2.4—1297.2.12),字会孟,别号须溪。庐陵灌溪(今江西省吉安市吉安县梅塘乡小灌村)人。南宋末年著名的爱国诗人。 景定三年(1262)登进士第。他一生一生致力于文学创作和文学批评活动,为后人留下了可贵的丰厚文化遗产,遗著由子刘将孙编为《须溪先生全集》,《宋史·艺文志》著录为一百卷,已佚。 刘辰翁的作品>>

猜您喜欢

春景新火起新烟

刘辰翁

风雨暗绵田,春愁百五天。fēng yǔ àn mián tián,chūn chóu bǎi wǔ tiān。
故人成故俗,新火起新烟。gù rén chéng gù sú,xīn huǒ qǐ xīn yān。
自用青枫后,何如墨突前。zì yòng qīng fēng hòu,hé rú mò tū qián。
人间寒食改,天上蜡薪传。rén jiān hán shí gǎi,tiān shàng là xīn chuán。
当户三星出,齐州九点连。dāng hù sān xīng chū,qí zhōu jiǔ diǎn lián。
人心思汉德,犹望死灰然。rén xīn sī hàn dé,yóu wàng sǐ huī rán。

春景汉宫传蜡烛

刘辰翁

寒食谁家烛,红香蜡更鲜。hán shí shuí jiā zhú,hóng xiāng là gèng xiān。
晶荧侯邸盛,日暮汉宫传。jīng yíng hóu dǐ shèng,rì mù hàn gōng chuán。
永巷花同闭,长门柳又眠。yǒng xiàng huā tóng bì,zhǎng mén liǔ yòu mián。
人间金谷火,天上蜜脾烟。rén jiān jīn gǔ huǒ,tiān shàng mì pí yān。
食客三千履,皇恩四百年。shí kè sān qiān lǚ,huáng ēn sì bǎi nián。
回思诸葛井,流涕阵图边。huí sī zhū gé jǐng,liú tì zhèn tú biān。

春景寒食四邻清

刘辰翁

寒食掩柴荆,春郊无意行。hán shí yǎn chái jīng,chūn jiāo wú yì xíng。
极知三日近,并觉四邻清。jí zhī sān rì jìn,bìng jué sì lín qīng。
绿暗鸦衔纸,晴明笛卖饧。lǜ àn yā xián zhǐ,qíng míng dí mài táng。
朱陈前社远,王谢断烟横。zhū chén qián shè yuǎn,wáng xiè duàn yān héng。
鹤表怜城冢,鲭盘冷客卿。hè biǎo lián chéng zhǒng,qīng pán lěng kè qīng。
昭丘茅屋破,千载见人情。zhāo qiū máo wū pò,qiān zài jiàn rén qíng。

春景寒食少天色

刘辰翁

风雨待晴难,人间熟食盘。fēng yǔ dài qíng nán,rén jiān shú shí pán。
从来天色少,偏向暮春寒。cóng lái tiān sè shǎo,piān xiàng mù chūn hán。
宫女斜偏冷,家人火自钻。gōng nǚ xié piān lěng,jiā rén huǒ zì zuān。
烟光笼彩索,云影压栏干。yān guāng lóng cǎi suǒ,yún yǐng yā lán gàn。
村落花如纸,风流絮作团。cūn luò huā rú zhǐ,fēng liú xù zuò tuán。
不能韦杜曲,见月忆长安。bù néng wéi dù qū,jiàn yuè yì zhǎng ān。

春景马上逢寒食

刘辰翁

寒食古来同,乡关隔万重。hán shí gǔ lái tóng,xiāng guān gé wàn zhòng。
天涯俱是恨,马上又相逢。tiān yá jù shì hèn,mǎ shàng yòu xiāng féng。
雨雪皋兰道,弓刀苜蓿峰。yǔ xuě gāo lán dào,gōng dāo mù xu fēng。
满城看插柳,分路入浇松。mǎn chéng kàn chā liǔ,fēn lù rù jiāo sōng。
绣岭开门日,鄜州陷贼踪。xiù lǐng kāi mén rì,fū zhōu xiàn zéi zōng。
年年闻改火,双泪下龙钟。nián nián wén gǎi huǒ,shuāng lèi xià lóng zhōng。

春景墦间

刘辰翁

寒食应无见,携樽炙更燔。hán shí yīng wú jiàn,xié zūn zhì gèng fán。
墦间迷旧陌,陌上乞吾墦。fán jiān mí jiù mò,mò shàng qǐ wú fán。
麟卧新华表,鸦啼古墓门。lín wò xīn huá biǎo,yā tí gǔ mù mén。
施施东郭客,处处乐游原。shī shī dōng guō kè,chù chù lè yóu yuán。
冷眼看鹅炙,传家自瓦盆。lěng yǎn kàn é zhì,chuán jiā zì wǎ pén。
若敖无麦饭,过者更销魂。ruò áo wú mài fàn,guò zhě gèng xiāo hún。

春景介山

刘辰翁

念旧情何及,逃虚理不还。niàn jiù qíng hé jí,táo xū lǐ bù hái。
不因求介子,安识是何山。bù yīn qiú jiè zi,ān shí shì hé shān。
公子何恩怨,羁臣自险艰。gōng zi hé ēn yuàn,jī chén zì xiǎn jiān。
巅崖苍莽外,烟雨有亡间。diān yá cāng mǎng wài,yān yǔ yǒu wáng jiān。
就使身豺虎,宁当火蒯菅。jiù shǐ shēn chái hǔ,níng dāng huǒ kuǎi jiān。
年年寒食雨,天亦为潺湲。nián nián hán shí yǔ,tiān yì wèi chán yuán。

春景疏帘看弈棋

刘辰翁

道院无迎客,疏帘缈缈垂。dào yuàn wú yíng kè,shū lián miǎo miǎo chuí。
未须惊倒屣,共看弈残棋。wèi xū jīng dào xǐ,gòng kàn yì cán qí。
日透花阴午,风摇竹影漪。rì tòu huā yīn wǔ,fēng yáo zhú yǐng yī。
呕心谁白黑,袖手见安危。ǒu xīn shuí bái hēi,xiù shǒu jiàn ān wēi。
别墅尘难到,南风管已窥。bié shù chén nán dào,nán fēng guǎn yǐ kuī。
仙凡终似隔,仿佛记来时。xiān fán zhōng shì gé,fǎng fú jì lái shí。

春景新年贺太平

刘辰翁

乱向残年定,东风息战尘。luàn xiàng cán nián dìng,dōng fēng xī zhàn chén。
太平如可待,相见贺从新。tài píng rú kě dài,xiāng jiàn hè cóng xīn。
自笑屠苏我,谁吹画角秦。zì xiào tú sū wǒ,shuí chuī huà jiǎo qín。
几人天宝旧,重赏后元春。jǐ rén tiān bǎo jiù,zhòng shǎng hòu yuán chūn。
卖钏犹堪醉,簪花不恨贫。mài chuàn yóu kān zuì,zān huā bù hèn pín。
渊明今甲子,犹是晋时人。yuān míng jīn jiǎ zi,yóu shì jìn shí rén。

春景新年贺太平

刘辰翁

相过贺新元,干戈且息肩。xiāng guò hè xīn yuán,gàn gē qiě xī jiān。
不图垂老日,还见太平年。bù tú chuí lǎo rì,hái jiàn tài píng nián。
灰向昆明尽,春从待漏传。huī xiàng kūn míng jǐn,chūn cóng dài lòu chuán。
衣冠禾黍地,箫鼓杏花天。yī guān hé shǔ dì,xiāo gǔ xìng huā tiān。
灯市嬉遗老,旗亭卧醉仙。dēng shì xī yí lǎo,qí tíng wò zuì xiān。
山林闻好语,天下米三钱。shān lín wén hǎo yǔ,tiān xià mǐ sān qián。

春景明月逐人来

刘辰翁

人影光相乱,月明灯市开。rén yǐng guāng xiāng luàn,yuè míng dēng shì kāi。
依依随马去,故故逐人来。yī yī suí mǎ qù,gù gù zhú rén lái。
胜赏春三五,流光酒一杯。shèng shǎng chūn sān wǔ,liú guāng jiǔ yī bēi。
为君分绮席,同我上瑶台。wèi jūn fēn qǐ xí,tóng wǒ shàng yáo tái。
扶路倾相就,分襟逝却回。fú lù qīng xiāng jiù,fēn jīn shì què huí。
玉山人醉矣,健到莫惊猜。yù shān rén zuì yǐ,jiàn dào mò jīng cāi。

春景风起春灯乱

刘辰翁

故是春风起,香尘暖未曾。gù shì chūn fēng qǐ,xiāng chén nuǎn wèi céng。
暮寒惊翠袖,春影乱华灯。mù hán jīng cuì xiù,chūn yǐng luàn huá dēng。
泠浸朱门月,吹成碧海冰。líng jìn zhū mén yuè,chuī chéng bì hǎi bīng。
沙河三五夜,火树几千层。shā hé sān wǔ yè,huǒ shù jǐ qiān céng。
金炬开莲岛,银花飐玉绳。jīn jù kāi lián dǎo,yín huā zhǎn yù shéng。
一声清跸远,冷落内前棚。yī shēng qīng bì yuǎn,lěng luò nèi qián péng。

春景溪壑回春姿

刘辰翁

云拥千溪断,霜溪万壑衰。yún yōng qiān xī duàn,shuāng xī wàn hè shuāi。
自从回暖景,依旧是春姿。zì cóng huí nuǎn jǐng,yī jiù shì chūn zī。
晴日云千叠,东风雨一池。qíng rì yún qiān dié,dōng fēng yǔ yī chí。
还他新岁好,似我少年时。hái tā xīn suì hǎo,shì wǒ shǎo nián shí。
锦水桃千障,巫山柳十眉。jǐn shuǐ táo qiān zhàng,wū shān liǔ shí méi。
时同天一笑,不敢恨衰迟。shí tóng tiān yī xiào,bù gǎn hèn shuāi chí。

春景暗水流花径

刘辰翁

日出习池游,晴檐水不收。rì chū xí chí yóu,qíng yán shuǐ bù shōu。
几回经草暗,一径带花流。jǐ huí jīng cǎo àn,yī jìng dài huā liú。
汩汩何从至,青青自欲浮。gǔ gǔ hé cóng zhì,qīng qīng zì yù fú。
但疑红雨涨,不似御沟愁。dàn yí hóng yǔ zhǎng,bù shì yù gōu chóu。
静听鸣金谷,行迷失玉钩。jìng tīng míng jīn gǔ,xíng mí shī yù gōu。
凌波罗袜润,大是断桥头。líng bō luó wà rùn,dà shì duàn qiáo tóu。

春景小水细通池

刘辰翁

过雨山泉润,悠悠小水同。guò yǔ shān quán rùn,yōu yōu xiǎo shuǐ tóng。
未嫌来脉细,更与曲池通。wèi xián lái mài xì,gèng yǔ qū chí tōng。
花径频违湿,苔沟暗入丛。huā jìng pín wéi shī,tái gōu àn rù cóng。
却看萍破碧,未觉叶流红。què kàn píng pò bì,wèi jué yè liú hóng。
涧壑千枝曲,乾坤一镜中。jiàn hè qiān zhī qū,qián kūn yī jìng zhōng。
所嗟瓜地远,不得灌连筒。suǒ jiē guā dì yuǎn,bù dé guàn lián tǒng。